Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1873: tâm trạng của Long Bảo Nhi

Long Bảo Nhi ăn rất khỏe.
Người không hiểu nàng sẽ không tưởng tượng nỗi, còn người hiểu sẽ biết, nàng có thể nhai đồ ăn trong miệng trong vòng suốt 24 tiếng đồng hồ không dừng.
Nguyên nhân thì không chỉ là do nàng háu ăn, mà còn do nàng có huyết mạch với long tộc.
Mà nguyên nhân Long Bảo Nhi tu luyện cũng là vì để có thể ăn được nhiều hơn nhưng không mập, đây là chuyện hạnh phúc biết bao.
“Bổn tiên nữ ăn không nhiều, bổn tiên nữ đang uống rượu, là do bản thân ngươi ăn nhiều có được không? Trời ơi, Lưu Ly Vũ làm cho ngươi cả đống đồ ăn mà ngươi đều đã ăn hết rồi?”
Y Thất Nguyệt cười nói.
“Hì hì, tại ngon quá mà.” Long Bảo Nhi cười nói.
Hảo cảm của nàng đối với Diệp Thiên Dật không nhiều, nhưng chắc chắn có hảo cảm, bởi vì Diệp Thiên Dật rất đẹp trai.
Chỉ là đối với Long Bảo Nhi mà nói, đây cũng không có gì to tát, chỉ là trông đẹp chút thôi, ngoài ra thì không có gì đặc biệt.
“Nấu nướng được phết, thiên phú cao như vậy, tu vi cũng cao, nấu ăn cũng ngon, có chút thú vị đấy.” Diệp Thiên Dật nói.
Lưu Ly Vũ trong phòng bếp đương nhiên là nghe được rồi, nhưng nàng không nói gì.
Làm bếp đơn giản chỉ là do sở thích của nàng thôi
Bởi vì không có nhiều thời gian gì, vẽ vời, nhạc cụ bây giờ đối với nàng mà nói, nàng thích chiến đấu hơn, nhưng còn nấu ăn …
Nói sao đây? Từ nhỏ việc nấu ăn sẽ cho nàng cảm giác yên bình, chính là cái cảm giác lâu lâu thả mình chậm rãi làm những món ăn ngon, đây cũng là một phương pháp để thư giản, điều chỉnh tâm trạng, cho nên nàng khá sáng tạo, chỉ là dạo gần đây nàng không có thời gian.
Nhưng nếu có thời gian, rảnh một chút thôi, nàng sẽ vui vẻ yên tĩnh vào bếp nấu ăn, ngồi lại từ từ ăn..
Bây giờ, có Long Bảo Nhi và Y Thất Nguyệt là những người ăn rất được, nàng thấy rất vui, những ngày này ở học viện Võ Thần, nàng chỉ ở lại Nhất phong có một ngày, tu luyện trong linh khí thời gian 5 năm, ra ngoài chỉ mới qua được 1 ngày, vừa đúng lúc Long Bảo Nhi giục nàng nấu đồ ăn, thế là làm thôi.
“Đúng vậy, cho nên anh Diệp Thiên Dật, ngươi chắc chắn khong xứng với chị Lưu Ly Vũ đâu “ Long Bảo Nhi vừa cắn miếng thịt vừa nói.
Trong mắt nàng, bất kì người đàn ông nào muốn gần gũi với họ, cũng đều là muốn gần gũi với chị Lưu Ly Vũ
Nàng không muốn họ giành chị Lưu Ly Vũ đi.
Từng ăn rất nhiều món ngon rồi, phải công nhận là đồ ăn mà chị Lưu Ly Vũ làm ngon thật.
Lưu Ly Vũ khẽ nhíu mày, hình như đã hiểu lầm câu nói này rồi.
“Ta không có ý đó.” Diệp Thiên Dật bất lực cười nói.
“Ngươi đến đây làm gì? Đúng lúc có trận pháp này muốn hỏi ngươi, không biết ngươi có rảnh không?”
Lưu Ly Vũ đi đến, đưa cho Diệp Thiên Dật thêm một đôi đũa và cái bát, sau đó nhìn hắn, ý muốn hỏi hắn ăn không.
Bởi vì là võ giả, nên có rất nhiều người không có hứng thú với đồ ăn.
Diệp Thiên Dật ngồi xuống.
Long Bảo Nhi chu mỏ sau đó kéo đĩa thịt gà ở trước mặt đến gần rồi gắp miếng đùi gà vào bát mình.
Không cho hắn ăn, không cho hắn ăn, hắn ăn rồi thì của bảo bối sẽ ít hơn, hứ! Dù gì thì cũng không quen.
“Trận pháp thì có thể đi tìm Gia Cát Văn, hắn giỏi về mặt này.”
Diệp Thiên Dật âm thầm gặp miếng đùi gà còn lại trong đĩa vào chén hắn.
Long Bảo Nhi lén lén lúc mọi người đang nói chuyện thì vươn đũa muốn gắp miếng đùi gà về.
Ya ya ya ya! Hư quá! Hắn hư quá!
“Hắn rất lợi hại, trước đây có từng nghe qua một số tông tin, nhưng sức mạnh của hắn sẽ không chỉ dừng ở mức độ này đâu, chắc có lẽ hắn là đối thủ mạnh nhất của ta ở học viện này.” Lưu Ly Vũ nói.
“Đừng có mà nói linh tinh nữa đi bà chị à, ngươi mà còn có đối thủ? Đừng khiêm tốn nữa.” Diệp Thiên Dật cắn miếng gà nói.
“Mùi vị cũng khá ổn.”
Hắn chỉ cho rằng Lưu Ly Vũ đang khiêm tốn.
Nhưng thật sự đây là tiếng lòng của Lưu Ly Vũ mà.
Nàng thực sự không hiểu tại sao bản thân lại giành được hạng nhất, nhưng khi nghĩ kỹ cũng rất dễ hiểu, đám người đó thật sự quá khiêm tốn, họ đều đang che giấu sức mạnh, nếu phát huy thật sự, thật sự không thể.
Quân Thương Hải hạng 3, Lưu Ly Vũ cảm thấy, khoảng mười năm trước, khi nàng vẫn còn nhỏ thì ngang tay với hắn, hiện tại hẳn là nàng không phải đối thủ của hắn nữa rồi, điều này nói rõ, mọi người đều đang rất khiêm tốn và không dùng hết sức.
Cảnh giới của nàng khá cao, còn về những thứ khác, nàng không có tự tin.
Bao gồm cả Diệp Thiên Dật, xem hắn và Gia Cát Văn đấu trận pháp, nàng mới biết bản thân và mọi người ở cách nhau bao xa.
Lưu Ly Vũ cũng không muốn nói nhiều hơn, họ khiêm tốn, nàng cũng không nói, đằng nào trongg lòng nàng hiểu rõ, nàng cố gắng là được.
“Không quen, ngươi cũng rất lợi hại, ít nhất cũng từng gặp mặt ngươi mấy lần, nên muốn thỉnh giáo ngươi.” Lưu Ly Vũ nói.
Xoạt.
Diệp Thiên Dật trong lòng thấy lạ, cô gái này khiêm tốn vậy sao?
“Ví dụ như?”
Lưu Ly Vũ nói: “Hôm đó các ngươi đấu, ta đều nhớ rồi, chính là muốn học tập, không biết cách phóng thích lắm, mà ta cũng muốn học cho thật tốt, ngươi yên tâm, ta chắc chắn sẽ nghĩ cách báo đáp ngươi, có thể ta…”
Lưu Ly Vũ ấp úm nói: “Chắc có lẽ ta cũng sẽ có thứ giúp được gì đó cho ngươi, ta nói là chắc có thể thôi.”
“Cái này đương nhiên không vấn đề, có thời gian hẳn nói.”
“Bây giờ có thời gian nè.” Lưu Ly Vũ nói.
“Nè nè nè, một buổi chiều thôi mà đủ làm gì sao? Tối nay phải xuất phát rồi đấy.” Y Thất Nguyệt nói
“Cũng đúng” Lưu Ly Vũ gật đầu
Diệp Thiên Dật cũng khá muốn tiếp xúc với nàng, không chỉ do nàng đẹp, mà còn vì chị nàng nữa.
Đây là đối thủ không bao lâu nữa hắn sẽ phải đối kháng.
Hơn nữa người phụ nữ này còn khiến cho Lưu Ly Vũ cảm thấy áp lực như vậy, trình độ của nàng đạt đến mức nào rồi?
“Vậy lần sau, kết bạn QQ đã nhé.”
Lưu Ly Vũ gật đầu.
“Chị Lưu Ly Vũ. Ngươi phải cẩn thận không được trúng quỷ kế của hắn, ngươi xem, mới đó đã bị hắn dụ kết bạn QQ rồi.”
Coi như Long Bảo Nhi nắm được cơ hội nói chuyện rồi.
Hứ!
Cho người giành đùi gà của Bảo Nhi nè, còn muốn cướp chị Lưu Ly Vũ của ta, đồ khốn!
Có đều không biết, cô bé này không hiểu gì hết, nàng không hiểu, nhưng nàng lại tưởng mình hiểu hết, nên nói cứ như thật.
“Không sao, ta với hắn trao đổi về phương diện võ giả.” Lưu Ly Vũ nói.
“Vầng…”
Sau đó Long Bảo Nhi cúi đầu ăn cơm.
“Sao vậy?” Lưu Ly Vũ người mà Long Bảo Nhi thân nhất, thấy Long Bảo Nhi ngồi ở đó với vẻ mặt không vui, nên quan tâm hỏi han.
“Chưa ăn no.” Long Bảo Nhi tủi thân ôm bụng nói.
Diệp Thiên Dật” “…”
Còn tưởng con nhóc này nói hắn giành hết đồ ngon của nó rồi chứ.
Cô nhóc này tuy 15 tuổi rồi, nhưng quá ngây thơ quá dễ thương, được bao bọc quá tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận