Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1552: Cái này không thích hợp!

Chuyện này không có cách nào khác.
Thượng Thất Điện, Hạ Thất Điện có rất nhiều người được thăng cấp, tổng cộng là hai trăm người, bọn họ đã chiếm một phần tư số người rồi, cơ hội gặp được một trong số những người bọn họ là quá lớn, mà vận may của Diệp Thiên Dật cũng tốt, ít nhất vẫn chưa chạm mặt với Thiên Thần cảnh, thậm chí những cường giả mạnh nhất còn có mấy người là Tam Hồn cảnh!
Diệp Thiên Dật nhịn cười không được nói: “Tảng đá thôi mà, cồng kềnh vụng về, ta đây thích nhất.”
“Chỉ dựa vào ngươi?”
Thạch Thành vừa dùng lực dưới chân, toàn bộ mặt đất đã nứt toác ra vài mét.
“Vậy thì chúng ta nên xem xét kĩ hơn rồi.”
Thạch Thành nhếch miệng cười khinh bỉ.
Tuy rằng hắn là Thần Quân cảnh thập giai mà lại đánh một tên Thần Tôn cảnh tam giai có chút không hợp lý, nhưng Diệp Thiên Dật này có chút đặc biệt.
Đương nhiên rồi, cũng không có ai cho rằng, sức mạnh của Diệp Thiên Dật có thể cho phép hắn vượt qua được một Thần Quân cảnh thập giai.
Nhưng cũng không phải không thể, dù sao cũng có rất nhiều võ giả có thể chiến đấu với những người có cảnh giới cao như vậy và chiến thắng họ, nếu Diệp Thiên Dật ở trình độ này, hắn cũng có thể! Nhưng những người đó trong ghi chép cũng là Thần Tôn cảnh ở cấp cao, không phải cấp thấp.
Hơn nữa còn có một điểm mấu chốt, những người khác có thể đạt được như vậy là nhờ sử dụng võ kỹ nghiền ép, linh khí cấp cao, mà hơn nữa là cảnh giới không chênh lệch nhiều đến vậy! Muốn chiến thắng theo cách này, tuyệt đối không có khả năng!
“Hãy đặt linh khí, không gian và những vật dụng khác của các ngươi lên bàn.”
Trường Thiên Tôn giả nói.
Sau đó Diệp Thiên Dật cùng những người khác cùng làm.
“Tìm một chút.”
Sau đó hai người bước tới tìm kiếm, Trường Thiên Tôn giả nói tiếp: “Hy vọng mọi người có thể thực hiện nghiêm túc quy tắc, nếu phát hiện sử dụng bất kì ngoại lực nào đó trong cuộc thi sẽ chịu hậu quả rất nghiêm trọng! Được rồi, hãy chọn linh khí của các ngươi, sau đó bốn người bước vào trận đấu.”
Tất cả các linh khí đều được đặt trước mặt họ, dù sao cũng có những người luyện kiếm cả đời, người dùng kiếm người không dùng kiếm, dù sao cũng là sức mạnh của mỗi người, vậy thì vẫn cần thiết.
Diệp Thiên Dật trực tiếp bước vào địa điểm thi đấu của mình.
Địa điểm thi đấu lần này là một thế giới thu nhỏ giống như ở vòng một, dù sao cảnh giới của mọi người đếu cao như vậy, nếu tung đại chiêu ra, Tiên Khung Sơn này chắc chắn sẽ bị phá hủy, mặc dù lớn, nhưng đại chiêu phá hủy của mọi người có phạm vi không hề nhỏ.
“Cái gì?”
Tất cả mọi người đều ngơ ra.
“Hắn là không nghe tiếng hay là cố tình không cần linh khí?”
Bọn họ không thể hiểu được.
Nói một cách hợp lý, phải là Thạch Thành đối thủ của Diệp Thiên Dật không cần dùng linh khí mới đúng, tại sao Diệp Thiên Dật này…..
“Thú vị, thật sự thú vị.”
Khóe miệng Thần Đế dần dần cong lên.
Bỏ những thứ khác sang một bên, hắn vẫn rất thích tính cách của đứa trẻ này.
Đáng tiếc, đứa trẻ này lại từ chối lời mời của Thần Cung.
“Ngươi đang giả bộ cái gì vậy!”
Thạch Thành nghiến răng.
“Đáng ghét! Cái này có thể khiến hắn làm màu sao?”
“Hừ!”
Thạch Thành cũng không cầm linh khí, trực tiếp bước vào.
“Trở lại rồi trở lại rồi, anh Diệp mà chúng ta biết đã trở lại rồi!”
Lý Bang kích động đứng đó.
Nói thật, Bạch Hàn Tuyết và những người khác cũng cảm thấy rằng Diệp Thiên Dật mà họ quen thuộc đã quay lại rồi.
Mặc dù Diệp Thiên Dật họ quen thuộc vẫn chưa rời đi, thế nhưng…. nhìn thấy Diệp Thiên Dật cứ làm màu làm mè như vậy họ lại cảm thấy thoải mái?
Diệp Thiên Dật không giả vờ thì họ còn hoảng hơn, điều đó có nghĩa là gì?
“Ngu ngốc!”
Kiếm Vô Thiên lạnh lùng thốt ra.
Hắn cảm thấy rằng bản thân đang ngầu lắm sao? Thực tế hắn càng như vậy, hắn lại càng khó ưa.
Hiện tại, điều mà mọi người quan tâm nhất chính là, nếu không có sự hỗ trợ của linh khí vậy thì Diệp Thiên Dật lấy cái gì để chiến đấu với đối thủ?
Là hắn rất mạnh hay là…. mọi sức mạnh của hắn đều chỉ là ảo, toàn bộ những linh khí chỉ giúp hắn trông có vẻ mạnh mẽ mà thôi? Sẽ biết ngay thôi!
Thực ra, trong trận chiến Bát Hoang không ai có ý định nhằm vào Diệp Thiên Dật, thế nhưng trong trận chiến này ai ai cũng nhằm vào Diệp Thiên Dật, bởi vì trong mắt bọn họ Tiểu Anh Vũ sẽ không thể đạt được kết quả gì tốt, nàng rất mạnh mẽ, nhưng khả năng sức mạnh của nàng còn có thể mạnh hơn những gì chúng ta thấy, điều bọn họ lo lắng hơn lại là Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật đứng trên một nền băng tuyết, trước mắt hắn, Thạch Thành cũng đang đứng đó.
“Diệp Thiên Dật, ta rất ngưỡng mộ ngươi, bởi lẽ dù sao ngươi cũng đã làm rất nhiều chuyện kinh thiên động địa, thế nhưng ta cũng rất khinh thường ngươi, bởi vì mọi thứ mà ngươi có được hiện tại đều dựa vào sự may mắn, ai có được sự may mắn đó của ngươi có được truyền thừa của cường giả thời kỳ thượng cổ, thì cũng có thể làm được, bởi vậy nhiều lúc ngươi đã làm màu quá đà rồi!”
Ánh mắt của Thạch Thành ngưng tụ lại, sau đó một luồng khí lạnh bỗng dưng bộc phát ra từ người hắn.
Thứ đó chắc chắn có thể nghiền nát được Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật cười cười, nói: “Nói xong những lời nhảm nhí này rồi, nếu ngươi thua ta thì phải làm sao?”
“Ha ha ha——”
Thạch Thành đột nhiên cười lớn.
“Chắc chắn không thể xảy ra điều này! Ngươi xem xem ta một chiêu có thể giải quyết ngươi được hay không!”
Từ khi họ bước vào đây, cuộc chiến đã bắt đầu.
“Ảm Đạm Ba Động Quyền!”
Thạch Thành hét to lên một tiếng, cú đấm này của hắn không hề nhẹ tay, hắn lao lên, mặt đất dưới chân trực tiếp sụp đổ, lao thẳng về phía Diệp Thiên Dật.
Trong mắt của những người ở ngoài, đây không phải thứ mà một Thần Tôn cảnh bé nhỏ như Diệp Thiên Dật có thể chống lại được!
Động tác tiếp theo của Diệp Thiên Dật, nếu bọn họ đoán không sai, vậy thì chắc chắn là cấm linh, hắn cấm linh đối thủ, thì vẫn có khả năng đánh bại được đối thủ trong khoảng thời gian bị cấm chế, nếu không, một Thần Tôn cảnh tam giai có thể đấu lại vơi một Thần Quân cảnh thập giai mà không cần gia tăng sức mạnh sao? Điều này có phải có chút quá quắt rồi?
Nhưng mà…..
Diệp Thiên Dật chính là không thích làm theo lẽ thường.
“Ngươi có biết có điều này mà ta hơi ngại khi phải nói ra, đó chính là tay của ta có hiệu quả vô hiệu hóa linh lực đó.”
Vì sao Diệp Thiên Dật không mang theo linh khí?
Không phải là do Diệp Thiên Dật muốn làm màu gì, cũng không phải Diệp Thiên Dật không muốn đem vào, bởi vì Diệp Thiên Dật đã mang theo một linh khí rồi, theo suy nghĩ bình thường, nếu thận trọng hơn một chút thì vẫn sẽ đem theo, vậy hắn không đem, cảnh giới của người khác cao hơn hắn nhiều như vậy, hắn còn có mặt mũi đem theo linh khí?
Không cần linh khí, cách chiến đấu chỉ có ba loại này: chiến đấu bằng đấm đá, lực lượng tầm xa và sức mạnh thuộc tính. Hơn nữa Diệp Thiên Dật còn có không gian, nên nói chung, lực lượng tầm xa và sức mạnh thuộc tính không nhằm nhò gì với hắn, nếu muốn giải quyết Diệp Thiên Dật bằn nắm đấm, vậy thì thứ chờ đón hắn chính là hiệu quả đau gấp trăm lần rồi.
Hơn nữa nếu dùng linh khí, rất khó để nhắm trúng đối phương.
Nắm tay của Diệp Thiên Dật có tác dụng vô hiệu hóa linh lực nên cũng rất tốt, cho dù nắm đấm của hắn có mạnh đến đâu, chỉ cần Diệp Thiên Dật sử dụng nắm đấm, cho dù không cấm linh thì linh lực cũng bị vô hiệu hóa.
“Vậy thì làm sao! Cảnh giới của ta cao hơn ngươi nhiều như vậy, chẳng lẽ thể lực của ta không thể chịu được nắm đấm này?”
Bụp——
Diệp Thiên Dật không di chuyển nhưng nắm đấm của hắn đã khiến cho Thạch Thành đó gần như nổ tung.
Vào lúc đó, hình ảnh gần như bị đóng băng rồi, biểu cảm của Thạch Thành cũng đóng băng luôn.
“Aaaa——”
Sau đó tiếng hét của Thạch Thành vang lên.
“Cái gì!?”
Tất cả mọi người ở đấy đều bị sốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận