Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1525: Quy tắc khắp nơi nhắm vào hắn

Diệp Thiên Dật choáng váng.
Chết tiệt!?
Không đến mức ấy chứ?
Chúng Thần Minh có phải là có chút không biết xấu hổ không?
Loại quy tắc này, quả thật so với trận chiến cá nhân còn tàn khốc hơn.
“Khốn nạn! Ta đẹp trai trách ta sao?”
Diệp Thiên Dật thầm mắng một tiếng trong lòng.
Rất có thể vừa vào đã có mười hay hai mươi nhóm gì đó chăm chăm hợp lực loại bỏ hắn cho coi.
Diệp Thiên Dật quả thật khoe khoang, nhưng hắn vẫn biết mình biết người, biết được những người này rốt cuộc muốn loại bỏ bản thân nhường nào, muốn hung hăng đánh vào mặt hắn ra sao.
“Chúng Thần Minh này cũng thật là…… có thủ đoạn”
Kiểm Cổ tỏ vẻ bội phục.
“Nhìn vận khí của hắn đi, quy tắc này, nếu hắn có thể được phân đến bản đồ rừng rậm hoặc là hải dương thì còn tương đối tốt, ít nhất cũng có thể ẩn thân tương đối dễ dàng.”
Giang Khuynh Nguyệt bất đắc dĩ nói.
Trường Thiên Tôn giả lại nói: “Tiếp sau đây hy vọng các vị cẩn thận nghe quy tắc cụ thể của vòng thứ nhất!”
Sau đó trên màn hình xuất hiện mấy cái quy tắc.
“Điều thứ nhất, trong vòng thi đầu tiên, có thể tuỳ ý sử dụng linh khí, thủ đoạn, có thể tuỳ ý lập nhóm, sử dụng bất kỳ mưu kế gì, nhưng có một điều kiện tiên quyết, không được cố ý làm đối thủ bị thương, phế bỏ đối thủ hoặc là đánh chết đối thủ, một khi xuất hiện, huỷ bộ toàn bộ tư cách của đội, đồng thời sẽ bị Chúng Thần Chi Vực trừng phạt vô cùng nghiêm khắc! Nhất cử nhất động của các ngươi đến lúc đó đều sẽ nằm dưới tầm chú ý của tất cả bọn ta, nếu thủ đoạn nguy hiểm của ngươi có nguy cơ gây chết người, vậy thì không cần dùng, vậy coi như không có thủ đoạn này, đây chỉ là một trận đấu võ, nếu như gây ra hậu quả lớn, không phải là điều chúng ta muốn xem, hiểu không?”
Mọi người gật đầu: “Hiểu.”
Hiện tại, một đám thiên tài đang kích động muốn chết!
ĐM!
Nhất định phải để bọn họ gặp được Diệp Thiên Dật! A men!
“Điều thứ hai, làm sao để coi là toàn bộ nhóm đã bị loại bỏ? Điểm thứ nhất, nếu như toàn bộ năm người trong nhóm cùng mất đi sức chiến đấu, hoặc là không còn năng lực phản kháng, xem như là nhóm bị loại, nếu như bản thân năm người bị trọng thương nhưng thề sống chết không hàng, như vậy cũng coi là nhận thua, cá nhân nếu mất đi sức chiến đấu, cá nhân đó sẽ bị loại, đội viên khác có thể tiếp tục chiến đấu như cũ!”
“Thứ hai: Vốn lần so tài này có mười hai tiếng, sau mười hai tiếng, mỗi nhóm không có cá nhân nào bị loại thì đoàn đội sẽ được ưu tiên thăng cấp, nếu mỗi tổ có số đội hoàn chỉnh vượt mười đội, toàn bộ được thăng cấp, nếu không đủ mười đội, thì sẽ thăng cấp toàn bộ đội có bốn người.”
Cái này cũng rất dễ hiểu, mỗi nhóm có năm người, có thể một hoặc hai trong số năm người sẽ mất đi sức chiến đấu và bị loại, vậy thì nhóm bọn họ sẽ chỉ còn lại ba, bốn người, sau mười hai tiếng, nếu như nhóm hoàn chỉnh còn lại mà không đủ mười đội, vậy thì đội còn bốn người sẽ được thăng cấp.
Mười hai tiếng, ngay cả ngươi có kết giới phòng ngự, linh khí mạnh nhất, ngươi có tránh ở bên trong cũng đủ để bọn họ đánh bại.
Bởi vì dù sao cảnh giới của mọi người cũng xảy ra ở đây, ngươi cho dù có linh khí đáng sợ, chỉ có sức mạnh của Chân Thần cảnh mới có thể đánh tan, nhưng với thực lực của ngươi đến sức mạnh của loại linh khí này cũng không thể phát huy được trình độ vốn có của nó, chỉ có thể ngăn cản được Thiên Thần cảnh hoặc Tam Hồn cảnh, bởi vậy không cần lo lắng nói có người dùng linh khí mạnh nhất, bởi vì không phát huy được uy lực của nó.
Cho dù Diệp Thiên Dật có ngăn được một số cường giả mạnh phía trước, nhưng không ai cho rằng loại năng lực này của hắn có thể kiên trì được mười hai tiếng!
Hơn nữa, hắn cũng chỉ có thể phòng ngự một mình, đồng đội nhóm hắn lại không được, nếu đồng đội của hắn đều bị giải quyết, không phải đều thăng cấp không được sao?
“Thứ ba, năm bản đồ lớn nhỏ tương đương nhau, trung bình sẽ có một thị trấn lớn, để đảm bảo có nhóm muốn dùng phương thức ẩn nấp chờ đợi nhóm khác đánh xong, ngồi đạt được ngư ông đắc lợi, trước khi tiến vào bản đồ, mỗi người sẽ đeo một cái đồng hồ, không được tháo đồng hồ xuống, nếu không sẽ trực tiếp bị loại, mỗi tiếng đồng hồ sẽ hiển thị vị trí của tất cả mọi người trong năm phút, tất cả mọi người có thể thông qua vị trí của đồng hồ để kiểm tra vị trí của những người khác.”
Không thể không nói, những quy tắc này thật đúng là nhằm vào hắn mà.
Bọn họ biết Diệp Thiên Dật người này không biết xấu hổ, là một thiên tài, rất có khả năng hắn sẽ tìm mọi cách để ẩn náu, làm cho ngươi không còn chỗ có thể ẩn náu.
Giấu không được, ngươi hoặc phải chạy hoặc phải đánh, nếu như chạy các ngươi có thể chạy bao xa? Mọi người sẽ tụ tập nhắm vào bọn họ, bởi vì Diệp Thiên Dật quá đáng hận, mà nếu như đánh, tuyệt đối đánh không lại.
Nhất định phải loại bỏ!
“Quá hèn hạ.”
Thi Gia Nhất uống một ngụm rượu, thật muốn hất rượu vào mặt bọn họ.
Hết cách, ai bảo Diệp Thiên Dật bị người căm hận.
Trường Thiên Tôn giả nhìn lướt qua mọi người, nói: “Quy tắc vòng thứ nhất chính là như vậy, còn ai có thắc mắc gì không?”
Quy tắc rất chi tiết, không ai có ai đưa ra ý kiến gì cả.
“Được, nếu như không ai có ý kiến, vậy các vị dự thi giải tán đi, hoạt động tự do ở Tiên Khung Sơn, từ giờ cho đến sáu giờ sáng sớm hôm sau, là thời gian lập nhóm của các ngươi, sáu giờ sáng hôm sau đăng ký thông tin từng đội, không đạt đến năm người một nhóm sẽ trực tiếp bị loại.”
“Vâng.”
Sau đó mọi người tản ra.
“Vậy các vị của các thế lực lớn đến xem cuộc chiến, chúng ta có thể ở lại cùng tiếp tục uống rượu.”
“Tự ôn chuyện cũ, nhân tiện nói về suy đoán của chúng ta, yên tĩnh chờ đợi vòng thứ nhất của Trận Chiến Chư Thiên bắt đầu vào hôm sau.”
…………
Diệp Thiên Dật, Thi Gia Nhất, Bạch Thiên Hạo, Tiểu Anh Vũ, Tịch Thiên Vũ, Bạch Hàn Tuyết, Hạ Ngữ Hàn, bảy người ngồi ở Tiên Khung Sơn hậu hoa viên.
Thường Hi, Hàn Nhuỵ, An Vũ Tình,v.v… những người đó còn đang ở bên trong đại điện, dù sao Trường Thiên Tôn giả người ta đều đã nói rồi, người dự thi ra ngoài trước, những người khác tiếp tục ở lại nói chuyện gì cũng được, bọn họ cũng sẽ không đi ra.
“Quá hèn, quá hèn hạ rồi! Bản tiên nữ muốn đánh người.”
Thi Gia Nhất vô cùng tức giận.
Bạch Thiên Hạo nói: “Chết tiệt! Ta thật sự choáng váng rồi, ta cứ nghĩ là cùng lắm thì bọ họ sẽ không áp dụng hình thức đoàn đội chiến thôi, không ngờ bọn họ còn ác hơn, trực tiếp lập ra quy tắc so tài như vậy, hơn nữa thoạt nhìn dường như còn có vẻ như rất công bằng.”
“Anh à, bớt giận đi.”
Bạch Hàn Tuyết rót cho Bạch Thiên Hạo một ly trà.
“Haizz, vậy bây giờ phải làm như nào đây? Thiên Dật, ngươi nói xem.”
Bạch Thiên Hạo nhìn Diệp Thiên Dật nói.
Diệp Thiên Dật trầm ngâm: “Thật là có chút khó giải quyết, từ lúc bắt đầu ta đã nghĩ, hay là chúng ta trốn đi, nhưng đến lúc đó còn có thể biết vị trí của mỗi người, như vậy là sẽ trốn không được rồi, toàn bộ đường đi của chúng ta đã bị phong toả.”
“Ai bảo ngươi giỏi gây chuyện như thế chi, làm màu làm mè vậy chi, ngươi cũng biết là ngươi bị người hận cơ đấy.”
Thi Gia Nhất khinh bỉ nhìn Diệp Thiên Dật.
“Ta........ cũng không ngờ bọn họ lại không biết xấu hổ như vậy.”
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ nói.
Tiểu Anh Vũ nằm rạp xuống bàn, chớp chớp đôi mắt to nhìn mọi người.
“Tình huống tốt nhất chính là bọn ta có thể được phân vào cùng một bản đồ cùng các ngươi, đến lúc đó có thể phối hợp với nhau một chút.”
Hạ Ngữ Hàn nói.
Diệp Thiên Dật lắc đầu: “Không đủ, toàn bộ Trận Chiến Chư Thiên,cũng chỉ có chúng ta có thể là đồng đội, những người khác hẳn là sẽ không về phe chúng ta đâu, chúng ta cho dù là phân đến cùng một bản đồ cũng không đủ.”
“Ngươi cũng biết à?”
Thi Gia Nhất lại nhìn khinh bỉ.
“Thi bảo bảo à, ta muốn đánh ngươi quá.”
Diệp Thiên Dật trừng mắt nhìn nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận