Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1713: mới thế mà đã xấu hổ rồi.

Diệp Thiên Dật biết, Hoàng Liên biết rõ ý đồ của hắn, vậy thì đã làm sao chứ?
Đây cũng không phải là chuyện gì xấu, Diệp Thiên Dật trực tiếp lật bài ngửa với Hoàng Liên, cũng thuận tiện cho việc theo đuổi sau này.
Dù sao Diệp Thiên Dật cũng đã nhắm trúng Hoàng Liên rồi.
Cái gì? Chỉ cần em gái đẹp hắn đều thích á?
Không không không, thật sự không phải, đẹp là tiêu chuẩn đầu tiên của Diệp Thiên Dật, cô gái hắn muốn theo đuổi quả thực phải đẹp, vậy nhất định phải có tiêu chuẩn thứ hai, nhất định phải là người tuyệt vời mới được!
Vậy nếu như giống với Tần Vô Tâm kia….
Có điều Tần Vô Tâm này thực ra cũng được, tuy nàng là người của m Nguyệt tông Thần Vực, có thể làm nhiều việc ác, nhưng con người quả thực cũng được, Diệp Thiên Dật cảm thấy như vậy.
“Hì hì, ta không chạm vào ngươi đâu, ngươi yên tâm đi.”
Sau đó Diệp Thiên Dật thỏa mãn chui vào trong chăn của nàng.
Wow, thật thoải mái.
Thơm ngào ngạt, chỉ có chút khó chịu là, Hoàng Liên quay lưng lại với hắn.
“Ngươi là người của tông nào Tà tông?”
Hoàng Liên quay lưng với Diệp Thiên Dật, mở mắt từ từ hỏi.
Bởi vì Diệp Thiên Dật có Tà Thần Chi Cốt, hắn tất nhiên là người của tông nào đó của Tà tông.
Trừ phi Tà Thần Chi Cốt của hắn là trộm của người khác, trên lý thuyết có lẽ cũng không có khả năng, bởi vì Tà Thần Chi Cốt của hắn quá là cường đại, người có được loại Tà Thần Chi Cốt mà có thể có được không chỉ một năng lực đặc biệt như vậy, nhất định không phải là một tông yếu nào đó trong một trăm linh tám tông.
“Đây là bí mật.”
Diệp Thiên Dật châm một điếu thuốc, nằm ở đó nói.
Hoàng Liên nhíu chặt mày.
Quá đáng, còn hút thuốc ở trên giường nàng?
“Dập thuốc đi, nghỉ ngơi.”
Hoàng Liên nói.
“Được rồi.”
Sau đó Diệp Thiên Dật dồn sức hít sâu một hơi rồi dập thuốc.
Trong phòng một mảnh tối tăm, hai người trầm mặc không nói, chỉ có thể nghe được tiếng hít thở nhẹ nhàng của đối phương.
Đừng nhìn Hoàng Liên dường như rất bình tĩnh nằm ở đó, trên thực tế đương nhiên không bình tĩnh, một người đàn ông nằm bên cạnh, cả đời này nàng đều không có cái cảm giác như vậy, rất khó chịu.
Qua khoảng nửa tiếng, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Diệp Thiên Dật và Hoàng Liên đồng thời mở mắt.
“Cộc cộc cộc____Liên Nhi, ngủ chưa con? Ta mang cho con và Diệp Thiên Dật cốc sữa nóng, uống sữa xong rồi ngủ.”
Giọng của Hoàng Anh vang lên.
Hoàng Anh cũng đã từng là một cường giả đỉnh cấp, nhưng mà, đồng thời nàng cũng là một người mẹ bình thường, cho dù nàng không bình thường, con gái nàng không bình thường, nhưng nàng là một người mẹ.
Vậy suy nghĩ của nàng chắc chắn là vì con gái của mình.
Hạnh phúc cả đời của con gái đương nhiên quan trọng.
Mà biết được Diệp Thiên Dật rốt cuộc có phải là bạn trai của con gái hay không đương nhiên cũng rất quan trọng, chuyện này liên quan đến nàng cư xử thế nào.
Cửa không khóa trái, mà Hoàng Anh cũng không cho rằng con gái mình thật sự sẽ làm như vậy với tên Diệp Thiên Dật kia.
Diệp Thiên Dật và Hoàng Liên liếc mắt nhìn nhau.
“A…. Vâng.”
Hoàng Liên nói một câu.
“Mau vào mau vào.”
Sau đó Diệp Thiên Dật vội vàng ôm nàng vào lòng.
Hoàng Liên có chút ngơ người, trong lúc ngơ người bị Diệp Thiên Dật ôm, loại ôm này với lúc ở trong rạp chiếu phim hoàn toàn là hai loại cảm giác.
Ý nghĩ của nàng còn chưa quay lại đã tiến vào trong lòng Diệp Thiên Dật rồi, sau đó Hoàng Anh đẩy cửa đi vào, đồng thời bật đèn.
Một màn trước mắt là, Diệp Thiên Dật ở trong một chăn với con gái mình, Diệp Thiên Dật ôm con gái mình.
Thực ra, khi Hoàng Anh nhìn thấy cảnh này trên cơ bản xác định, hai người này đoán chừng thật sự đang yêu đương, không phải đang lừa nàng, không phải bởi vì làm nàng vui mà tìm một người bạn trai giả.
Bởi vì theo hiểu biết của nàng với Hoàng Liên, nàng có thể diễn, nàng có thể chấp nhận nắm tay, ôm eo, nhưng nàng không chấp nhận được nằm chung một chăn với một người đàn ông không phải là bạn trai, sau đó còn để người đàn ông này ôm.
“Không làm phiền các ngươi chứ?”
Hoàng Anh hai tay bưng hai cốc sữa nóng hổi cười hỏi.
“Không ạ, ta đang nói chuyện với Diệp Thiên Dật.”
Hoàng Liên nói.
“Ừ, nào, uống sữa đi, vậy không làm phiền các người nữa.”
Hoàng Anh đưa sữa cho nàng và Diệp Thiên Dật sau đó liền rời đi.
“Phù____”
Diệp Thiên Dật thở phào một hơi sau đó nhìn về phía Hoàng Liên, bộ dáng rất đắc ý nhướn mày: “Thế nào? Ta nói đúng chưa? Ta là chuyên gia về mặt này, nếu như ngươi muốn ta giúp tốt nhất là nghe ta, tuyệt đối có thể thành công mỹ mãn.”
Hoàng Liên thoát khỏi cái ôm của Diệp Thiên Dật, vẻ mặt tức giận.
“Ngươi đây là ý gì?”
Chuyện này làm nàng có chút tức giận, bởi vì quá thân mật rồi, tay hắn ôm mình đều sắp chạm vào ngực rồi, nếu không phải vừa nãy mẹ mình ở đây, nàng cố kìm nén lại, nàng thật sự muốn nổi giận.
“Hả? Không phải, mẹ ngươi vào nhìn thấy một màn này vậy sau này nàng sẽ còn nghi ngờ cái gì sao?”
Diệp Thiên Dật ngây ngốc hỏi.
Hô____
Hoàng Liên thở phào một hơi.
“Không có chuyện gì.”
Sau đó nàng bưng sữa nhấp một ngụm mà Diệp Thiên Dật thì ừng ực ừng ực dốc hết.
“Tại sao ta cứ cảm thấy ngươi đang trách ta nhỉ?”
Diệp Thiên Dật giả ngốc hỏi.
“Không có.”
“Nghỉ ngơi đi.”
Sau đó nàng tắt đèn nằm xuống.
“Được.”
Một đêm không nói chuyện cứ như vậy trôi qua.
Hoàng Liên cũng thật sự là rất lâu rất lâu chưa đi ngủ, nhiều năm rồi, nàng cũng không nhớ rõ rốt cuộc là bao lâu rồi, trước đó tất cả thời gian nhàn rỗi đều dùng để tu luyện, đã quên luôn cả ngủ rồi.
Nhưng buổi tối ngày hôm nay nàng thật sự ngủ rồi.
Không hiểu tại sao, có một người đàn ông ngủ bên cạnh thế mà nàng lại có thể ngủ được? Người đàn ông này thậm chí nàng chỉ biết thân phận hắn mà thôi, không xác định có uy hiếp gì với mình không, vậy mà nàng lại ngủ quên mất….
Sáng sớm ngày hôm sau, Hoàng Liên dậy trước Diệp Thiên Dật.
Nàng cảm thấy rất không đúng, cảm thấy trên người mình có một bàn tay đặt ở đó, sau đó có hai đầu ngón tay đang kẹp đến kẹp đi.
Nàng theo bản năng mở mắt, sau đó nàng biết rồi…….
Bốp
Một cái tát thanh thúy đánh tan sự tĩnh mịch của bình minh, Diệp Thiên Dật trực tiếp bị một cái tát của nàng đánh bay xuống giường, thậm chí còn lăn mấy vòng trong không trung.
Đệt!
Diệp Thiên Dật đã rất lâu rất lâu rồi không bị đánh một bạt tai mạnh như vậy.
Tuy rằng hắn cũng coi như là thường xuyên bị các cô gái bạt tai, nhưng thật sự bạt tai mạnh như này đều không nhớ rõ lần trước là lúc nào rồi, có lẽ từ trước đến nay chưa bao giờ bị đánh mạnh như vậy.
Diệp Thiên Dật bụm mặt từ dưới đất đứng dậy, vẻ mặt ngơ ra nhìn Hoàng Liên.
Hoàng Liên lúc này vẻ mặt phẫn nộ, thậm chí dung nhan tuyệt sắc đó còn đỏ ửng lên.
Nói thật, Diệp Thiên Dật thật sự không biết xảy ra chuyện gì, nhưng hắn nhìn thấy vẻ mặt của Hoàng Liên hắn đại khái có thể đoán được chút gì đó.
Có lẽ là hắn ngủ rồi sau đó động tay động chân với Hoàng Liên.
Dù sao thì bọn họ không phải là người yêu thật sự, hành vi động tay động chân này nàng chắc chắc phẫn nộ.
Hơn nữa Diệp Thiên Dật đoán chừng là tay mình đặt ở…..
Dù sao Diệp Thiên Dật ngủ với các cô gái đã quen tay mất rồi, đây là một loại phản ứng của bản năng, hắn thật sự không muốn chiếm tiện nghi như vậy, nhưng là bản năng của một người đàn ông, hắn ngủ rồi, ngươi có thể làm sao.
Diệp Thiên Dật xấu hổ nhìn Hoàng Liên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận