Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1564: Long Phượng giao dung

Diệp Thiên Dật đã ngưng tụ đại chiêu, còn có thể đánh vỡ lĩnh vực?
Vậy nếu ngươi muốn giải phóng lĩnh vực, Diệp Thiên Dật chắc chắn không cho phép.
Phép hủy diệt của hắn cũng không phải là ăn chay, tuy nó khó có thể làm hắn bị thương, nhưng trong tình trạng này, nó vẫn có thể tiêu hủy lĩnh vực của ngươi hoặc làm cho linh lực của ngươi tạm thời mất đi.
Chín Phượng Hoàng cộng với chín Lôi Long bay lượn vòng quanh.
Thắng bại của chiêu kết hợp này không ai có thể đoán được.
Xét về lẽ thường, Tiêu Chiến chắc chắn thắng!
Thế nhưng... cảm nhận rõ được sau khi gia tăng, sức mạnh của Diệp Thiên Dật đã đạt đến uy thế tương tự như đại chiêu của Tiêu Chiến.
“Chiêu thức này, cục diện gần như năm- năm, ngang tài ngang sức?”
“Xem ra đúng là vậy, việc này quả thật quá khoa trương! Dù hôm qua hắn đã thăng cấp lên Thần Tôn cảnh tứ giai, nhưng dựa vào sức mạnh Thần Tôn cảnh tứ giai mà có thể ngưng tụ ra đại chiêu đạt đến trình độ Tam Hồn cảnh nhị giai, trên thế giới này e rằng không có được mấy người.”
“Rất khó, thật sự rất khó tìm được người thứ hai, về cơ bản muốn làm được phải dựa trên các nguồn sức mạnh khác nữa. Không có sự gia trì của linh khí, làm được điều này dường như là điều không thể, ta không hiểu nổi, rốt cuộc hắn làm sao có thể gia tăng bản thân đạt đến trình độ này? Sức mạnh cường đại của hai đại võ kỹ này rõ như ban ngày, quả thực khiến người ta sững sờ.”
“Có điều vẫn chưa đủ, sức mạnh của hắn bây giờ dường như cũng chỉ đánh ngang ngửa với Tiêu Chiến mà thôi, linh lực mỗi phút mỗi giây đều bị tiêu hao, càng kéo dài càng không đánh được.”
“......”
Trường Thiên Tôn giả và đám cường giả của Chúng Thần Minh đều rất lo lắng.
Chắc là sẽ không xảy ra sai sót gì đâu?
Thiệt là đáng hận, một Thần Tôn cảnh tứ giai cương quyết đấu với một Tam Hồn cảnh, quá ức chế!
Trên mặt biển, hai người liên tục ngưng tụ đại chiêu.
“Diệp Thiêt Dật! Cách biệt cảnh giới ngươi tuyệt đối không thể vượt qua, ngươi nghĩ sức mạnh của một Thần Tôn cảnh như ngươi có thể đấu lại ta sao? Đúng là hoang tưởng!”
Trận chiến này còn có quan hệ đến danh dự của Tiêu Chiến, hắn không được thua, hắn mà thua thì xem như không cách nào ngẩng đầu lên nữa! Bọn Thạch Thành thua Diệp Thiên Dật là vì bọn họ chịu một loại sức mạnh nào đó áp chế, hắn không bị, hắn là một Tam Hồn cảnh! Không thể thua.
“Vậy à!”
Diệp Thiên Dật đưa tay điều khiển Lôi Long và Phượng Hoàng, ánh mắt chăm chú nhìn Tiêu Chiến.
“Nếu... Thế này thì sao!”
Diệp Thiên Dật mở rộng hai cánh tay, rồi chậm rãi khép lại trước ngực, ngưng tụ Lôi Đình cùng Hỏa Diệm vào giữa hai cánh tay.
Lúc hai cánh tay Diệp Thiên Dật từ từ khép lại, Long Lân và Phượng Hoàng lượn vòng trên trời cũng phóng về hai bên.
“Hắn đang làm gì vậy?”
Đồng tử những người đứng xem bên ngoài bất tình lình co rút lại.
Bọn họ đều không thể hiểu.
“Hắn... Hắn không định hợp nhất hai võ kỹ lại thành một đó chứ?”
“Cái gì? Chắc không đâu? Hai võ kỹ hoàn toàn không tương quan, thậm chí còn không có cùng thuộc tính với nhau, hơn nữa hắn cũng đã phóng ra rồi, bây giờ nếu khống chế ép chúng hợp nhất thì khác gì đi tìm chết?”
“Về mặt lý thuyết đúng là đang tìm chết.”
“......”
“y ya!”
Diệp Thiên Dật hét lên một tiếng giận dữ, tóc, quần áo hắn bay phấp phới, mặt biển xung quanh cuộn trào mãnh liệt, Cửu Lôi Phần Thế cùng với Phượng Hoàng Cửu Trùng Thiên đã được phóng ra không trung, phóng về hướng đối phương.
Long và Phượng đang hợp nhất, cánh tay Diệp Thiên Dật cũng đang khép chặt trước ngực.
“Hợp nhất!”
Ầm!
Tiếng rồng gầm thét kết hợp với tiếng hót của phượng hoàng truyền đến, sau đó...
Thế mà chúng thật sự đã dung hợp hoàn toàn tốt đẹp, biến hóa thành chín hư ảnh, thân rồng, cánh và đuôi phượng hoàng, màu lam và màu đỏ kết hợp lại tạo nên một nguồn uy lực mạnh mẽ.
“Hắn... Hắn dung hợp thành công?”
“Đây chính là võ kỹ do hắn tự tạo ra, tại sao hắn lại dám làm như vậy? Hẳn là hắn phải có căn cứ đúng không?”
“Hợp nhất hai võ kỹ đỉnh cấp, việc này từ trước đến nay chưa từng xảy ra, hơn nữa... uy lực tạo ra sau khi hợp nhất sợ rằng sẽ tăng lên gấp mười lần, chắc chắn sẽ tiêu hao hết toàn bộ linh lực của hắn, hắn sao có thể...”
“......”
Những người ở đó đều đứng nhìn trân trân không nói được lời nào.
Haizzzz.
Hai tay Diệp Thiên Dật cuối cùng cũng hợp lại với nhau, hắn nhún người nhảy lên, cùng với Long Phượng hợp nhất tấn công về phía Tiêu Chiến.
Hắn đi đến đâu, từng cơn sóng cực lớn cao trên trăm mét cuộn lên đến đó.
“Uỳnh!”
Trong tầm mắt bọn họ, toàn bộ mặt biển dường như cuồn cuộn nổi sóng, không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì sau khi hai luồng sức mạnh khủng khiếp này chạm vào nhau!
Ngay vào lúc lớp màn bằng nước tan đi, cảnh tượng hiện ra trước mắt làm cho tất cả mọi người đều sững sờ.
Diệp Thiên Dật toàn thân đầy máu đứng trên mặt biển.
Hắn lặng lẽ mồi một điếu thuốc, hút một hơi, thổi ra một vòng khói trắng.
Còn Tiêu Chiến từ trên trời rơi vào lòng biển, ngoài máu tươi tràn khắp mặt biển ra, không nhìn thấy được bóng dáng hắn nữa.
“Ực!”
Mọi người nuốt một ngụm nước bọt.
Tuy Diệp Thiên Dật bê bết máu, nhưng... hắn... đã thắng!
Toàn bộ Tiên Khung Sơn rơi vào im lặng.
Chớp mắt tiếp theo, Tiên Khung Sơn bùng lên tiếng tán thưởng, hò reo chói tai.
Khó mà tưởng tượng được trong lòng bọn họ chấn động như thế nào.
Thần Tôn cảnh đánh bại Tam Hồn cảnh.
Đây là việc đáng được ghi vào sử sách.
“Ta đã xem nhẹ hắn rồi, chỉ dựa vào điểm này, ngươi cũng không sánh được với hắn.”
Nhất Hạo Thiên sợ hãi nói một câu.
Y Nhân Tuyết gật đầu: “Vâng!”
Có thể làm được điều này trong khắp trời đất không có được mấy người.
“Tên nhóc này, làm người khác quá kinh hỉ.”
Ánh mắt Thần Đế sáng ngời nhìn Thiên Dật.
“Hắn thật sự có thể dựa vào Thần Tôn cảnh lấy được quán quân Trận Chiến Chư Thiên không?”
Mộc Thanh Trúc đang đứng đó cũng không thể yên lặng được nữa.
“Đây là nguyên nhân khiến ngươi đánh giá hắn cao như vậy? Nhưng ta thấy cũng đáng, khả năng thiên phú và chiến lực này coi như là cao nhất ở Thượng Vực rồi, hắn chắc chắn sẽ được ghi lên Thiên Bảng.”
Hàn Nhã Nhi bất giác cảm thấy, quen biết hắn càng lâu, nàng lại càng không hiểu gì về hắn.
Soạt!
Bóng dáng Diệp Thiên Dật và Tiêu Chiến đã hôn mê vừa xuất hiện, trong chớp mắt đã có một nhóm các cô gái vây quanh Diệp Thiên Dật.
“Phiền rồi đây!”
Trường Thiên Tôn giả cau mày.
Đại lục xuất hiện một thiên tài tầm cỡ như thế này, hắn rất vui mừng, nhưng nếu như Diệp Thiên Dật giành được quán quân thì sao? Tuy hắn không phải đệ tử Yêu Hậu, nhưng hắn cùng bọn với họ, theo một nghĩa nào đó, đây cũng chẳng phải điều gì tốt lành! Điều này khẳng định Yêu Hậu không thua, Chúng Thần Minh của hắn cũng không thắng.
Lẽ nào phải đặt hy vọng duy nhất lên thiên tài của Tà Môn, Thiên Quỷ môn hay sao?
Thương tích của Diệp Thiên Dật rất nghiêm trọng, ba mươi giai, cách biệt ba đại cảnh giới, đối thủ là thiên tài cấp đỉnh cũng đã phóng ra đại chiêu, hắn không bị thương mới là chuyện lạ, nhưng Bất Tử Chi Thân đang phục hồi lại rất nhanh, nên nói cho cùng cũng không có gì đáng ngại.
Diệp Thiên Dật ngồi xuống, bắt đầu tu dưỡng.
Quỷ Thiên Cừu đưa mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
Hắn thế mà thắng rồi!
Nói thật, quá sốc.
“Diệp Thiên Dật, làm tốt lắm, thắng rất đẹp, về nghỉ ngơi đi, ngày mai còn đánh trận quyết chiến.”
Trường Thiên Tôn giả nói xong câu này thì rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận