Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1892: Tâm cảnh tăng lên

Có sao nói vậy.......
Không phải Y Thất Nguyệt nói Đại lục Minh Thần không khác Chúng Thần Chi Vực lắm sao?
Đúng là thoạt nhìn không khác lắm, còn có điện, nhà cao tầng, ngựa xe như nước, sống động như là thế giới bên ngoài, chính là khoa học kỹ thuật kém một chút so với bên ngoài mà thôi.
Nhưng mà, có một điểm, chính là như ông chủ này nói, ở chỗ này, tùy thời tùy chỗ có thể tùy ý giết người, ngươi không cần oán hận cái gì, ngươi có thể tùy ý giết người, ngươi thậm chí có thể coi giết người trở thành một nghề nghiệp, cho nên, không nguy hiểm ư?
"Nhưng mà ta thấy nơi đây cũng khá bình thường, mặc dù có người giết người, nhưng mà không đến mức nói tùy ý có thể thấy được."
Diệp Thiên Dật nói một câu.
“Cái đó xác thực là có rất nhiều nguyên nhân, điểm thứ nhất, bởi vì trên lý luận đúng là có thể tùy ý giết người, nhưng mà tại Nhất Trọng Thiên của chúng ta, đúng là người bình thường chiếm đa số, người ở chỗ này sinh sống thật lâu nhưng trên người không có bao nhiêu Minh Thần điểm, giết bọn họ không có vấn đề gì quá lớn, đương nhiên là đối với những...... người có năng lực đồ sát! Hơn nữa........."
Ông chủ kia uống một ngụm trà rồi nói: “Nếu ngươi giết quá nhiều người, quá rêu rao, như thế chắc chắn sẽ tạo thành một tình huống chính là, trong mắt những người khác, Minh Thần điểm trong tay ngươi rất nhiều. Rêu rao như vậy, chắc chắn sẽ có rất nhiều người đến giết ngươi để cướp Minh Thần điểm trong tay ngươi. Cho nên trên căn bản là không có nhiều loại người tùy ý tàn sát người khác. Cùng lắm thì là âm thầm giết."
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: “Ta hiểu rồi."
Sau đó Diệp Thiên Dật tiếp tục hỏi: “Làm sao để đi lên?"
"Ví dụ đi Nhị Trọng Thiên cần mười vạn Minh Thần điểm, Tam Trọng Thiên cần năm trăm vạn, Tứ Trọng Thiên hình như cần mấy ngàn vạn Minh Thần điểm, những tầng khác ta cũng không rõ ràng."
“Khấu trừ à?"
“Đúng! Khấu trừ, cho nên những người giống chúng ta, thật vất vả mới tích lũy được mười vạn Minh Thần điểm mà lại bỏ ra đi Nhị Trọng Thiên ư? Đi làm gì vậy chứ? Đi rồi thì mất luôn mười vạn Minh Thần điểm, ngược lại còn tự đẩy mình một nơi nhiều cường giả thêm hơn, hoàn cảnh nguy hiểm. Bởi vậy, nếu đã là người có suy nghĩ muốn đi lên trên, vậy đó tất nhiên là người không đơn giản. Thiếu hiệp nếu muốn đi, ta đề nghị ngươi tốt nhất là phải có bối cảnh nào đó. Phương pháp tốt nhất là gia nhập vào thế lực nào đó của Nhất Trọng Thiên. Rồi tìm người nào có bối cảnh ở Nhị Trọng Thiên, nói như vậy, phụ thuộc vào bọn họ, sau khi đi lên trên cũng an toàn một ít."
Diệp Thiên Dật có chút trầm ngâm.
Hắn cũng không cần cái này.
“Đã hiểu, còn cần chú ý cái gì nữa không?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
Đại khái hắn biết rõ những thứ này là đủ rồi, còn lại là một ít chi tiết khác.
“Còn có cái gì..............."
Ông chủ kia nghĩ nghĩ, sau đó nói: “Đúng rồi, còn có tốt nhất là thiếu hiệp ngươi đừng đi Yêu tộc. Yêu tộc là một địa phương cường đại, thiếu hiệp không hề có tu vi, nếu là có thiên phú đầy đủ, vậy thì mau chóng tăng cảnh giới lên đi. Cảnh giới mới là vương đạo......"
“Ồ! Đa tạ!"
"Nếu như hiện tại thiếu hiệp không biết đi đâu và nên làm gì thì có thể tìm một công việc để có thể nuôi sống chính mình trước. Dù sao thì thiếu hiệp cũng cần có Minh Thần điểm trong tay thì mới sống tiếp được. Dưới tính huống bình thường, sẽ có rất ít người động thủ với những kẻ làm thuê không hề có tu vi. Hoặc là làm một người thương nhân, à đúng, thương nhân này là an toàn, nếu không ta cũng không lựa chọn làm một thương nhân, kiếm tiền sống an ổn..."
Thật ra thương nhân cũng chia rất nhiều loại, tựa như ông chủ của cửa hàng này, có thể xem như là thương nhân.
“Còn có một câu hỏi nữa."
Diệp Thiên Dật nói.
“Thiếu hiệp cứ nói đi"
Diệp Thiên Dật hỏi: “Ở đây phải làm thế nào mới có thể gia tăng linh hồn lực?"
Vấn đề này, nói thật có chút lạ. Bởi vì bản thân Diệp Thiên Dật chính là linh hồn, nhưng mà vì ở chỗ này, dưới quy tắc đặc thù của Minh Giới nên hắn có được thân thể.
“Cái này đơn giản thôi, giết người, hấp hồn, sau đó thêm một chút thiên địa linh vật là có thế tăng lên."
“Đã hiểu rõ."
Giết người..........
Có lẽ đây là ý của Y Thất Nguyệt.
Bọn họ là võ giả, võ giả tránh không được việc phải giết người!
“Đã hiểu rõ! Cám ơn."
Diệp Thiên Dật đi ra ngoài.
…..
Y Thất Nguyệt bên này đang ngồi bên cạnh thân thể của mấy người Diệp Thiên Dật, ăn đồ ngon, uống rượu thơm.
"A....."
Nàng lau đi vết rượu trên khóe miệng, sau đó đứng lên, quay đầu nhìn thoáng qua tám người nằm ở nơi đó.
"Với tư cách là một võ giả, tất nhiên là trong tay các ngươi đã dính không ít mạng người, nhưng mà......... ở bên ngoài không có bất kì chỗ nào cho các ngươi đi tàn sát như thế. Các ngươi cũng không phải người như vậy. Minh Giới là một chỗ đặc thù, một người đã trải qua thế giới như vậy, và một người chưa từng trải qua, sẽ hoàn toàn khác nhau đấy.”
Y Thất Nguyệt có chút trầm ngâm.
Có thể bọn người Diệp Thiên Dật còn nghĩ rằng, Y Thất Nguyệt chỉ đơn giản để bọn họ tăng lên linh hồn lực của chính mình. Nhưng mà còn có một nhân tố mấu chốt, Y Thất Nguyệt cần để cho bọn họ đi trải qua như vậy một chút, kinh nghiệm trải qua một khoảng thời gian như vậy tuyệt đối là vô cùng hữu dụng.
Nó tăng lên tâm cảnh, sự quyết đoán, còn có lực ý chí!
Rất nhiều điều sẽ đạt được sau khi trải qua một đoạn thời gian như vậy.
Về sau nếu như đánh nhau với đối thủ, người có những kinh nghiệm kia sẽ mạnh hơn nữa!
Hơn nữa...........
Y Thất Nguyệt lại uống một ngụm rượu
"Hy vọng các ngươi có thể tiến bộ hơn nữa tại Minh Giới."
……..
Bên kia Diệp Thiên Dật đi trên đường phố.
Dọc đường đi vẫn còn xem như bình thường, giống với những lời của ông chủ nói. Tuy là giết chóc rất bình thường, nhưng mà nơi đây không đến mức gặp người liền giết. Toàn bộ tình huống cũng không kém lắm so với ngoại giới. Khác biệt chính là ở chỗ, ngươi có thể thấy có hai người hoặc là hai đoàn người giết người ở bên đường. Nhưng mà cũng là rất ít.
“Kế tiếp........"
Diệp Thiên Dật đại đã khái hiểu rõ nên tăng linh hồn lực như thế nào. Bởi vì bản thân hắn là linh hồn thể, đơn giản mà nói, ở chỗ này tăng lên cũng là tăng lên linh hồn của mình!
Như vậy, Nhất Trọng Thiên, Nhị Trọng Thiên, Tam Trọng Thiên không phải là nơi mà Diệp Thiên Dật hướng tới. Hắn cần đi một nơi cao hơn, như vậy dù là hắn giết người hay là tăng lên thực lực cũng nhất định tốt hơn!"
“Cho nên, cảnh giới của ta bây giờ là Thiên Thần cảnh Lục giai. Ta trực tiếp tăng lên cảnh giới tại chỗ này, cách này có lẽ không có vấn đề?"
Diệp Thiên Dật có chút trầm ngâm.
Ừm.
Như vậy, việc cấp bách cũng đã rõ ràng, đi tăng lên một chút Minh Thần điểm của chính mình.
Giết người, không thể nghi ngờ là chuyện đơn giản nhất! Nhưng mà, Diệp Thiên Dật hoàn toàn cũng không phải là loại người ưa thích giết chóc, tối thiểu những người bị hắn giết đều là người này có cừu oán với hắn?
"Này, nói ngươi đó."
Vừa lúc đó, mấy người ngăn cản phía trước Diêp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật liếc mắt nhìn bọn họ.
Thật ra người ở Nhất Trọng Thiên rất là khiêm tốn, đơn giản là không dám trêu chọc người khác. Người nào hơi chút càn rỡ, kẻ đó cũng có chút bản lãnh! Chí ít là cũng có vốn liếng, bởi vì không giống bên ngoài. Bên ngoài ngươi là người bình thường cũng có thể rất điên cuồng. Cùng lắm chính là bị hành hung một trận. Ở chỗ này, ngươi điên cuồng một chút, người khác sẽ giết ngươi mà không nói hai lời.
“Có việc gì sao?"
Diệp Thiên Dật liếc qua ba người bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận