Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1619: Long Bảo Nhi

Tại sao không sử dụng toàn lực?
Lúc đó Ứng Vô Vấn đã bị câu hỏi này của Lưu Ly Vũ trực tiếp làm cứng họng.
Hắn sử dụng rồi! Hắn thật sự đã sử dụng toàn lực rồi!
Phải biết! Ở học viện Võ Thần này thật, chính xác có người che dấu thực lực bản thân.
Có! Nhất định có, nhưng ở loại khảo hạch đánh giá này, một khía cạnh đơn giản của loại đánh giá này, ví dụ sức mạnh, đánh giá tốc độ và khía cạnh khác, thật sự không cần che dấu!
Hơn nữa, ngươi vì thể diện, đối thủ cạnh tranh đều là thiên tài hàng đầu, có thể một chút sơ xuất của ngươi, thứ hạng sẽ rơi xuống nằm sau vài trăm cái tên.
Cho dù cũng không để lộ con át chủ bài của bản thân, ngoài ra cái gì cũng không thể để lộ?
Thế nào là con át chủ bài?
Con át chủ bài là người khác căn bản không biết ngươi có thứ vật này, đó gọi là con át chủ bài!
Những thứ này không thể bị lộ! Mỗi người đều có.
Nhưng, đã bị người khác biết, cho dù là sốt ít người biết được, vậy thì sẽ không phải con át chủ bài nữa.
Vì vậy, loại đánh giá này cũng không đến nỗi nói để lộ con át chủ bài, do đó tại sao sẽ không sử dụng toàn lực?
Ứng Vô Vấn thật sự đã dùng! Nhưng hắn chỉ ghi được chín nghìn điểm có thể có cách gì? Lưu Ly Vũ này đi đến bên cạnh hắn hỏi câu đó, khiến hắn giật mình.
Bà chị à, không phải ngươi đến đây cố ý hỏi như vậy để làm bẽ mặt hắn đấy chứ?
“Không cần thiết.”
Ứng Vô Vấn nhàn nhạt nói.
Hắn đang giả vờ!
Trước mặt mỹ nữ đẳng cấp này, cho dù nàng hỏi như thế nào, Ứng Vô Vấn cũng theo lời nàng nói. Ngươi nói ta không dùng toàn lực, được, vậy ta sẽ nói ta thật sự không sử dụng toàn lực, như vậy bản thân cũng có thể diện, đúng không?
“Cũng đúng.”
Lưu Ly Vũ gật đầu
Sau đó nàng đã đi xa rồi.
“Quả nhiên, ta vẫn kém rất xa.”
Nàng đi về phía trước, ẩn trong đôi mắt xinh đẹp ánh lên tinh thần chiến đấu và sự mất mát, đương nhiên, vẫn còn một chút không tự tin.
“Chị à, ngay cả những người này mà ta cũng không thể thắng được, vậylàm sao có thể so sánh với ngươi đây?”
Nàng lẩm bẩm.
“Nhưng… ta đang nỗ lực, hi vọng sẽ có cường giả nào đó chú ý tới ta.”
Đúng vậy!
Lưu Ly Vũ có chút tự ti.
Nàng từ nhỏ sống cùng chị của mình, cũng từ nhỏ đã bị hào quang của chị che đậy. Làm cho trong thế giới của nàng từ nhỏ luôn là…. bản thân không bằng chị, nàng cảm thấy bản thân rất kém cỏi.
Thời gian dài, nàng muốn rời xa chị gái mình, nàng muốn cải thiện bản thân.
Nàng đi đến Thần Vực.
Sau đó đi tới Lưu Vân Thành.
Vẫn nhớ lúc đó khoảng thời gian đi Lưu Vân Thành, lúc nàng trở thành thánh nữ của thế lực ở Lưu Vân Thành, nàng vẫn không thể tin nổi.
Tại sao người như nàng cũng có thể trở thành thánh nữ của Lưu Vân Thành Thần Vực.
Vậy sao nàng không đi đến nơi mạnh hơn?
Nàng không dám, nàng nghĩ bản thân không xứng.
Vì vậy lần này nàng mới quyết định đến học viện Võ Thần.
Chị nàng cũng ở Chúng Thần Chi Vực, vậy nàng sẽ đến đây thử.
Nàng làm mọi việc bằng tất cả sức lực, nàng luôn không đủ tự tin đối với bản thân. Mặc dù ngày ngày có người luôn nói nàng là thiên tài hàng đầu, rồi đỉnh cấp gì gì đó. Nhưng nàng luôn nghĩ tới chị gái của mình, nhớ lại lời của chị từng nói, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, người giỏi còn có người giỏi hơn, bản thân nàng cũng không chắc chăn mình có nhiều sức mạnh, Lưu Ly Vũ càng không tin lời của những người đó.
Nàng biết bản thân không kém, nhưng tuyệt đối không giỏi như trong lời nói của những người đó.
Vì vậy lúc đó nàng đến đây tham gia thi đấu, lúc giành được giải nhất trong cuộc thi, nàng cảm thấy thật kỳ diệu.
Nàng tại sao có thể giành được giải nhất?
Bởi vì nàng căn bản rất rõ, thực sự của bản thân không giỏi như vậy?
Vì vậy, lần này nàng nghe Ứng Vô Vấn nói vậy, nàng một lần nữa kiên định với suy nghĩ riêng của bản thân.
“Ứng Vô Vấn… thiên tài Ứng Thiên điện.”
Lưu Ly Vũ chậm dãi bước rừng bước và suy nghĩ bản thân còn thua kém thiên tài bậc nhất bao nhiêu.
Ứng Vô Vấn, chín nghìn điểm, không sử dụng toàn lực, nếu hắn sử dụng toàn lực, tuyệt đối sẽ vượt mười nghìn, trình độ của hắn thấp hơn nàng một bậc. Ứng Vô Vấn sau khi dùng toàn lực, có lẽ có thể đạt được điểm số một vạn ba này của nàng. Thậm chí còn cao hơn nàng. Hơn nữa nàng thật sự đã dùng toàn lực.
“Vậy cũng có thể nói… Trình độ hiện tại của ta và Ứng Vô Vấn chênh lệch không lớn.”
Lưu Ly Vũ lẩm bẩm.
Nhưng trình độ này của Ứng Vô Vấn, ở học viện Thần Vũ xếp thứ hạng bao nhiêu?
Lưu Ly Vũ không rõ, nhưng nàng cảm thấy những người mạnh hơn Ứng Vô Vấn chắc chắn càng khoa trương, thậm chí chênh lệch hoàn toàn áp đảo.
Và sự chênh lệch hoàn toàn đó của Ứng Vô Vấn tuyệt đối không thể so sánh với chị gái nàng, vì vậy Lưu Ly Vũ nàng..
Rất tệ.
Vẫn cần nỗ lực hơn.
Lưu Ly Vũ lén lút nắm chặt nắm tay.
Ứng Vô Vấn không ngờ, bản thân giả vờ một lúc, vậy mà đã khiến cho Lưu Ly Vũ hoàn toàn tin tưởng việc nàng là một thiên tài không lợi hại như vậy.
Thực ra…
Nàng thực sự rất giỏi.
Tạo hóa của thế giới này chính là lừa người.
Chủ yếu cũng là vì nàng đi rất ít nơi, trong hai mươi năm qua, nàng thực sự dành gần 95% thời gian cho những việc liên quan đến tu luyện.
Tại sảnh lớn của học viện Võ Thần, những người cao tầng đang ngồi quan sát bàn tán xôn xao.
“Lưu Ly Vũ này đến cuối cùng là tình hình gì? Với khả năng của nàng, có lẽ sẽ không tìm thấy người có thể cạnh tranh với nàng ở Chúng Thần Chi Vực. Tất cả ta có thể nghĩ tới chính là chị gái nàng, vị kia của Thần Cung, có lẽ những đệ tử của Yêu Tâm Phong cũng không thể so sánh.”
“Các vị ở Yêu Tâm Phong thật sự có thể, có vẻ bọn họ là năm người đứng đầu trong bảng xếp hạng. Trên thực tế chúng ta đều hiểu rõ, có thể đó vẫn chưa bằng một nửa thực lực. Bọn họ đã sẵn sàng thi đấu với những người có thâm niên trong Thần Vực, nhưng Lưu Ly Vũ, dự đoán trong Thần Vực cũng đều là người xuất sắc. Nguyệt Thần Cung của Thần Vực, Thần Cung, Võ Thần điện, chỉ những thiên tài xuất sắc nhất mới có mặt ở đó có đủ tưu cách cạnh tranh với nàng, phải không? Một người như vậy đến học viện Võ Thần chúng ta, thật sự cảm thấy không cần thiết! Vì học viện Võ Thần đã không có cách nào giúp nàng!”
“Đúng vậy, chí ít ta cho rằng, toàn bộ học viện Võ Thần, ba người đứng đầu có thể so sánh với nàng? Thật khó để nói, chúng ta không biết nhiều về Lưu Ly Vũ này, nhưng ít nhất những gì nàng thể hiện thực sự là sự chênh lệch áp đảo.”
“Tiếp tục xem xem.”
…...
“Mộc Vân đi lên.”
Ngô Nhất đứng ở bên cạnh Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật nhìn qua.
Mộc Vân đánh một cú đấm.
Năm nghìn điểm.
Điểm trung bình là 6 điểm.
Bởi vì cảnh giới của hắn cao, nhưng điểm số sức mạnh của cú đấm lại không cao.
Sau đó hắn trực tiếp rời đi.
“Năm nghìn sao?”
Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm.
Khó mà nói.
Luôn cảm thấy hắn không hề đơn giản như vậy, nhưng thuộc tính mộc, sức mạnh không mạnh cũng là điều dễ hiểu, bởi vì võ giả cũng không phải nói sức mạnh là quan trọng tuyệt đối, mỗi người đều có lợi thế riêng, có người là sức mạnh, nhưng là sức mạnh chiến đấu toàn diện hơn.
Vậy nên đây là điểm mà cuộc thi đánh giá sức mạnh của học viện Võ Thần lại khiến người ta kinh ngạc.
Rất nhanh đã hoàn thành vòng đánh giá đầu tiên! Cũng không có gì trì hoãn.
Bạch Hàn Tuyết được 9,7 điểm, Hạ Ngữ Hàn được 9,8 điểm, Dao Tịch 9,8 điểm, Y Nhân Tuyết 9,9 điểm, Tiêu Tích Linh 9,9 điểm và Diệp lạc Lạc cũng 9,9 điểm.
Đều là điểm siêu cao, nhưng thật sự có rất nhiều người 9,5 điểm! Bao gồm người 9,9 điểm cũng nhiều, có lẽ một nghìn người đã có 50 rồi.
Bạch Hàn Tuyết, Hạ Ngữ Hàn và Dao Tịch điểm số không cao bằng Y Nhân Tuyết bọn họ, xuất phát điểm của bọn họ không giống nhau.
Dao Tịch xuất phát điểm khá tốt, nhưng suy cho cùng là người Hạ Vực.
Nhưng hiện tại không thể nói lên được bất cứ điều gì, 20 năm sau sẽ có thể nói rõ, hai mươi năm sau khoảng cách giữa bọn họ sẽ chỉ còn lại rất nhỏ.
Chất lượng của học viện Võ Thần này, quá khoa trương.
Nhưng mà 10 điểm, thì chỉ mới mình Lưu Ly Vũ lấy được, nhưng Lưu Ly Vũ không biết.
“Long Bảo Nhi, Long Bảo Nhi.”
Ngô Nhất Trạm vỗ nhẹ vai Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật cũng quay sang nhìn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận