Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1935: Toàn quân phòng bị

Với Đế quốc Lâm Phong mà nói, trận chiến này nhất định thắng to.
Bọn họ không tốn một binh một tốt nào đã có thể loại bỏ thế tấn công duy nhất khiến chúng rơi vào khủng hoảng sâu sắc!
“Diệp huynh đệ, ngươi cũng ác quá, mịa nó ta còn chưa từng nghĩ tới việc thổi gió độc tiêu diệt địch, chết tiệt! Quá tuyệt!”
Hùng Bá mang rượu đến bên Diệp Thiên Dật, vừa cười vừa nói.
Diệp Thiên Dật cười, rồi đáp: “Không có gì, chỉ là vừa hay nghĩ ra cách này thôi.”
“Không phải, nhưng chiêu mượn gió của ngươi rất khác biệt, Diệp huynh đệ, mọi người đều muốn biết, rốt cuộc ngươi đã làm thế nào vậy? Diệp huynh đệ là thầy bói à?”
Hùng Bá hỏi.
“Thầy bói gì chứ, thầy bói này có đủ các loại khả năng, mặc dù nghe nói hình như thầy bói có thể thay đổi thời tiết gì gì đó, nhưng chưa từng thấy qua, và người đó phải rất mạnh mới có năng lực thay đổi thời tiết nhỉ, tuy rằng Diệp huynh đệ không kém cỏi, nhưng ta thấy đây chắc không phải là sức mạnh của thầy bói đúng không?”
Lại thêm một phó tướng khác đến gần hỏi.
Thượng Quan Vũ ngồi vị trí chủ tướng chú ý tới Diệp Thiên Dật đang bị vây quanh.
Người này rất kỳ lạ!
Từ tướng mạo, hắn khiến mọi người cảm thấy sự khác thường, rồi cả hành vi, cách làm, suy nghĩ của hắn đều là những điều mà người bình thường không có được.
Hắn tuyệt đối không đơn giản!
Chính là hoàn toàn không phải phong thái của người phàm!
Ngươi nói với nàng, hắn là đại lão của thế lực đỉnh cấp nào đó ở Cửu Trọng Thiên, nàng sẽ tin.
Lâm Nhược Nhược hơi say ngồi đó.
Hơi thoải mái.
Trước đây, chỉ khi sống hạnh phúc ở nhà mới từng thoải mái như vậy.
Giờ thì ngày càng thoải mái rồi.
Sau khi chào hỏi...
“Tướng quân!! Tướng quân!”
Lúc này, một binh sĩ chạy đến!
“Chuyện gì?”
Tất cả mọi người đều quay ra nhìn.
“Đế quốc Thiên Hoả gửi chiến thư đến!”
“Cái gì?”
Nghe xong, mọi người đều ngẩn ra.
Ngay cả Thương Quan Vũ cũng sững sờ.
“Đế quốc Thiên Hoả?”
Nàng vội cau mày, rồi đưa tay nhận lấy chiến thư và xem nó.
Cả bầu không khí vui vẻ trở nên nặng nề.
Đế quốc Thiên Hoả, đế quốc này chú ý đến Đế quốc Thần Phong nhiều hơn, tất nhiên bọn họ có khả năng ngấp nghé Đế quốc Thần Phong, nhưng Đế quốc Thần Phong chắc chắn là sự lựa chọn đầu tiên của bọn họ, vậy mà giờ.....
Đế quốc Thiên Hoả thay đổi bất thường, chĩa mũi nhọn vào Lâm Phong ta ư?
Nhiều năm vậy rồi, quan hệ giữa hai nước bọn họ không hề tệ, và không phải đồng minh, tuy nhiên cũng không can thiệp vào nhau, nhưng đế quốc Thiên Hoả đột nhiên chĩa mũi nhọn vào Đế quốc Lâm Phong, bên trong chuyện này nhất định có ẩn tình.
“Sao lại thế được, trong đầu đế quốc Thiên Hoả này chứa thứ rác rưởi gì vậy? Ngay cả ông đây cũng biết, vị trí của Thiên Hoả không tốt, bọn họ bắt buộc phải tiêu diệt Đế quốc Thần Phong trước thì sau này mới có thể ở vị trí vô cùng ưu thế, còn bây giờ, bọn họ không tấn công Thần Phong, ngược lại còn lách qua đế quốc đó để tấn công chúng ta ư? Nghĩ thế nào vậy?”
Hùng Bá phẫn nộ đập vỡ ly rượu trong tay xuống đất.
“Có người cho lợi ích, thì số nước tiến đánh Đế quốc Lâm Phong nhất định không ít.”
Thượng Quan Vũ cau mày đứng dậy nơi.
“Đó sẽ là......”
“Đế quốc Thần Phong.”
Đôi mắt đẹp của Thượng Quan Vũ loé lên sát khí!
Chắc chắn là Đế quốc Thần Phong, bọn họ cho Đế quốc Thiên Hỏa lợi ích cực lớn, lợi ích này vô cùng vô cùng lớn, nhất định có cả nước khác, cái giá này tuyệt đối sẽ làm tài nguyên sức mạnh của Đế quốc Thần Phong giảm đi một nửa, để hạ thấp địa vị của bọn họ nhiều hơn nữa, tuy nhiên......
Có thể làm gì nếu họ đồng ý đây?
“Bọn họ không nghĩ rằng nếu đoàn kết các thế lực lại cùng nhau tiêu diệt Đế quốc Lâm Phong, thì Đế quốc Thần Phong có thể lợi dụng tình hình chiếm lấy Lâm Phong ư?”
Hùng Bá nói.
“Ta biết tuyệt đối không đơn giản như vậy, bọn họ vẫn muốn làm thế sao?”
“Vậy thì hết cách.”
Một người đàn ông trung niên nói: “Với Đế quốc Thần Phong mà nói, nếu tiếp tục đợi sẽ là chờ chết, bọn họ chỉ có thể mượn phương thức trợ giúp này để khống chế Đế quốc Lâm Phong, còn về việc sau này làm thế nào kiểm soát Lâm Phong, ta tin nếu bọn họ đã làm vậy, thì nhất định đã có tính toán rồi.”
“Báo!!”
Lại có một binh sĩ chạy đến!
“Tướng quân! Đế quốc Huyền Thổ gửi chiến thư!”
Thượng Quan Vũ nhận thư.
“Mịa! Lại thêm Đế quốc Huyền Thổ này nữa!?”
“Đế quốc Huyền Thổ đến là chuyện bình thường, chính vị trí địa lý của đất nước này rất muốn tiêu diệt Đế quốc Lâm Phong chúng ta, giờ có thêm Đế quốc Thần Phong đẩy một tay, bọn họ chỉ mong làm thế.”
“Báo! Đế quốc Cực Lôi gửi chiến thư!”
...
Ba đế quốc liên tiếp gửi chiến thư!
Thật ra Đế quốc Lâm Phong và mấy nước này không có bất kỳ ân oán nào cả, nhưng giữa các đế quốc không phải là vậy sao?
Không ngừng đổi chủ, không ngừng chiến tranh!
Ai thắng thì quyền kiểm soát nằm trong tay kẻ đó, thế lực trong tay ai càng nhiều, lai lịch càng lớn, thì kẻ đó càng có tiếng nói trong Thất Trọng Thiênnày.
Đế quốc Thiên Hoả, Cực Lôi và Huyền Thổ bọn họ chắc chắn không đơn giản chỉ vì nhận lợi ích của Đế quốc Thần Phong mới ra tay giúp đỡ, và họ nhất định không đơn thuần chỉ có giúp đỡ.
“Truyền lệnh của ta, toàn quân tiến hành phòng bị, luôn sẵn sàng chiến đấu!”
Thượng Quan Vũ hô.
“Vâng!”
“Chu Hiên, Hùng Bá, Trương Ưu, gọi những người khác đến lều trại của bổn Tướng quân.”
Thượng Quan Vũ mạnh mẽ nói.
“Tuân lệnh!”
Sau đó Thượng Quan Vũ ôm mũ sắt đi ra ngoài.
Đến cửa lều, nàng dừng lại, quay đầu nhìn Diệp Thiên Dật.
Do dự một lúc, nàng chuẩn bị ra ngoài.
“Hay là ta cũng đến xem thử? Nếu Thượng Quan Tướng quân tin ta.”
Diệp Thiên Dật nói.
Hệ thống thay đổi thời tiết này chính là dành cho Diệp Thiên Dật dùng trong chiến tranh!
Trong cuộc chiến như thế, chỉ cần số lượng cường giả không áp đảo hoàn toàn, vậy thì lực lượng quyết định chiến cuộc chắc chắn là binh lính!
Bao gồm cả chiến thuật gì đó!
Tuy nhiên...
Cường giả của ngươi đều bị cường giả của đối phương hạn chế, binh sĩ của ngươi chỉ có thể chiến đấu như vậy, chiến đấu theo mệnh lệnh ban đầu, còn về kết quả trận chiến, phần sau cơ bản phải dựa vào sự quyết đoán trước đó để thực hiện.
Có thể cường giả của ngươi đang chiến đấu, rồi binh lính người ta đánh vào thành trì của ngươi, ngươi có muốn giúp đỡ, có muốn giết người, và sau đó bị cường giả khác chặn lại, ngươi cũng lực bất tòng tâm.
Với hoàn cảnh như thế, những gì ngươi có thể làm là lệnh cho binh lính rút khỏi thành và phòng ngự lực lượng tiếp theo.
Thượng Quan Vũ suy nghĩ một lúc.
Sau đó nàng gật đầu và “ừ” một tiếng, rồi đi ra.
Nghĩ thế nào đây, nàng cũng không biết, nàng chỉ cảm thấy, nguy cơ lớn nhất của Đế quốc Lâm Phong lần này là ba đế quốc, còn có cả Đế quốc Thần Phong nữa là bốn!
Còn Diệp Thiên Dật này, nàng thấy không phải là kẻ địch, nếu hắn có thể đưa ra ý kiến hay ho gì đó, thì Thượng Quan Vũ có thể tin dùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận