Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1883: Y Thất Nguyêt:????

Đối với Diệp Thiên Dật và Quân Thương Hải thì chỉ ngắn ngủn vài giây cũng không đơn giản.
Hơn nữa chính bọn họ cũng hiểu rõ ràng là những người khác có thể thấy, có thể biết rõ con số bên trong đang biến hóa không ngừng.Và bọn họ cũng biết rõ ràng tại sao những con số lại biến hóa như vậy.
Vậy thì đã sao? Bởi vì bọn họ đã hiểu rõ ngay từ khi bắt đầu, cái này cũng không có gì, bởi vì đã được định sẵn ngay từ khi bắt đầu rằng đây không phải là một trò chơi may mắn đơn giản, mà là so thực lực.....
Mọi người cũng đã chấp nhận việc ấy.
Những lão đầu của Học viện Võ Thần đang nhìn một màn này, bọn họ cũng đã hiểu.
“Đây là ý tưởng của Y Thất Nguyệt sao?”
“Đầu tiên, cho bọn họ buông lỏng một chút. Thứ hai, mượn nhờ một cơ hội như vậy để cho bọn họ đấu tinh thần lực và linh hồn lực. Bởi vì nàng đã biết rõ ngay từ đầu rằng nếu nàng làm như vậy thì sẽ trở thành tình trạng so tài về tinh thần lực và linh hồn lực như hiện tại. Đây mới là điều mà nàng muốn.”
“Nhưng vì sao không chọn những phương pháp khác? Phương pháp để bọn họ so tinh thần và linh hồn có rất nhiều mà.” Một người không hiểu nên hỏi.
“Ha ha ha.” Phó viện trưởng vuốt râu cười nói: “Cái này là điểm thứ ba, đó là Y Thất Nguyệt thích đánh bạc. Bởi như vậy nàng có thể đánh bạc, có thể đi đến sòng bạc mà nàng thích nhất. Thâm chí nàng có thể thắng được đồ từ cuộc tỉ thí, à không, cuộc cá cược mới đúng, vậy thì cớ gì mà nàng không làm?”
“Y Thất Nguyệt này không đơn giản.... Bề ngoài thì nàng cà lơ phất phơ, bên trong lại suy nghĩ kín kẽ vô cùng. Cũng đúng, lẽ ra nàng phải như thế.... Dù sao nàng cũng là Ảnh Thần mà.”
“Hơn nữa, hầu như những người bên Diệp Thiên Dật đều là học sinh của nàng, đúng là nàng có mục đích. Hơn nữa, những thứ như tinh thần lực và linh hồn lực đều này đều bị rất nhiều người không coi trọng. Nhưng những lão giả chúng ta đều biết rõ tầm quan trọng của chúng.”
“Nói đúng ra, những đứa nhóc này cũng biết tầm quan trọng của những cái này. Chỉ là bọn họ không thường xuyên tu luyện mà cũng không thấy không tốt ở chỗ nào. Cho nên bọn họ thà rằng bỏ qua. Y Thất Nguyệt có thể có phần tâm tư này khiến lão phu cảm thấy, ít nhất trước mắt thì nàng cũng là một giáo viên tốt.”
“Các ngươi nhìn kìa!”
Bọn họ nhao nhao nhìn sang.
Bên kia, xúc xắc đã được mở ra.
Kết quả cuối cùng chính là Tiểu!
Nói cách khác, Diệp Thiên Dật là người thắng vòng so tài linh hồn lực và tinh thần lực này.
“Không!!!”
Y Thất Nguyệt muốn rớt nước mắt khi thấy màn này.
Bà mẹ nó!
Cái lề gì thốn, Quân Thương Hải thua?
Tuy rằng nàng có thể nhìn thấy hình ảnh bên trong, nhưng nàng không nhìn.... Nàng cảm thấy không cần phải nhìn, chỉ cần xem kết quả là được rồi.
Nàng không thể ngờ là Diệp Thiên Dật lại chiến thắng.
Thật sự, nàng là muốn rèn luyện tinh thần lực và linh hồn lực cho bọn họ. Cũng là vì nàng muốn bọn họ ý thức được tầm quan trọng của những thứ này. Nhưng nàng muốn thừa cơ kiếm tiền cũng là thật...
Nàng cũng cảm giác mình thông minh, tuyệt đối không nghĩ tới là.....
Điều duy nhất nàng không nghĩ tới là, Quân Thương Hải mà thua sao?
Tuyệt đối là hắn không thể tưởng tượng được.
Hắn cảm thấy có chút liều hết sức cùng Diệp Thiên Dật. Nhưng hắn cũng không nghĩ tới là mình lại thất bại.
Không đúng!
Đôi mắt hắn ngưng tụ.
Không phải hắn thua, mà là vừa rồi có người giúp đỡ Diệp Thiên Dật. Vừa đúng lúc nãy khi hai người đọ linh hồn lực, ngay từ đầu Diệp Thiên Dật thua hắn rất nhiều, lẽ ra Diệp Thiên Dật phải kém hắn rất nhiều, nhưng mà khi hắn trùng kích linh hồn lực với Diệp Thiên Dật, hắn cảm giác Diệp Thiên Dật đã mạnh lên rất nhiều.
Vậy chắc là có người đang giúp Diệp Thiên Dật?
Nếu vậy hắn thua cũng không oan.
“Ha ha, thua rồi, thật đáng tiếc.” Quân thương Hải cười cười nói.
“Thật sự là vận may tốt, Quân huynh, đa tạ.” Diệp Thiên Dật bỏ viên cửu phẩm đan dược vào túi. Đám người Gia Cát Văn đi lấy đám bảo vật bên đám người Quân Thương Hải đặt cược.
Có lẽ những bảo vật này không quan trọng đối với bọn họ. Nhưng bọn họ cảm giác có thành tựu với loại chiến thắng này.
Y Thất Nguyệt cảm thấy thật sự rất ấm ức, cái mũi nhỏ của nàng hít hít.
Ông t..r..ờ..i. Vậy mà cũng có thể thua.
“Làm sao có thể thua chứ?”
Diệp Phàm nhíu mày nhìn về chỗ Quân Thương Hải.
“Có người giúp.” Quân Thương Hải nói.
Hơn nữa hắn đoán người giúp Diệp Thiên Dật rất không đơn giản. Có thể là Gia Cát Văn, hoặc là Tiêu Tích Linh, Y Nhân Tuyết. Những người còn lại không có đủ khả năng để giúp đỡ.
Còn Lưu Ly Vũ, hắn hiểu nàng rất rõ, có lẽ nàng sẽ không làm như vậy.
“Không có việc gì, đến lượt vòng của ta, nếu có người giúp đỡ bọn họ thì ngươi giúp đỡ ta là tốt rồi.” Diệp Phàm nói.
Hắn rất mạnh. Thật ra bên đối phương không có bao nhiêu người để ý đến hắn, nhưng nếu là có người giúp đỡ, tất cả đều là hạng người đỉnh cấp, vẫn là rất khó.
“Ừ.” Quân Thương Hải gật đầu nhẹ.
Đa số những người còn lại đều rất là khó hiểu.
Tại sao? Tại sao Quân Thương Hải lại thua? Chẳng lẽ đơn thuần là bọn họ may mắn. Không có ai cản trở trong đó. Hay là Quân Thương Hải không cẩn thận nên bị tên kia giở trò?
Mà thật sự là không có người giúp đỡ Diệp Thiên Dật. Cơ bản là linh hồn lực của Diệp Thiên Dật quá mạnh mẽ.
Có người muốn giúp đỡ Diệp Thiên Dật nhưng thấy hắn nắm chắc cục diện trong tay nên cũng không ra tay.
“Đến lượt ta đi.” Diệp Phàm mỉm cười sau đó đi tới.
“Bảo Nhi lên. Bảo Nhi lên.”
Long Bảo Nhi cười hì hì chạy tới trước bàn, móc ra vài tấm thẻ từ trong túi rồi vỗ lên mặt bàn.
“Bảo Nhi cược tiền.”
Y Thất Nguyệt: “.....”
Đậu xanh! Em gái à, ngươi có nhiều tiền như vậy ư?
“Vậy thì ta cũng cược tiền.” Diệp Phàm lấy ra một tấm thẻ đen đặt lên.
“Bên trong có năm trăm triệu.” Diệp Phàm nói.
“Hả? Năm trăm triệu?” Long Bảo Nhi gãi gãi đầu, yên lặng để lên thêm một tấm thẻ.
“Trong này của Bảo Nhi chắc có khoảng tám chín trăm triệu.”
Diệp Phàm: “......”
“Đậu má.” Sau đó hắn lại lấy ra một tấm thẻ.
“Hì hì, Bảo Nhi muốn cược Tiểu.”
“Vậy ta sẽ cược Đại.”
Diệp Phàm nói một cách thản nhiên.
Diệp Thiên Dật nhìn Y Thất Nguyệt một chút, nàng lại đang chắp tay trước ngực giống như cầu nguyện, cuối cùng nàng cược Diệp Phàm thắng.
Những người khác đa số cũng là đặt cược Diệp Phàm.
Sau đó mỹ nữ chia bài bắt đầu lắc.
Bên trong là Đại!
Thần thái của Diệp Phàm tự nhiên, sau đó hắn phát hiện con số bên trong biến thành Tiểu.
Khóe miệng của hắn nhếch lên, khẽ động ý niệm, đột nhiên hắn nhướng mày.
Cái gì?!
Vậy mà ý niệm của hắn không khống chế được những viên xúc xắc bên trong? Giống như là có lực lượng cường đại hơn đang khống chế chúng, còn lực lượng của hắn không đủ mạnh nên không thể nào rung chuyển được!
Bà mẹ nó!
Mấy người bên Diệp Thiên Dật thật là thú vật...! Cái này không chỉ là một người đang dùng ý niệm đi giúp Long Bảo Nhi sao? Bởi vì bản thân Long Bảo Nhi đâu có làm gì.
Đúng lúc này, lực lượng của Diệp Phàm đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn hẳn. Quân Thương Hải làm cho xúc xắc bên trong biến thành Đại.
“Khui đi, khui đi.” Long Bảo Nhi hưng phấn đến mức thậm chí muốn tự tay mình mở ra.
Sau đó....
Cô nhân viên xinh đẹp mở ra.Tiểu!
Diệp Phàm: “......”
Y Thất Nguyệt: ??????
Bạn cần đăng nhập để bình luận