Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1740: Muốn bỏ chạy rồi sao?

Diệp Thiên Dật biết, bây giờ tất cả những lời biện giải của mình đều là vô dụng.
Bởi vì bây giờ bọn họ không nghe ngươi xảo biện nữa.
Hơn nữa…
Bây giờ bọn họ sẽ không nói với ngươi, tại sao lại xảy ra chuyện như vậy, bọn họ cũng sẽ chẳng nghĩ là Mặc Bạch khiến Diệp Thiên Dật ra tay, bọn họ cũng không nghĩ là Mặc Bạch bảo Mặc Lâm lên Thần cơ Bạch Hổ, bây giờ bọn họ chỉ biết, Diệp Thiên Dật giết Mặc Lâm rồi, hắn không thủ hạ lưu tình, không có logic gì cả, Diệp Thiên Dật có phải người bị hại hay không, bọn họ không quan tâm, bây giờ bọn họ chỉ cần một mạng đền một mạng.
Hơn nữa, bọn họ cho rằng, nguyên do là ở Diệp Thiên Dật, cho dù không phải hắn cố ý thì sao chứ?
“Cho dù ngươi không có ân oán gì với Lâm Nhi, nhưng Lâm Nhi chết trong tay ngươi là sự thật!”
Mặc Đường tức giận nói.
Diệp Thiên Dật không thể giải thích, hắn cũng giải thích không được, hắn cũng không thể nào chỉ vào Mặc Bạch nói đây là hồng môn yến của hắn được, bởi vì tất cả đều quá mong manh, ngược lại còn khiến người khác cười nhạo hắn.
Chứng cứ?
Diệp Thiên Dật không tìm thấy chứng cứ.
Hắn hiểu nguyên nhân hệ thống này khởi chạy rồi, chính là để Diệp Thiên Dật biết được là Mặc Bạch giở trò bên trong.
Đúng là thật khó chịu, ngươi cứ mở cho ông đây một hệ thống dự báo tương lai chả phải là được rồi sao? Nếu không cũng sẽ không có chuyện thế này rồi? Hoặc là ngươi thêm vào hệ thống này một cái nữa, để hắn có thể tìm được chứng cứ cũng được.
Đáng ghét!
“Ha ha ha, được!”
Diệp Thiên Dật cười lớn.
“Sẽ có một ngày ta sẽ trở lại.”
Diệp Thiên Dật nheo mắt.
Hắn cố gắng kiềm chế cơn tức giận trong lòng, bởi do lực lượng Tu La, Diệp Thiên Dật tuyết đối không thể để ý chí bị thao túng một cách dễ dàng được.
“Đừng để hắn chạy! Mau phong tỏa không gian!”
Mặc Đường lập tức kinh ngạc rồi hét lên.
Soạt.
Chốc sau, bước nhảy không gian cực lớn của Diệp Thiên Dật giải phóng ra, sau đó biến mất tại chỗ.
“Chết tiệt!”
Mặc Đường thầm nghiến răng.
Lúc đó việc đầu tiên nên làm đáng nhẽ phải là phong tỏa không gian.
“Mau! Đuổi theo!”
“Yên tâm, hắn chạy không thoát đâu, một võ giả thuộc tính không gian Thiên Thần cảnh mà thôi, bị khóa chắc rồi.”
Một lão giả nheo mắt nói.
Soạt.
Sau đó hắn đưa một đám người biến mất tại chỗ, đuổi theo Diệp Thiên Dật.
“Nữ hoàng bệ hạ!”
Mặc Đường nhìn sang Hoàng Liên, nói: “Hi vọng nữ hoàng bệ hạ nghĩ kĩ, Thần Cơ Môn ta không muốn khai chiến với đế quốc Nguyệt Thần! Nhưng bổn tôn cũng có thể hiểu nữ hoàng bệ hạ, đồng thời cũng hi vọng nữ hoàng bệ hạ cũng có thể hiểu bọn ta.”
Trong lòng Hoàng Liên thầm cảm thán một hơi.
“Bổn vương hiểu.”
Nàng lạnh lùng nói.
Có vài chuyện vẫn cứ có chút nghi ngờ, nhưng lại không có bất kì bằng chứng nào, không có bất cứ bằng chứng nào, ngươi sẽ không thể nhận định được.
Giống như chuyện này, đúng là Diệp Thiên Dật vì để làm màu trước mặt mọi người mà giải phóng sức mạnh cực lớn dẫn đến làm nổ Thần cơ Bạch Hổ, do đó sức mạnh cực lớn này đã giết nhầm Mặc Lâm sao?
Nàng không biết.
Vậy đó thật sự là Mặc Bạch dở trò, đây là Hồng Môn Yến hắn sắp đặt cho Diệp Thiên Dật sao?
Nàng cũng không rõ!
Đều có khả năng, nhưng đều không thể nào chứng thực được.
Cho dù Diệp Thiên Dật tự mình nói với nàng ngay trước mặt nàng, không phải hắn, là Mặc Bạch! Hoàng Liên cũng không có cách nào tin hoàn toàn được! Bởi vì vốn dĩ nàng không hiểu Diệp Thiên Dật đến vậy, không thể vì thích một người mà tin tưởng người đó một cách vô điều kiện được.
Cũng không thể vì một người có động cơ như vậy mà không có bằng chứng gì lại đi nghi ngờ hắn được.
“Đuổi theo!”
Mặc Bạch đến bên Hoàng Liên.
“Nữ hoàng bệ hạ, thật sự xin lỗi, nếu sớm biết như vậy bổn tôn đã không nên gọi Diệp huynh đệ sang đây, cũng không nên để hắn thí nghiệm, về chuyện này ta có trách nhiệm, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ làm công tác tư tưởng tốt cho chú hai bên này.”
Hoàng Liên gật đầu: “Ừ, chuyện này đều là ngoài ý muốn, Mặc đại ca cũng không cần để trong lòng, bổn vương đi trước đây.”
Nói xong, Hoàng Liên cũng rời khỏi.
Ánh mắt Mặc Bạch lóe lên hiểm ác, nhìn theo bóng lưng Hoàng Liên.
“Diệp Thiên Dật, từ hôm nay trở đi, Thượng Vực này sẽ trở thành nơi cấm kị của ngươi, ta xem ngươi rốt cuộc có thể ra sao?”
Mặc Bạch cười một tiếng.
Thứ hắn muốn cũng không phải là hôm nay có thể trực tiếp giết Diệp Thiên Dật, hắn biết chưa chắc đã có thể giết được, đương nhiên, có thể mượn tay chú hai giết hắn ngay tại hiện trường là tốt nhất, nhưng cho dù có giết không chết cũng không sao, bởi vì Diệp Thiên Dật đã định là không thể muốn làm gì thì làm ở Thượng Vực nữa, mà phải khiêm nhường lại rồi!
Cơn thịnh nộ của Thần Cơ môn xác định sẽ khiến Diệp Thiên Dật sẽ không yên ổn, bất cứ tông môn nào có quan hệ tốt với Thần Cơ môn cũng sẽ tham gia vào việc đuổi giết Diệp Thiên Dật, bởi vì đến lúc đó Thần Cơ Môn tất nhiên sẽ thưởng một thù lao rất cao cho ai có thể giết được Diệp Thiên Dật.
Đủ rồi!
Trong lần đuổi giết này, Diệp Thiên Dật rất có khả năng sẽ phải chết.
Còn về Yêu Hậu gì đó, đương nhiên có thể bảo vệ Diệp Thiên Dật, nhưng có tác dụng gì chứ? Mặc Bạch hắn không chỉ muốn Diệp Thiên Dật chết, thứ hắn muốn là dù Diệp Thiên Dật có là một con rồng, thì cũng phải khựng lại cho ông.
……
Mặt khác, Diệp Thiên Dật bị một đám cường giả truy sát.
Không gian rất lớn, không gian của Diệp Thiên Dật càng lớn hơn, nhưng mà, suy cho cùng thì cảnh giới của Diệp Thiên Dật cũng bày ra đó, cho dù một chốc hắn đi xa hơn trăm kilomet, thì thuộc tính không gian của những võ giả khác của Thần Cơ Môn cũng có thể trực tiếp khóa vị trí của hắn.
May mà không gian của Diệp Thiên Dật không tầm thường, nếu không Diệp Thiên Dật sớm đã bị đuổi kịp rồi.
“Chỉ có thể thế thôi.”
“Vô hạn ảnh phân thân!”
Soạt.
Trong tích tắc, mấy vạn Diệp Thiên Dật cùng lúc xuất hiện.
“Bước nhảy không gian!”
Lúc đó, mấy vạn phân thân của Diệp Thiên Dật thực hiện bước nhảy không gian về vô số phương hướng khác nhau.
Ngươi có thể đuổi theo được bao nhiêu người? Mấy mươi người là nhiều nhất rồi nhỉ? Hơn nữa cũng chưa chắc là mấy mươi võ giả có thuộc tính không gian, lần này, các ngươi đuổi theo thế nào?
Diệp Thiên Dật chạy thoát thành công.
“Chết tiệt!”
Diệp Thiên Dật thầm mắng một tiếng, châm một điếu thuốc, bước trên đường.
Sơ suất quá rồi.
Hắn biết đây là hồng môn yến, nhưng Diệp Thiên Dật lại hoàn toàn xem nhẹ mức độ nhẫn tâm độc ác của Mặc Bạch.
Điều hắn nghĩ là, Mặc Bạch này giỏi lắm cũng chỉ mượn một thứ đồ gì đó để làm nhục Diệp Thiên Dật hắn thôi, lấy lại mặt mũi mà trước đây bị Diệp Thiên Dật vượt qua.
Không ngờ lại tàn nhẫn đến như vậy.
Mặc Lâm đó có thế nào đi nữa cũng là một nhân vật có máu mủ rất gần với hắn, như em trai hay cháu trai gì đó? Hắn vậy mà lại hại chết cả người thân của mình.
“Chả trách Tiểu Liên Liên muốn rời khỏi cái lồng che chở Nguyệt Thần cung đó, Thần Cơ môn này đã như vậy rồi, huống hồ gì là Nguyệt Thần Cung chứ?”
Diệp Thiên Dật rít mạnh điếu thuốc, sau đó trở về nhà Đoan Mộc Huyên.
Vẫn ổn là, đây là Thượng Vực, cho dù bọn họ có muốn bắt ai đó để uy hiếp Diệp Thiên Dật cũng không được, bọn họ không thể đến Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông, hơn nữa, chuyện này của bọn họ là quang minh chính đại bắt Diệp Thiên Dật, nếu bọn họ âm thầm bắt người của Diệp Thiên Dật để uy hiếp Diệp Thiên Dật, vậy thì tính chất đã thay đổi rồi, không đúng với cách làm của một tông môn lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận