Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1553: Người này là bị điên sao?

Điều này thật không đúng chút nào!
Bọn họ tưởng rằng Diệp Thiên Dật đã sử dụng linh khí, nhưng hắn không hề dùng!
Nếu như không dùng, những người cường giả đó có thể nghĩ rằng, Diệp Thiên Dật này còn có sức mạnh vô hiệu hóa linh lực, hắn không dùng nó bởi lẽ để tiết kiệm linh lực, linh lực vô hiệu hóa kia có tác dụng đối với Thần Quân cảnh thập giai, vậy thì cú đấm này của Diệp Thiên Dật là lực lượng thân thể đối kháng với Thạch Thành!
Cho dù chỉ là một cú đấm của Thạch Thành, nhưng dù sao cảnh giới của hắn cũng cao hơn Diệp Thiên Dật mười mấy giai, hơn nữa còn chênh lệch một cái cảnh giới lớn, hắn chắc chắn không hề yếu hơn Diệp Thiên Dật.
Thế nhưng….
Tiếng hét này vang lên là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tiếng hét này mang lại cho họ cảm giác…. cánh tay của hắn đã bị gãy.
Nhưng nhìn sơ qua thì không sao cả mà.
Hơn nữa Diệp Thiên Dật này, hai người họ cùng nhau đấm, sau đó thì sao? Diệp Thiên Dật lùi lại, mặt đất dưới chân cũng sụp đổ, có nghĩa là cú đấm của Thạch Thành là có ưu thế tuyệt đối, ngay cả quần áo trên người Diệp Thiên Dật cũng trực tiếp rách nát, bọn họ nhìn kĩ, cảnh tay Diệp Thiên Dật cũng đã lộ ra.
Rõ ràng cú đấm này ưu thế tuyệt đối phải là của Thạch Thành.
Vậy tại sao người hét lên không phải Diệp Thiên Dật, mà lại là Thạch Thành?
Cú đấm của Diệp Thiên Dật không mạnh, hơn nữa cánh tay của hắn cũng bị đau, thế nhưng….
Cánh tay nhuốm máu như thế được khôi phục ngay trong một giây, Bất Tử Chi Thân!
Còn Thạch Thành thì sao?
Hắn rất đau!
Cmn nữa! Đau chết ông đây rồi.
Vậy thì tại sao?
Hai người bình thường đấm vào nhau, hắn vẫn có lợi thế, cho dù có đau thế nào đi chăng nữa, chỉ cần nắm đấm va chạm là đã đau, sao có thể…. tại sao có thể đau như vậy được?
Hắn nhanh chóng lùi lại, kéo giãn khoảng cách vơi Diệp Thiên Dật.
Thật là cmn đau chết ông đây rồi.
Hắn cảm thấy cánh tay của mình như thể đã bị gãy nát.
Sau đó Thạch Thành giơ tay mình lên và nhìn.
Không bị gì mà, tay vẫn còn rất tốt, thanh tú hồng hào và sáng bóng, nhưng sao có thể đau như vậy được?
Chẳng lẽ là do Diệp Thiên Dật quá mạnh rồi?
Không đúng, hắn rõ ràng đã lấn áp dược Diệp Thiên Dật, hiện tại cánh tay của Diệp Thiên Dật còn đang chảy máu, thế nhưng tại sao cánh tay của hắn lại đau như thế này.
Sau đó Thạch Thành xua tay.
Những người bên ngoài cũng lần lượt nhìn nhau.
“Thật là kỳ lạ, thật phi logic.”
Một cường giả cau mày nói.
Không, chính xác mà nói, tất cả mọi người đang xem cảnh này đều cau mày!
Cả hai người cùng nhau đấm, cảnh giới của Diệp Thiên Dật thấp, cảnh giới Thạch Thành cao, sau đó quần áo bên cánh tay phải của Diệp Thiên Dật cũng đã rách, cánh tay cũng chảy đầy máu, thế nhưng tại sao người hét lên lại là Thạch Thành?
Tiếng hét đó chỉ có một lý do, đó chính là sức mạnh của Diệp Thiên Dật khiến cho Thạch Thành rất đau, nhưng đây rõ ràng là Diệp Thiên Dật bị thương, hơn nữa Thạch Thành cũng tuyệt đối lấn áp Diệp Thiên Dật, ngay cả tuyết dưới chân Diệp Thiên Dật cũng đã lún xuống, vậy là sao? Nó cũng không thể là linh khí được.
“Sức mạnh bên trong sao? Không đúng, tay của Thạch Thành kia cũng không hề hấn gì mà, Trường Thiên Tôn giả, phóng to màn hình xem cú đấm của Thạch Thành.”
Một cường giả nói.
Sau đó Trường Thiên Tôn giả vẫy vẫy tay, màn hình phóng to, thậm chí có thể thấy từng lỗ chân lông trên tay Thạch Thành.
Không bị gì cả.
Cái tay này có bị gì hay không người ngoài có thể nhìn thấy, đáng lẽ hắn chỉ hét lên nếu đó là chấn thương nặng, thế nhưng, thật sự không bị thương mà.
“Kỳ lạ, thật sự kỳ lạ.”
Trong trận chiến lúc này, Thạch Thành nhìn lên Diệp Thiên Dật.
“Ồ, đây chính là sức mạnh của ngươi sao? Ngươi cũng rất thảm ha, hãy nhìn lại vào cánh tay phải của ngươi, đây chính là cách mà ngươi chống đối lại ta sao.”
Thạch Thành cảm thấy cánh tay mình không hề đau nữa, hắn mở miệng ra chế nhạo Diệp Thiên Dật.
Vừa rồi không biết tại sao tay hắn lại đau như vậy, đến bây giờ thì không hề đau nữa rồi.
“Ồ, vậy vừa nãy là tên nào hét lên như heo bị chọc tiết vậy?”
Diệp Thiên Dật chế nhạo.
“Hừ! Vô hiệu hóa linh lực thì đã sao nào? Lại lần nữa xem nào! Ta xem ngươi có dám đánh với ta không? Hừ!”
Lần này Thạch Thành không thèm giải phóng sức mạnh linh lực của mình, trực tiếp cho Diệp Thiên Dật một đấm.
Diệp Thiên Dật cũng chào đón lại hắn bằng một cú đấm.
Lần này, cánh tay Diệp Thiên Dật lại đầy máu thịt.
Cho dù thể phách của hắn có mạnh đến đâu cũng không thể chống đỡ được dưới sự chênh lệch cảnh giới nhiều như thế này!
Đương nhiên rồi, điều này là do Diệp Thiên Dật không được sử dụng sức mạnh tăng cường, bản thân Diệp Thiên Dật cũng muốn sử dụng Hệ thống Đau gấp trăm lần để giành chiến thắng, nhưng bây giờ mới chỉ bắt đầu, hãy chờ một phút sau xem hắn phản kích như thế nào.
“Aaaaa——”
Sau đó Thạch Thành lại hét lên.
Đau quá! Cmn sao có thể đau như này được!
“Cái tên Thạch Thành này là bị điên sao?”
Những người đứng ngoài xem đều bị tức điên lên rồi.
Thứ nhất ngươi không bị thương, thứ hai cảnh giới của ngươi cũng cao, thứ ba Diệp Thiên Dật còn bị thương, bị năng lực của ngươi lấn áp hắn về phía sau, vậy ngươi còn kêu ca cái gì?
Đau đớn này đối với Diệp Thiên Dật chỉ như mưa phùn, hắn đã chịu những trận đau đớn đứt gân cốt, sự đau đớn do Thiên Địa Huyết Linh Trì cũng đã trải qua, nếu ngươi chặt đứt cánh tay của Diệp Thiên Dật xuống có lẽ hắn cũng chỉ hơi cau mày một chút.
Sau đó Diệp Thiên Dật dùng nắm đấm trái của mình đấm vào ngực Thạch Thành đang đứng đó la hét, chỉ một nắm đấm sau đó hắn rút tay lại.
Bụp——
Người ngoài nhìn vào, cú đấm của Diệp Thiên Dật không có gì đáng kể, nếu nói về độ mạnh thì chắc là khá mạnh, nhưng nó lại đập vào ngực của một Thần Quân cảnh thập giai, nói thật, đừng nói là một cú đấm như vậy, cho dù có là một hành động gì lớn chắc chắn cũng chẳng xảy ra được chuyện gì.
Sau đó….
“A——”
Thạch Thành đau đớn tới mức nước mắt tràn ra, cả người lui về phía sau, nằm trên tuyết lăn lộn ôm ngực gào thét.
“Ta sắp chết rồi, ta sắp chết rồi…. xương của ta tan nát rồi, con tim ta vỡ vụn rồi…. ta sắp chết rồi…. ta không thể chết, ta không thể chết.”
Thạch Thành hét lên rồi lại hét lên lần nữa.
Mọi người:???
Chơi cái trò gì vậy?
Toàn bộ những cường giả, thí sinh đứng ngoài đều ngơ ngác hết ra.
Bọn họ nhìn rõ rành rành, hắn không hề bị thương, tuy rằng cú đấm của Diệp Thiên Dật rất mạnh, Thạch Thành này cũng không hề phát ra linh lực phòng ngự, nhưng sự chênh lệch cảnh giới quá lớn khiến cú đấm đó đối với hắn trở nên vô dụng, cho dù là một đấm, nhiều nhất hắn cũng chỉ bị tím tái mà thôi.
Thế nhưng cái tên này rốt cuộc làm sao vậy? Nằm trên mặt đất lăn lộn, gào thét, khóc lóc nói rằng mình sắp chết….
Không phải, còn có bệnh như vậy sao?
Chưa kể, sức mạnh của Diệp Thiên Dật khi đấm vào ngực hắn là bình thường, thành thật mà nói, không có chuyện gì xảy ra cả, nhưng nếu cơn đau đó được phóng đại lên gấp trăm lần thì thật sự không thể tả nổi cơn đau đó như thế nào.
Diệp Thiên Dật phát hiện, hệ thống này rất thú vị nha.
Đau đến nhức nhối, bỗng Thạch Thành nhận ra rằng mình không còn đau nữa, hắn đứng dậy nhìn vào ngực mình.
Không có bị gì hết.
“Nhường ngươi hai chiêu, giờ đến lượt ta.”
Vù——
Diệp Thiên Dật lao vào đấm Thạch Thành một đấm.
Thạch Thành vô thức dùng cánh tay đó chặn lại nắm đấm, nắm đấm của Diệp Thiên Dật đập vào cánh tay hắn.
Khuôn mặt của Thạch Thành lúc bấy giờ thật khó nhìn.
Sau hàng tá cú đấm chỉ trong vài giây, Thạch Thành quỳ trên mặt đất.
“A——”
Hắn nằm sập xuống đống tuyết, hét lên trong nước mắt.
“Đau quá! Cmn!”
Mọi người:???
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Những người đứng bên ngoài đều chết lặng.
Ngươi rõ ràng có thể dễ dàng đánh bại Diệp Thiên Dật, rõ ràng sức mạnh của Diệp Thiên Dật yếu hơn rất nhiều so với một Thần Quân cảnh như ngươi, vậy hắn đang làm cái trò gì vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận