Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1839: 108 phong

Quy tắc này khá là tuyệt!
Mặc dù khá là hay, có điều vì sự tồn tại của quy tắc này, học viện Võ Thần nhất định sẽ vô cùng hỗn loạn.
Nhưng đoán chừng học viện Võ Thần sớm đã biết chuyện như thế này, bọn họ chính là muốn như vậy!
Sẽ có gì hay ho chứ?
Chắc là có liên quan đến cạnh tranh! Dù sao chuyện này càng đặc biệt, Diệp Thiên Dật lại càng có hứng thú, ngươi cũng giống với những nơi khác, Diệp Thiên Dật dù sao cũng cảm thấy thiếu cái gì đó, không vui vẻ lắm.
Nhưng sao, một quy tắc giống như vậy sẽ mang lại một một lợi ích rất lớn!
Nếu như bị đánh, mà lại chạy không được, nhưng lại không chấp nhận được chuyện mất mặt, thì sẽ phải trở nên mạnh mẽ, rồi đánh lại! Bởi vì những người này đều là thiên tài, kiêu ngạo, điều này sẽ làm bộc phát ý chí chiến đấu nâng cao bản thân mình của tất cả mọi người.
Đồng thời thế lực sau lưng của bọn họ đều rất lớn mạnh! Mà những thế lực lớn manh này, bọn họ đều vô cùng cần thể diện!
Thiên tài nơi đây, coi như là trong lòng họ muốn rút lui, nhưng chỉ cần nghĩ đến ngay sau khi mình rút lui, sẽ bị thế lực đằng sau đàm tiếu mình là kẻ vô trách nhiệm, ánh mắt khinh thường của thiên hạ, nên sự kiêu ngạo không cho phép họ rút lui.
Còn việc hỗn loạn….
Chỉ cần có mức độ vừa phải, toàn bộ học viện bị giám sát, vẫn nằm trong tầm kiểm soát của họ, có thể làm loạn đến đâu?
Trương Tùng Tiếp tục nói: “Điểm thứ 2, cũng là điểm rất quan trọng, ngày mai học viện Võ Thần sẽ tiến hành một kỳ thi tổng hợp, nội dung của kỳ thi tổng hợp rất đơn giản, bây giờ chưa cần thiết nói, mà kết quả của kỳ thi tổng hợp sẽ thành lập một bảng xếp hạng cho tất cả mọi người của học hiện, bảng xếp hạng trên cơ sở lấy lực chiến làm chủ, top 500 người xếp đầu tiên, mỗi tuần sẽ được phát phần thưởng, top 100 phần thưởng tăng gấp đôi, top 10 phần thưởng càng nhiều, top 3 sẽ có phần thưởng là mọi người không thể tưởng tưởng được, yên tâm di, học viện Võ Thần tuyệt đối là nhóm thiên tài các ngươi đều sẽ ngưỡng mộ.”
Diệp Thiên Dật hơi suy tư.
Vì vậy, cũng chính là nói, toàn bộ học viện Võ Thần sẽ có xếp hạng! Mỗi người xếp ở thứ mấy đều sẽ được công khai!
Vậy thì điều này thú vị rồi.
Dừng một chút, Trương Khung tiếp tục nói: “Mà mọi người muốn nâng thứ tự xếp hạng, rất đơn giản, đánh bại hắn! Ví dụ, ngươi xếp hạng thứ 10000, nhưng ngươi đánh bại người thứ 1000, ngươi sẽ có được huy hiệu thứ 1000 của hắn, mà huy hiệu thứ 10000 của ngươi sẽ trao lại cho hắn, hắn sẽ là thứ 10000, thua rồi cũng đừng nản lòng, ngươi có thể tiếp tục thách đấu, đánh bại hắn! Mà huy hiệu là biểu tượng của các ngươi, mỗi giây phút cần phải mang trước ngực, phát hiện một lần không đeo sẽ bị cảnh cáo, 2 lần bị loại khỏi học viện! Học viên có tư cách lựa chọn một người nào đó tiến hành đấu võ chính thức, mà người được học viên lựa chọn có thể từ chối, nhưng nếu cứ từ chối mãi, vậy thì mọi người hoàn toàn có thể cưỡng ép ngươi phải chấp nhận thách đấu.
Diệp Thiên Dật: “…”
Hắn cuối cùng cũng hiểu kiểu tranh tài của toàn bộ học viện Võ Thần là như thế nào rồi, hóa ra là như thế này!
Tùy ý thách chiến, 2 vạn người tiên hành xếp hạng, xếp hạng công khai, mỗi người có một huy hiệu xếp hạng, còn yêu cầu mỗi ngày phải mang trước ngực, cũng chính là nói cho tất cả mọi người xếp hạng của mình là xếp thứ bao nhiêu, ngươi xếp hạng thấp, ngươi sẽ mất mặt xấu hổ.
Việc này vô cùng trực quan, bởi vì xấu hổ, người khác nhìn phát là biết xếp hạng của ngươi là gì, xếp hạng cao, có thể diện! Mà những người này đều là những thiên tài kiêu ngạo, những người xếp hạng càng cao thì thực lực càng mạnh, nhưng khoảng cách người trên người dưới rất nhỏ, điều này sẽ dẫn đến tình trạng, bọn họ sẽ mỗi ngày sẽ liều mạng thách đấu.
Bởi vì khi bọn họ nhìn thấy xếp hạng của mình thấp, thật sự quá mất mặt rồi!
Tìm một người nói chuyện, nhìn thấy huy hiệu trên ngực họ xếp hạng cao hơn mình, trong lòng của mình sẽ không thoải mái, sẽ rất khó chịu.
Nếu bình thường thì sẽ khác, loại cảm giác khó chịu này sẽ không quá lơn!
Nhưng đây là học viện Võ Thần, mỗi người ở đây đều là thiên tài, bọn họ đều cho rằng mình là thiên tài, đều rất kiêu ngạo, rất ngông nghênh, xếp hạng thấp đối với thiên tài mà nói, chính là không thể chấp nhận! Dù rằng họ biết mỗi người đều là thiên tài, nhưng tại sao có nhiều người đứng trước mình như vậy chứ? Tại sao hắn vượt qua được họ, hắn không tin!
Vì vậy sẽ liều mạng xông về phía trước! Cho đến khi xếp hạng của mình cao, có thể ngẩng cao đầu ở trước mặt đại đa số người.
Đồng thời nói một cách đơn giản nhất, nếu không có bảng xếp hạng, trong lòng ngươi có thể biết được ai lợi hại, có lẽ biết rõ một nhóm người nào đó. Nhưng những người khác thì không biết rõ, đi ra ngoài không có cảm giác gì, và không vấn đề gì với việc theo đuổi các cô gái.
Xếp hạng của ngươi cao, khi đến trước mặt các cô gái, nàng nhìn vào là biết ngay ngươi lợi hại, ngươi sẽ có cảm giác ưu việt, tự tin trong việc theo đuổi các cô gái.
“Điểm thứ ba!”
Trương Khung nói xong, sau đó chỉ tay về phía xa.
“Nhìn xem.”
Mọi người nhìn qua.
Diệp Thiên Dật đang nhìn những ngọn núi kia, cao nhìn không rõ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy trên đó có rất nhiều căn nhà, trông khí thế hào hùng, đồng thời rất đẹp, màu xanh cây cối, núi cao nước chảy đều rất đẹp.
Đúng!
Đây chính là điểm nghi ngờ lớn nhất khi Diệp Thiên Dật đến Học viện Võ Thần này.
Nhiều đỉnh núi như vậy, dùng làm gì?
“Ở đây tổng cộng có 108 phong, đỉnh cao nhất là 7888 mét, đỉnh thấp nhất 108 mét, những ngọn nào cao hơn 500 mét đều có không gian khiêu dược đặc biệt, sẽ đưa mọi người đi lên thẳng, trên mỗi phong đều có cung điện, biệt viện, hoa viên...vv.., tóm lại là dễ chịu thoải mái hơn không biết gấp bao nhiêu lần so với cái gọi là biệt thự, đồng thời mỗi phong đều có linh lực bao bọc, trên mỗi một ngọn núi của học viên Võ Thần đều có linh vật thiên địa, đỉnh càng cao, phẩm cấp càng cao.
Mọi người: “...”
Thực ra điều này rất bình thường, bọn họ đều đoán ra rồi, thậm chí cảm nhận được rồi.
“108 phong, đỉnh cao nhất chính là đệ nhất phong, càng cao càng mạnh, càng tốt, phía trên đó linh lực thiên địa càng hùng hậu, mà việc mọi người cần làm rất đơn giản, ngày mai học viện tiến hành xếp hạng, những người xếp trong top 108 có thể sở hữu phong với số tương ứng, ở đó chính là ký túc xá của các ngươi, và 108 người này, ở trong học viện Võ Thần, các ngươi sẽ có được đặc quyền từ các giáo viên.”
Wow~~~~
Tin tức này ngay lập tức làm toàn trường bùng nổ.
108 phong, mỗi phong thuộc về một người? Còn có đặc quyền? Chuyện này...
Nếu là ở tông môn, mỗi một phong này sẽ là phong chủ, sau đó một đám trưởng lão, đệ tử, mà ở học viện Võ Thần, chỉ có một người ở...
“Đúng vậy, chính là mỗi người ở một phong, đương nhiên, ngươi muốn sống cùng ai thì có thể cho người đó sống cùng, ít nhất là trong thời gian huy hiệu trước số 108 vẫn đang ở trước ngực ngươi, thì trên phong có số hiệu tương ứng ấy ngươi sẽ có toàn quyền quyết định, có thể ở hay không cũng phải có được sự đồng ý của các ngươi.
Nghe Trương Khung nói xong, mọi người xoa tay, dm thế này thì quá sướng rồi.
Diệp Thiên Dập thầm líu lưỡi.
Chết tiệt!
Thế này không phải khiến những ngươi này liều mạng đi tranh đấu sao? Người của học viện Võ Thần này lòng dạ thật đen tối, chết tiệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận