Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1548: Tiên nữ sư tôn, ta tủi thân quá đi

Không công bằng sao?
Ừm!
Là không công bằng.
Nói đến thế lực mạnh nhất Bát Hoang đi, vậy chắc hẳn đó là sức mạnh của Ngũ Đại Đế Quốc, Hàn Nhã Nhi, sức mạnh của Phượng Dao đúng không? Hay nói cách khác chính là Long Thần Sơn bị phá hủy, hoặc đó là Tà Hoàng tông.
Phải thừa nhận rằng, những linh khí hàng đầu này, Hàn Nhã Nhi, Phượng Dao bọn họ phải so sánh với Thượng Vực, nhưng đó là bọn họ, cũng không thể đưa mấy loại linh khí này cho các thí sinh sử dụng chứ?
Mà Thượng Vực, một thế lực nào đó tùy tiện lấy ra, không nói đến chất lượng, số lượng linh khí này là điều mà Bát Hoang không thể nào so được, Hạ Vực Chúng Thần Chi Vực cũng khó mà so sánh được.
Cho nên thật sự không công bằng!
Nhưng nếu bỏ hết chúng đi, liệu có công bằng không?
Cũng không công bằng.
Ví dụ như những võ giả của Hạ Vực còn có thể sử dụng vào những thủ đoạn quen thuộc, linh khí và các sức mạnh khác để đánh bại những người Thượng Vực trong các trận chiến vượt cấp, cho dù Thượng Vực có nhiều linh khí, nhưng bọn họ vẫn có cơ hội, vào lúc này, linh khí không thể dùng được rồi, vậy chẳng phải cơ hội càng nhỏ đi rồi sao?
Nhưng Trường Thiên Tôn giả nói vậy cũng không thể bắt bẻ được.
Sau đó Trường Thiên Tôn giả tiếp tục nói: “Khoảng cách này sẽ bị kéo dài hơn, cho nên, tình hình không giống nhau, chính vì thế quy tắc cũng không giống nhau rồi, bởi vậy, Trận Chiến Chư Thiên tại Chúng Thần Chi Vực không thể sử dụng bất kì linh khí nào, ngoại lực hay ám khí, phù triện cũng không được chấp nhận, điều này xác thực sẽ làm suy yếu sức mạnh của các võ giả Hạo Thiên tông, Hạo Thiên điện, nhưng tất cả những người khác cũng giống nhau, hơn nữa chẳng nhẽ không có ngoại lực, các ngươi không thể đánh nữa sao? Chúng ta sẽ trang bị cho các ngươi mười tám loại vũ khí cùng cấp, đây cũng là một cách để đảm bảo tính công bằng.”
“Trường Thiên Tôn giả, vẫn là câu nói đó, vậy những người được tu luyện từ nhỏ như chúng ta ở Ngự Khí Môn phải làm sao? Đương nhiên, ta rất tin tưởng thực lực của Ngự Khí Môn, nhưng ta vẫn cảm thấy không được công bằng.”
Trường Thiên Tôn giả nói: “Ngự khí của Ngự Khí Môn, vậy lựa chọn các linh khí cùng cấp mà chúng ta cung cấp là được, còn có ai có vấn đề gì nữa không?”
“Vậy thì ta không có vấn đề gì nữa.”
“Ừm, vậy còn có ai phản đối không?”
Nam Sơn Tôn giả nói: “Không có, ta cảm thấy quy tắc này tương đối công bằng, kiểm tra được thực lực chiến đấu của tất cả các thí sinh, chỉ dựa vào kinh nghiệm, chiến lược và võ kỹ, bài kiểm tra tuyệt đối và trực quan nhất về sức chiến đấu và thực lực của một thí sinh, hơn nữa nếu sử dụng linh khí, ví dụ như Diệp huynh đệ đây, hắn thậm chí có thể sử dụng linh khí để ngăn chặn sức mạnh của Thần Quân cảnh, vậy thì quá không công bằng rồi, linh khí sẽ khiến khoảng cách giữa các thí sinh trở nên rõ rệt, sức mạnh cũng rất khó khống chế.”
Không còn ai nói gì nữa.
“Được rồi, nếu không có ai phản đối nữa thì mọi người chuẩn bị đi, người còn cần dưỡng thương thì tiếp tục hồi phục, sáng sớm ngày mai, trận chung kết Trận Chiến Chư Thiên sẽ tiến vào vòng loại trực tiếp!”
“Vâng!”
Người của Chúng Thần Minh sau đó lần lượt rời đi.
“Hừ! Đã đến lúc đánh ngươi quay về nguyên hình rồi.”
Tần Hạo hừ lạnh.
“Đừng để ta gặp được ngươi!” Kiếm Vô Thiên nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
“Thiên Cừu, còn có bốn người các ngươi, nếu như gặp phải Diệp Thiên Dật, trực tiếp giết đi, bản tôn sẽ chuẩn bị cho các ngươi chạy trốn.”
Lão giả ở Thiên Quỷ Môn nói với đám người Quỷ Thiên Cừu.
“Đã rõ!”
Những người của thế lực khác cũng đang bàn bạc ầm ĩ, có cả Hạ Thất Điện hay thậm chí là Thượng Thất Điện.
“Nhớ rõ, nếu như gặp được Diệp Thiên Dật đó, nhất định không thể bất cẩn, kể cả đệ tử của Yêu Hậu, có thể bọn họ không có linh khí, cảnh giới cũng không cao, nhưng đặc thù của bọn họ là có át chủ bài rất mạnh, phải thật cẩn thận khi gặp họ.”
“Đã rõ ạ!”
Sau đó tất cả mọi người cũng lần lượt rời đi.
“Chúng Thần Minh thật sự rất tàn nhẫn.”
Phượng Dao nói với Hàn Nhã Nhi một câu.
“Đúng vậy.”
Thậm chí họ còn không biết rốt cuộc Diệp Thiên Dật lợi hại là dựa vào cái gì, bọn họ nghĩ rằng cũng là linh khí mà thôi, đối với mọi người, không thể sử dụng linh khí đều là suy yếu, nhưng đối với Diệp Thiên Dật mà nói sự suy yếu đó là lớn nhất.
“Đều là cáo già hết.”
Phượng Dao cảm thán thốt lên một câu.
Điều kinh ngạc là những người của Chúng Thần Minh lại có thể tìm được những lời lẽ hay như vậy.
“Ngươi đi tìm hắn đi, hỏi một chút xem hắn có tự tin không.”
Hàn Nhã Nhi nói với Phượng Dao.
“Sao ngươi không đi? À đúng rồi, ngươi muốn ở bên cạnh người tình nhân kia của ngươi chứ gì?”
“Im miệng.”
Nàng không nói chuyện này với Phượng Dao, tất cả đều là Phượng Dao đoán ra.
Phượng Dao nhún vai sau đó bỏ đi.
“Chờ đó mà xem đi, các ngươi đều nghĩ anh Diệp không thể làm được, vậy thì các ngươi cứ đợi hắn một lần nữa thay đổi nhận thức cho các ngươi đi.”
Lý Bang khi nghe những người khác nói về Diệp Thiên Dật như vậy, hắn cảm thấy rất khinh thường.
Chẳng ai có thể hiểu Diệp Thiên Dật hơn hắn cả!
Đám người này chẳng qua chỉ là một lũ ếch ngồi đáy giếng.
Lý Bang cảm thấy, bản thân mặc dù không đánh thắng đám người này, nhưng ở một mức độ tinh thần nào đó, hắn đã đứng trên đầu đám người này.
Cảm giác này lại quay trở lại, trải qua biết bao nhiêu lần rồi không phải Diệp Thiên Dật vẫn cứ là như vậy sao? Hết lần này đến lần khác phá vỡ nhận thức của mọi người trong sự lên án và khinh bỉ! Lần này, vẫn sẽ là như vậy!
“Vợ yêu nữ hoàng, có chuyện gì vậy?”
Diệp Thiên Dật nghiêng người nhìn thấy Phượng Dao.
“Chú ý xưng hô của ngươi.”
Phượng Dao nói một câu.
“Haiz, dù sao cũng là vợ chồng rồi mà, so đo nhiều như vậy làm gì.”
Diệp Thiên Dật cười nói.
“Quy tắc của lần này, ngươi thấy thế nào?”
Phượng Dao hỏi.
Diệp Thiên Dật nhún vai: “Luôn có giải pháp cho mọi vấn đề.”
“Chú ý an toàn, giới hạn cảnh giới của ngươi là gì?”
“Thái Cổ Thần Vương Cảnh thập giai, Thần Chí Cao.”
“Cái đồ dở hơi.”
Phượng Dao không khỏi tức giận bỏ đi.
Diệp Thiên Dật choáng váng tại chỗ.
Mẹ kiếp!
Phượng Dao nói cái gì?
Dở hơi?
Cái quái gì thế!
Người phụ nữ này, rốt cuộc đã học được từ ai vậy?
Ngay cả khi Phượng Dao đứng trước mặt hắn, Diệp Thiên Dật cũng chưa bao giờ nghe thấy nàng mắng người bao giờ.
Phượng Dao không thể chịu đựng được Diệp Thiên Dật nữa, nên tự nhiên trong đầu nàng lại xuất hiện hai từ này.
Tuy nhiên, mặc dù nói vậy, nhưng dựa trên những gì nàng biết về Diệp Thiên Dật, cho dù Diệp Thiên Dật bị chống đối, nhưng hắn vẫn luôn suy nghĩ cách ứng phó trước rồi.
Ví dụ như, hắn không còn quan tâm tới thắng thua, tất cả đều ổn.
Diệp Thiên Dật không nói gì với mọi người, trở về phòng mình suy nghĩ điều gì đó.
Chủ yếu vì, đây là trận chiến cá nhân, không thể sử dụng tất cả các ngoại lực, Diệp Thiên có nói với mọi người cũng chẳng có tác dụng gì.
“Chúng Thần Minh này thật là không biết xấu hổ.”
Diệp Thiên Dật thật sự có chút tức giận, sau đó hắn lấy điện thoại ra liên lạc với Yêu Hậu.
“Tiên nữ sư tôn, đệ tử của ngươi bị người khác bắt nạt lắm đó.”
Sau khi thấy màn hình kết nối được tới video của Yêu Hậu, biểu cảm của Diệp Thiên Dật thay đổi ngay lập tức, vẻ mặt của hắn đau khổ cùng với nước mắt như đang trực chờ rơi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận