Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1699: Thái Thượng Lưu Ly Mệnh 20 nạn năm tuổi

Bọn họ đều là cường giả hàng đầu.
Thật ra bọn họ vẫn có thể thấy qua linh vật thiên địa 8 vạn năm tuổi, chỉ là ít gặp thôi!
Nhưng mà, Thánh Tâm Hải Đường 8 vạn năm lại là một khái niệm khác.
Ánh mắt của Hoàng Liên sáng lên!
Thánh Tâm Hải Đường.
Cũng chính là nói, có nhánh Thánh Tâm Hải Đường này có thể tăng tuổi thọ của mẹ nàng thêm 10 năm!
Bình thường thì Thánh Tâm Hải Đường ngoài có tác dụng trị thương cực kì mạnh ra, còn là thần vật tăng tuổi thọ hiếm thấy nữa, bình thường mà nói thì có thể tăng mấy trăm năm tuổi thọ!
Nhưng bởi vì tình huống của Hoàng Anh đặc thù, cho nên nhánh Thánh Tâm Hải Đường 8 vạn năm tuổi cực kỳ trần quý này, có lẽ cũng chỉ tăng thêm được 10 năm tuổi thọ.
Dù thế thì Hoàng Liên thật sự vẫn rất mừng!
Vốn dĩ mẹ nàng chỉ còn lại 3 năm tuổi thọ, bây giờ thêm được 10 năm....
Hoàng Liên đứng dậy, khụy người một cái với Mặc Bạch của Thiên Cơ Môn.
“Mặc đại ca thật có lòng.”
Mặc Bạch cười nói: “Mặc dù qua trình có chút vất cả, nhưng không sao, có thể giúp được Anh tôn giả thì tất cả đều xứng đáng.”
Diệp Thiên Dật: “....”
Đ.M!
Đây là đang thể hiện với mẹ vợ tương lai của hắn ngay trước mặt hắn chứ còn gì nữa? Lấy lòng mẹ vợ tương lai à?
C.M.N!
Diệp Thiên Dật không thoải mái rồi đó.
“Tên này là ai?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Y Nhân Tuyết: “....”
“Mặc Bạch của Thần Cơ Môn, là thiên tài hàng đầu nghìn năm hiếm gặp của Thần Cơ Môn, cực kì có thiên phú về Thần Cơ. Đồng thời bản thân hắn cũng cực kì có thiên phú, là người có sức cạnh tranh cho vị trí môn chủ Thần Cơ Môn sau này, và cũng là một trong những người theo đuổi Nữ hoàng bệ hạ của Đế quốc Nguyệt Thần. Việc hắn thích Nữ hoàng không phải là bí mật gì, tất cả mọi người đều biết.”
Diệp Thiên Dật sờ sờ mũi.
Hoàng Anh cười gật đầu: “Mặc Bạch phải hao tâm tổn trí rồi, nhanh về chỗ ngồi đi.”
“Vâng!”
Mặc Bạch hành lễ rồi đi xuống.
Diệp Thiên Dật nhìn thấy ánh mắt và biểu cảm của Hoàng Anh khi nhìn Mặc Bạch, rõ ràng là nàng rất hài lòng nếu Mặc Bạch làm con rể.
Hoàng Liên nhìn Diệp Thiên Dật một cái.
Mình không phải đưa bảo vật cho hắn rồi sao? Hắn lên tặng đi chứ.
Trong khi đó mục đích khi đến đây của Diệp Thiên Dật đã thay đổi rồi.
Người ta đã thể hiện vậy rồi, Diệp Thiên Dật mà chịu thua hắn sao?
Lúc này Diệp Thiên Diệp đứng dậy, có rất nhiều ánh mắt đều đặt trên người hắn.
Diệp Thiên Dật hành lễ một cái với Hoàng Anh, nói: “Tiền bối chờ một chút, vãn bối đi chuẩn bị quà một chút.”
Nói xong Diệp Thiên Dật đi nhanh rời khỏi đại điện.
Để lại mọi người, đặc biệt là Hoàng Liên chết lặng ở đó.
Này là có ý gì?
“Không đúng.... cái này? Là ý gì? Tiểu huynh đệ này đến đây mà không mang theo quà sao? Vậy thì vô lý quá?”
Một vị cường giả với vẻ mặt ngơ ngác chỉ theo hướng Diệp Thiên Dật nói.
“Đúng vật, quá là hoang đường rồi, là ai vậy?”
Sử Khai Văn đứng dậy nói: “Ta biết, hắn là Diệp Thiên Dật của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông.”
“Là hắn sao? Chả trách, chỉ là tên nhóc con hai mươi mấy tuổi, vẫn không biết về những bữa tiệc như thế này.”
“Thì ra là vậy, chả trách lại ngồi với người của Hạo Thiên điện.”
Rất nhiều người ngạc nhiên nói.
Hoàng Liên:????
Cái gì?
Diệp Thiên Dật của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông?
Hắn thật sự là Diệp Thiên Dật của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông đó?
Không phải chứ...
Là sao chứ?
Nàng có chút ngớ người.
“Ồ? là đệ tử của Yêu Hậu?"
Hoàng Anh hỏi.
“Thưa Hoàng Anh tôn giả, đúng là như vậy.”
Vậy thì lạ quá, sao hắn lại tham gia tiệc sinh nhật chứ?
Hoàng Anh nhìn con gái của mình một cái, mình không mời, vậy thì chắc là con gái của mình mời tới.
Đúng rồi!
Đằng sau lưng tên nhóc này cũng có chút bối cảnh, mời hắn thì cũng đúng thôi.
Sử Khai Văn cười lạnh một cái.
Chút nữa tên Diệp Thiên Dật này chắc là sẽ bị gán cho danh không có giáo dưỡng cho mà xem.
Hừ!
Rất nhanh Diệp Thiên Dật lại đi vào.
“Ngại quá, thật là ngại quá.”
Diệp Thiên Dật không ngừng nói.
“Diệp Thiên Dật, người có ý gì hả? Đến tham dự tiệc sinh thân của tiền bối mà lại không mang theo quà? Người có biết như thế là không tôn trọng tiền bối không hả?”
Sử Khai Văn đứng dậy chỉ vào Diệp Thiên Dật nói.
Phía trên. Hoàng Anh nhìn Diệp Thiên Dật với ánh mắt hứng thú.
Cậu thanh niên này, đẹp trai ghê.
Ấn tượng về hắn khá là tốt, bởi vì từ những lời đồn về hắn cho thấy hắn là người có bản lĩnh, đặc biệt là còn được Yêu Hậu nhận làm đệ tử.
Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu, sau đó nói: “Ta có chuẩn bị quà rồi, nhưng đột nhiên cảm thấy quà đã chuẩn bị đó không phù hợp lắm. Bởi vì sau khi nhìn thấy Anh tôn giả mới biết tiền bối lại đẹp như vậy, thiên địa thần vật 8 vạn năn đều có rồi, nên ta cũng không thể keo kiệt được. Nên là vừa mới bảo người mang quà mới tới.”
Mọi người:??????
Á đù!
Tên Diệp Thiên Dật này đúng là không biết xấu hổ mà.
Đậu má nó câu này mà cũng nói ra được? Ngươi nịnh hót cũng có chút quá rồi đó?
“Ồ? Diệp huynh đệ, đến cùng là cái gì vậy?”
Mặc Bạch cười hỏi.
Thế nào đi nữa, có thể trân quý hơn cả Thánh Tâm Hải Đường 8 vạn năm của mình à?
Diệp Thiên Dật đi qua, đưa tay ra.
Giây phút đồ vật trong tay Diệp Thiên Dật hiện ra, toàn bộ đại điện bị một luồng linh lực thiên địa không thể tưởng tượng được bao phủ lấy, một nguồn sức mạnh hùng hậu bao quanh người Diệp Thiên Dật.
“Đây là... là.... Thái Thượng Lưu Ly Mệnh?”
Tất cả mọi người trố măt nhìn!
“Cái gì? Thái Thượng Lưu Ly Mệnh? Này không phải.... là đồ vật trong truyền thuyết sao? Trong vòng 1000 năm qua chưa từng nhìn thấy Thái Thượng Lưu Ly Mệnh này xuất hiện nữa rồi thì phải?
“Đây là cực phẩm kéo dài tuổi thọ, luồng uy thế như này... Thái Thượng Lưu Ly Mệnh này bao nhiêu năm tuổi vậy?”
Tất cả mọi người đều hết sức kinh hãi!
Hoàng Liên ngồi đó cũng bị làm cho kinh hãi.
Thái Thượng Lưu Ly Mệnh...
Đây là thứ mà mấy năm này nàng vẫn luôn nỗ lực tìm kiếm!
Bởi vì Thái Thượng Lưu Ly Mệnh có thể kéo dài tuổi thọ của mẹ nàng thêm ít nhất 100 năm! Mặc dù đối với một cường giả mà nói 100 năm không là gì, có lẽ cũng chỉ là cái phẩy tay thôi. Nhưng với Hoàng Liên mà nói, bây giờ không có cách chữa trị, không có nghĩa 100 năm sau cũng không có cách, không có nghĩa 100 sau nàng tìm không ra cách chữa trị!
Chỉ là, Thái Thượng Lưu Ly Mệnh đã triệt để tuyệt tích rồi, nàng thậm chí đi tới những thế lực của Thần Vực nhưng cũng không tìm được Thái Thượng Lưu Ly Mệnh.
Này...
Hắn lại có thể lấy ra làm quà tặng?
Diệp Thiên Dật đưa tay ra, nói: “Thái Thượng Lưu Ly Mệnh 20 vạn năm tuổi, mong tiền bối nhận cho!”
Diệp Thiên Dật không biết tình hình cụ thể của mẹ Hoàng Liên như thế nào, không nhìn ra được, Hoàng Liên cũng không nói với hắn. Nhưng từ những món quà sinh nhật thì Diệp Thiên Dật có thể đoán ra được, nàng bây giờ cực kì cần tuổi thọ!
Hoàng Liên cũng đơ người ở đó.
Mặc Bạch của Thần Cơ Môn cũng ngốc luôn rồi.
Không phải chứ, người là gì với bọn họ hả? Thái Thượng Lưu Ly Mệnh 20 vạn năm tuổi mà cũng nỡ đưa lên?
“Cái này... Diệp công tử, cái này có phần quý giá quá rồi?”
Hoàng Anh đứng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận