Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1924: Tướng quân

Lúc Diệp Thiên Dật nói bọn họ không tin lắm!
Cửu Trọng Thiên?
Giết người của Cửu Trọng Thiên?
Được rồi! Xem như là thật, thế nhưng.........
Thứ nhất, hắn dựa vào cái gì mà có thể giết được người của Cửu Trọng Thiên?
Thứ hai, nếu như hắn đã giết người của Cửu Trọng Thiên, dựa vào cái gì mà hắn dám nói? Hắn là đang ra oai sao?
Thứ ba, hắn giết người của Cửu Trọng Thiên, sao còn điềm tĩnh thế?
Không phải là bọn họ không tin tưởng có người có thể giết được người của Cửu Trọng Thiên, bởi vì người của Cửu Trọng Thiên cũng không phải là không ai địch nổi, cũng có người yếu.
“Ừm, bất luận như nào trước tiên đành mở một mắt nhìn sao.”
Diệp Thiên Dật ngược lại cảm thiếu không quan trọng, sau đó mở nhẫn không gian ra.
“Wowww.”
Trong lúc bọn họ đang xem thứ bên trong thì từng người từng người một nhịn không đều đều há to miệng đầy kinh ngạc.
Có những thứ rất lạ, có những thứ thì bọn họ đều biết, đều là loại cao cấp, thậm chí là có những thứ bọn họ chưa bao giờ gặp qua.
“Ngươi giết người của Thiên Hoàng Cung sao?”
Tên thủ lĩnh kinh ngạc nhìn Diệp Thiên Dật.
CMN!
Sao có thể như vậy? Giết người của Thiên Hoàng Cung?
Kỳ thực Diệp Thiên Dật không giết, nhưng vừa nãy hắn cũng không biết nói như thế nào, liền nói là giết rồi.
“Không biết, ta đã nói ta vẫn chưa xem mà.”
“Ừm..”
Tên thủ lĩnh gật gật đầu không nói gì.
Bất luận là thật hay giả, người này tuyệt đối không phải là người đơn giản, chẳng qua không thể vì người này không đơn giản mà tăng thêm quân địch.
“Bởi vì cử chỉ của các ngươi vô cùng đáng nghi, bao gồm đan dược này, linh khí phải chăng có manh mối, ta cần lấy đưa cho Thượng Quan Tướng quân định đoạt, về phần các ngươi, các ngươi chỉ có thể tạm thời theo ta vào trong Thiên Phong thành, thậm chí Thượng Quan Tướng quân có thể tự mình thẩm vấn, nếu chính xác các ngươi không có điểm đáng nghi Tướng quân chúng ta sẽ thả các ngươi ra, nếu có gây ra sự bất tiện gì cho hai người thì mong thông cảm.”
Khoan hãy nói chứ, cho dù bị tra khám cái gì, thế nhưng Diệp Thiên Dật vẫn rất có hảo cảm với thái độ của họ.
Sau đó Diệp Thiên Dật gật gật đầu: “Không vấn đề gì, chẳng qua ta vẫn muốn đến đây để tòng quân.”
“Đã hiểu rõ, mời!”
Sau đó Diệp Thiên Dật mang theo Lâm Nhược Nhược, cùng với hắn đi vào Thiên Phong Thành bên kia.
“Ta tò mò là, thực ra đa số trình độ các ngươi không thấp, là căn bản không cần cùng các đại đế quốc tranh chấp, phần lớn những người tham gia đều có trình độ thua xa các hạ, các hạ còn mang theo một người đồng hành xinh đẹp như vậy, theo lẽ thông thường thì các ngươi lẽ ra nên chọn một nơi ổn định mà sinh sống, sau đó tự thăng cấp bản thân, sao lại muốn tham gia chiến tranh?”
Vị thủ lĩnh kia thật sự không thể hiểu được!
Trình độ trước kia không có cao như vậy, bọn họ có thể hiểu được, bởi vì bọn họ xem trọng không phải là những bổng lộc này, mà là các quan chức trong quân đội, như vậy sau này có thể có một địa vị chắc chắn ở Đế quốc.
Thế nhưng người này, khẳng định cũng không coi là cao, chủ yếu là bởi vì hắn cảm thấy rất quái dị, hắn mang theo một cô gái xinh đẹp như vậy, có cô gái xinh đẹp như vậy, đáng lẽ ra hắn không nên đến đây tòng quân nha.
Thế những cũng không nói chắc được, biết đâu người ta nghĩ từ trong này có thế đạt được cái gì đó thì sao? Còn nói cái gì mà bởi vì Thượng Quan Tướng quân, vậy chắc là không phải nói dối, bởi vì hắn nói, hắn không phải vì Thượng Quan Tướng quân mà đến, mà là vì hắn nghe đến tên tuổi của Thượng quan Tướng quân, sau đó tiện thể chọn Đế quốc Lâm Phong.
Đây cũng không gì vấn đề gì!
Thiên Phong thành chính là thành sát biên giới nhất, chiến tranh nằm ngoài Thiên Phong thành.
Thiên Phong thành bị đánh chiếm chính là có thể từng bước chiếm lấy thành trì nội địa.
Do đó đối với Đế quốc Lâm Phong mà nói, phía trước Thiên Phong thành, bên trái, bên phải ba phía đều có địa thế trấn thủ, ba phía này có không dưới ba đại Đế quốc đang ngấp nghé, không dưới ba đại Đế quốc muốn đánh chiếm Đế quốc Lâm Phong, trước tiên cần chiếm lấy Thiên Phong thành!
Vị trí địa lý của Đế quốc Lâm Phong vẫn ổn, phía trước Thiên Phong thành chính là Đế quốc Thần Phong, nơi này chính là biên giới chia cắt hai vùng, hai bên trái phải của Thiên Phong thành cũng có hai Đế Quốc khác muốn đánh chiếm, thế nhưng địa hình tự nhiên cũng ưu ái che chở cho Đế quốc.
Nói một cách đơn giản là, Đế quốc Lâm Phong được ví như hình chữ nhật, chiều rộng bên trái có địa lý tự nhiên cực tốt, khó mà bị tấn công, chiều rộng bên phải chính là Thiên Phong thành, chiều dài hai bên, từ trái sang phải 2/3 đều là lạch trời che chở, rất khó tấn công, do đó dưới tình hình thông thường, muốn tấn công Đế quốc Lâm Phong, chỉ có một con đường, đó là phải chiếm được Thiên Phong thành.
Thiên Phong thành chính là mạch máu duy nhất được phơi ra phía ngoài của Đế quốc Lâm Phong.
Đương nhiên, có thể bao gồm vài thành trì bên cạnh Thiên Phong thành cũng trực tiếp bị tấn công, nhưng rất khó! Ít nhất quân địch vẫn cần chèo đèo lội suối, vượt qua lạch trời, sự tồn tại của lạch trời dễ phòng thủ khó tấn công.
Thiên Phong thành rất lớn, dựa theo tình hình trước mắt, nó thuộc về ranh giới cuối cùng của Đế quốc Thần Phong, cũng rất phồn hoa, bởi vì sau khi chia đôi, vừa hay trở thành thành phố sát biên giới của Đế quốc Lâm Phong.
Nhưng mà thành này người không đông, rất bình thường, bởi vì chiến tranh rất khó có thể ảnh hướng đến các thành khác, thế nhưng Thiên Phong thành này nhất định sẽ bị ảnh hưởng đến, quá nguy hiểm, do đó những năm gần đây, rất nhiều người dân đã rời khỏi Thiên Phong thành.
Ngoại thành, chi chít những binh đang nghỉ ngơi.
Thành trì này tương đương như thành thời cổ, thành luỹ to lớn, phía trong giống một thành khoa học kỹ thuật bình thường, nhà cao tầng, đèn đuốc sáng rực.
Nhưng mà, mặc dù có vũ khí nóng, hoả tiễn gì đó, nhưng trong chiến tranh đã bị nghiêm cấm bằng sắc lệnh là không được sử dụng, nếu trong chiến tranh sử dụng chúng thì hậu quả cũng sẽ rất là nghiêm trọng.
Điều này Diệp Thiên Dật có thể hiểu, đừng nói là ở trong này, ở địa phương khác, bao gồm Chúng Thần Chi Vực đều có quy định như vậy!
Bởi vì như vậy, tính sát thương quá lớn, người chết có thể rất nhiều, những người dân vô tội cũng chết rất nhiều.
Mà hắn nghĩ, thực ra có lúc không có công dụng lớn như vậy!
Hoả tiễn có thể nổ chết rất nhiều người, thế nhưng, có lúc cũng phải dựa vào trình độ của võ giả, võ giả hơi lợi hại, có thể trả hoả tiên của hắn trở về.
Kỳ thực, trận chiến giữa võ giả so với việc dùng hoả tiễn cũng chẳng đỡ sát thương hơn là mấy, nó còn mạnh hơn rất nhiều rất nhiều.
Chỉ là, mức độ sát thương đến nhưng binh lính thì quá mạnh quá mạnh rồi.
“Hai vị, các ngươi ở đây nghỉ ngơi một chút, ta đi thông báo cho Thượng quan Tướng quân, hy vọng các ngươi không bỏ trốn, nếu bỏ chạy, vậy chúng ta chỉ có thể xem các ngươi là nội gián của quân địch.” Tên thủ lĩnh nói.
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ừm.”
Sau đó, thủ lĩnh kia đi ra ngoài.
Trong phủ Tướng quân...
Tên thủ lĩnh đi vào phủ, đi đến cửa của một căn phòng, cung kính hành lễ.
“Tướng quân, có việc cần bẩm báo.”
“Vào đi.”
Phía trong truyền đến thanh âm của một người phụ nữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận