Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 191: Cứ đưa tiền đi

Dịch: Cỏ Dại Team
Đế quốc Thiên Thủy thuộc hàng Đế quốc nhỏ, mà Đế quốc Cửu Châu thuộc hàng Đế quốc cỡ lớn, một trong tám Đế quốc lớn hàng đầu, ngang cấp với Đế quốc Phong Tuyết, ở nơi đó, nếu như gia tộc của ngươi có Thiên Tôn cảnh trấn giữ, cũng không được xem là nhất lưu gia tộc, thậm chí nghe nói loại cấp bậc Thiên Tôn cảnh này ở trong hoàng thất của những Đế quốc này cũng có mấy trăm người, so sánh cũng đã thấy độ chênh lệch quá rõ ràng.
Diệp Thiên Dật vuốt cằm.
Đế quốc Thiên Thủy với hắn mà nói đã không cách nào giúp cho hắn tăng cấp lên được bao nhiêu nữa, đi tới Đế quốc hàng đầu, cũng là lựa chọn tốt, với lại khoảng cách giữa Đế quốc Cửu Châu và Nguyệt Thần cung cũng khá gần nhau.
“Tiểu Hàn Tuyết, ý của ngươi thế nào?”
Bạch Hàn Tuyết nói:
“Sao cũng được.”
“Đúng lúc mấy học viện lớn của Đế quốc Cửu Châu nửa tháng sau bắt đầu tuyển sinh, đến lúc đó các ngươi có thể trở thành học sinh, Khuynh Ngữ cũng được cùng anh Diệp nghiên cứu thảo luận thi từ văn phú.”
Liễu Khuynh Ngữ nhìn Diệp Thiên Dật rất hào phóng ưu nhã nói.
“Vậy thì đi thôi, bản cô nương dù sao cũng không có bạn bè gì ở đây, chỉ có mấy người cô giáo Thi, chị Bạch, các ngươi nếu đi ta chắc chắn cũng muốn cùng đi theo, học viện càng lớn mới có thể càng nâng cao bản thân.”
Họa Thủy cũng đi tới nói.
Diệp Thiên Dật nhìn Mộ Thiên Tuyết phía sau đi tới, hỏi:
“Vậy ngươi cũng cùng đi đi.”
Mộ Thiên Tuyết gật gật đầu:
“Cũng được.”
“Được! Vậy chúng ta đợi đến sau khi di chỉ xuất hiện thì đi Đế quốc Cửu Châu, có điều có thể trước hết phiền cô Liễu giúp đỡ một chút tìm một chỗ ở trước, loại Đế quốc lớn kia, lại là học viện hàng đầu, chỉ sợ không dễ tìm được chỗ ở.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Đấy là tất nhiên, anh Diệp có tài hoa như thế, lại có thiên phú như thế, còn là ân nhân cứu mạng của Thiển Thiển nữa, không riêng gì việc này, còn có an toàn của các vị, Liễu gia tất nhiên toàn lực ứng phó.”
Liễu Khuynh Ngữ đứng lên, có chút nghiêng người nói.
“Không không không, cái này không cần đâu.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Anh Diệp, nếu không phải ngươi cứu được Thiển Thiển, hiện tại chỉ sợ ta......”
Liễu Thiển Thiển cảm kích nhìn Diệp Thiên Dật.
Mấy người khác có chút mơ hồ, Diệp Thiên Dật còn là ân nhân cứu mạng của Liễu Thiển Thiển đấy.
Diệp Thiên Dật lắc đầu, nói:
“Ý của ta là, chuyện ân cứu mạng này cũng không cần gia tộc các ngươi bảo vệ, cứ đưa tiền đi, ta thích thứ chân thực hơn.
Nói xong Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười một tiếng.
Đám người: “......”
Má! Người này sao có thể vô sỉ như vậy!
“Này này này, người ta giúp chúng ta, ngươi còn không biết xấu hổ đòi tiền của nhà người ta nữa.”
Thi Gia Nhất thể hiện nàng rất thích Liễu Khuynh Ngữ, Diệp Thiên Dật này quá khốn nạn rồi.
Diệp Thiên Dật nhún vai nói:
“Giúp chúng ta sắp xếp chỗ ở ở Đế quốc Cửu Châu là tán thưởng vẻ đẹp trai của anh đây, nhưng chuyện cứu mạng lại là một chuyện khác, đúng không cô Liễu.”
“Ừ ừ, đúng vậy đúng vậy.”
Liễu Thiển Thiển mở túi nhỏ của mình ra, lấy ra một tấm thẻ đưa cho Diệp Thiên Dật, nói:
“Anh Diệp, đây là số tiền ta lấy được từ buổi hòa nhạc lần này, cũng không nhiều, chỉ có tám mươi triệu thôi, cảm ơn ơn cứu mạng của ngươi.”
Hai mắt Diệp Thiên Dật sáng lên, sau đó nhận lấy.
Mấy cô gái vỗ vỗ trán.
Má! Không có chút giới hạn nào!
“Chỗ ta còn có một tấm......”
Liễu Khuynh Ngữ vươn tay, một tấm thẻ xuất hiện ở lòng bàn tay.
“Cũng không nhiều lắm, chỉ có mấy triệu, đến Đế quốc Cửu Châu, Khuynh Ngữ lại nói với người nhà một tiếng, Liễu gia nhất định sẽ bỏ ra càng nhiều để báo đáp ơn anh Diệp cứu mạng Thiển Thiển.”
Diệp Thiên Dật đắc ý nhận lấy.
“Không cần không cần không cần, đủ rồi đủ rồi, các ngươi cũng đừng nói với Liễu gia, phiền phức lắm! Được rồi, thanh toán xong! Cái kia, Thi bảo bối, nhanh đi làm đồ ăn đi!”
Thi Gia Nhất: “......”
“Ta nói này, ta là thấy ngươi sáng nay thực sự rất lợi hại, cũng mệt mỏi như vậy mới có lòng tốt tới làm đồ ăn cho ngươi, ngươi lại còn chỉ trỏ này nọ......”
Diệp Thiên Dật móc ra một xấp tiền từ trong túi ra vỗ vỗ trong tay.
“Có muốn không?”
“Hì hì...... ông chủ đẹp trai, ông thích ăn món gì nào.”
Đám người: “......”
Má! Hai con người không có giới hạn ở cùng một chỗ với nhau!
Sau khi cơm nước xong, Liễu Thiển Thiển và Liễu Khuynh Ngữ chuẩn bị rời đi, các nàng có vẻ như đến học viện còn có chuyện gì đấy, đã nán lại khá lâu rồi, Thi Gia Nhất làm giáo viên hướng dẫn cho nên cũng phải đi, còn lại Diệp Thiên Dật bọn họ cũng không có việc gì cả.
“Cô Khuynh Ngữ, hay là buổi tối cùng đi chơi đi?”
Thi Gia Nhất còn chưa nói chuyện được nhiều với Liễu Khuynh Ngữ, quá yêu thích nàng, mặc dù Diệp Thiên Dật lúc ấy cũng rất xuất sắc ở hội thi......
“Được thôi được thôi.”
Liễu Thiển Thiển không chút do dự gật đầu.
Liễu Khuynh Ngữ: “......”
Liễu Khuynh Ngữ cũng không thể tránh được.
“Sẽ không quấy rầy chứ?”
Bạch Hàn Tuyết nói:
“Sẽ không đâu, lần trước sinh nhật cô giáo Thi gặp một chút việc chúng ta còn chưa chơi đã cơ, vốn dĩ định bù lại một cái cho nàng, đúng lúc mấy ngày nữa cũng là sinh nhật của Họa Thủy, khoảng thời gian kia có thể chúng ta đang ở di chỉ hoặc là trên đường đi Đế quốc Cửu Châu rồi, vì vậy, tối nay để bù đắp cho hai người nên tổ chức sớm một chút, cô Khuynh Ngữ và cô Thiển Thiển có thể tới, chúng ta tất nhiên rất vinh hạnh.”
“Nếu là như vậy, vậy ta cũng rất vinh hạnh, ta sẽ đến.”
Liễu Khuynh Ngữ hơi nghiêng người.
“Vậy chúng ta tới học viện trước đây, tạm biệt mọi người, tạm biệt anh Diệp.”
Liễu Thiển Thiển vẫy vẫy tay áo, sau đó hai cô gái rời đi.
“Mẹ nó! Sinh nhật năm nay của ta vậy mà mời được Liễu Khuynh Ngữ, đến lúc đó nhất định phải chụp ảnh kỷ niệm, đăng lên dòng thời gian khè chơi mới được.”
Thi Gia Nhất kích động nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận