Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1964: Nhờ ngươi

Thiên phòng vạn phòng, nhưng cướp nhà khó phòng.
Thật ra Lam Băng Tâm hiểu rõ trong lòng, nàng đưa Diệp Thiên Dật đến Linh Lung Hải, nàng không thể xác định có người tiết lộ tin tức ra ngoài hay không.
Đừng nói là thành viên thông thường của Linh Lung Hải, liền xem như lúc ấy trong đại điện, những cao tầng đó của Linh Lung Hải, nàng đều không xác định có thể hay không, bao gồm cả cha của nàng!
Cho nên lúc đó Lam Băng Tâm muốn nhắc nhở Diệp Thiên Dật một tiếng, nói nàng không thể cam đoan tin tức này sẽ không bị tiết lộ ra ngoài.
Nhưng thật ra Diệp Thiên Dật cũng hiểu.
Lúc đó Lam Băng Tâm đưa Diệp Thiên Dật đến Linh Lung Hải, thật ra cũng tương đối bí mật, chỉ là vừa đúng lúc bị Lam Thiên Ngọc kia bắt gặp, bởi vì nơi nàng đưa Diệp Thiên Dật đi đến, là nơi mà người bình thường không thể tới ở Linh Lung Hải, nhưng mà vừa vặn Lam Thiên Ngọc lại có mặt ở đó.
Cũng là không ngờ, hắn thực sự đã trực tiếp nói tin tức này cho phía Thiên Hoàng cung.
“Cũng không biết mọi người thế nào rồi.”
Diệp Thiên Dật ngồi tu luyện ở trong hậu hoa viên chỉ có hắn và Lâm Nhược Nhược, nghĩ đến đây khẽ thở dài.
Hẳn là không có chuyện gì, hơn nữa hẳn là cũng sắp tới lúc rồi.
Cùng lúc đó, cường giả nhiều đếm không hết đang đi tới Linh Lung Hải.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Người của Thiên Hoàng cung sao lại tới đây?”
Lam Thiên Triều, tông chủ của Linh Lung Hải nhận được tin tức thì hỏi.
“Đoán chừng là đã biết tin Diệp Thiên Dật đang ở Linh Lung Hải chúng ta.”
“Cái gì?”
Lam Thiên Hải đồng tử co rút lại!
“Ha ha ha, tin tức cái này đến tai bọn họ, người của Linh Lung Hải ta thật là quá buồn cười.”
Lam Thiên Hải tự giễu cười một tiếng.
Là khiến hắn rất thất vọng.
“Tông chủ, cũng không nhất định là người của Linh Lung Hải chúng ta tiết lộ tin tức, dù sao lấy năng lực của bọn họ, tra ra hắn ở nơi này của chúng ta cũng không tính quá khó.”
“Là không tính quá khó, nhưng mà cần phải nắm chắc mới dám đến chứ, không có người của Linh Lung Hải ta mật báo, thì bọn họ không thể nào chắc chắn như vậy được, tất nhiên là bọn họ nắm giữ tình báo tuyệt đối nên mới dám đến, nếu không, chỉ với chút chứng cứ qua loa, sao dám oanh động như thế đến Linh Lung Hải, bọn họ có thể được cái gì?”
Lam Thiên Triều lắc đầu.
“Vậy... ta điều tra thêm?”
Lam Thiên Triều lắc đầu: “Không cần, không có ý nghĩa gì, người của Thiên Hoàng cung vẫn còn rất xa?”
“Đã đến, tốc độ đi đường của bọn họ quá nhanh, mượn nhờ lực lượng không gian, tông chủ, ngươi phải ra mặt.”
“Ừ, để cho Băng Tâm đi thông báo cho Diệp Thiên Dật, để hắn chuẩn bị một chút.”
“Vâng!”
...
Trên mặt biển xanh thẳm xinh đẹp.
Một đoàn cường giả của Thiên Hoàng cung đã tới bên ngoài Linh Lung Hải.
Bọn họ đứng ở trên mặt biển hoặc là trên hư không.
Người tới hơi nhiều, dù sao phía Thiên Hoàng cung cũng vô cùng tức giận, hơn nữa, bọn họ cần vốn liếng nhất định mới có thể tới Linh Lung Hải, mới có thể nói chuyện cùng Linh Lung Hải.
“Ha ha ha, Hoàng tông chủ, đã lâu không gặp.”
Lam Thiên Triều dẫn một đám người vừa cười vừa đi ra, lên tiếng chào hỏi với Hoàng Thiên Bác.
“Là đã lâu không gặp, Lam tông chủ.”
Hoàng Thiên Bác đứng ở hư không thản nhiên nói.
“Không biết Hoàng tông chủ có ý gì đây? Mang theo nhiều cường giả của Thiên Hoàng cung như vậy đến Linh Lung Hải ta, là tới làm khách sao? Vậy ta phải chuẩn bị nhiều đồ ăn một chút để chiêu đãi các vị rồi.”
Lam Thiên Triều vừa cười vừa nói.
“Lam tông chủ, vì sao bản tôn tới nơi này, trong lòng ngươi hẳn rất rõ ràng chứ.”
“Sao cơ?”
Lam Thiên Triều nhíu mày lại: “Nói thật, bản tông chủ thật đúng là không được rõ ràng cho lắm, là người nào của Linh Lung Hải ta trêu chọc phải Thiên Hoàng cung sao? Vậy bản tông chủ cần phải thật tốt quản giáo quản giáo.”
“Không phải Linh Lung Hải các người, mà là một hung thủ giết con ta!”
“Cái gì?”
Vẻ mặt Lam Thiên Triều tỏ ra không thể tin được.
“Thật sự là ngại quá, bản tông chủ mới biết được chuyện này, mong ngươi nén bi thương.”
“Đa tạ ý tốt của Lam tông chủ, chỉ là, hung thủ giết con ta hiện tại đang ở trong Linh Lung Hải, ta nghĩ hẳn là Lam tông chủ phải biết chứ?”
Lam Thiên Triều nói: “Hoàng tông chủ, ngươi cũng là người đứng đầu của Thiên Hoàng cung, ngươi cũng hẳn phải biết, một tông môn lớn như vậy có bao nhiêu người, mỗi ngày lại có bao nhiêu người ra ra vào vào, còn có vô số đệ tử, bản thân xem như người đứng đầu một tông, việc phải quản lý đã đủ nhiều, loại chuyện này thật không có tinh lực đi để ý, Hoàng tông chủ nói xem là ai, bản tông chủ đi tra một chút!”
“Lam tông chủ hẳn phải biết, tên của hắn là Diệp Thiên Dật, là con gái của ngươi Lam Băng Tâm tự mình mang về.”
“Diệp Thiên Dật có đúng không? Vậy mà lại là hắn!”
Lam Thiên Triều vẻ mặt chợt hiểu ra.
“Hoàng tông chủ nói hắn, vậy xác thực bản tông chủ có biết người này, nhưng mà cũng chỉ biết hắn là một người mà con gái của ta mang về thôi, cụ thể thế nào thì bản tông chủ cũng không hỏi nhiều.”
Hoàng Thiên Bác nói: “Vậy Lam tông chủ có thể giao người ra đây cho ta không?”
Còn về phần lời nói của Lam Thiên Triều, dù sao thì hắn cũng sẽ không tin tưởng!
Nhưng mà bây giờ, có tin hay không cũng không quan trọng, quan trọng là, hắn có giao người kia ra không!
Mà Lam Thiên Triều cũng không thể giả bộ như không biết, bởi vì hắn biết, nếu Thiên Hoàng cung đã đến rồi, vậy chắc chắn bọn họ có chứng cứ cho thấy Diệp Thiên Dật đang ở trong Linh Lung Hải.
Mà việc hắn có thể làm được chính là, để cho Lam Băng Tâm sớm đi thông báo cho hắn!
“Đương nhiên không có vấn đề gì!”
Về tình về lý thì Linh Lung Hải cũng không thể khai chiến với Thiên Hoàng cung chỉ vì Diệp Thiên Dật, dù sao, người của Thiên Hoàng cung chết là Hoàng Trường An cơ mà.
“Người đâu, đi bắt Diệp Thiên Dật kia lại đây.”
Lam Thiên Triều nói với người đứng phía sau.
“Không cần, tự chúng ta sẽ đi!”
Hoàng Thiên Bác nói.
“Ha ha ha, Hoàng tông chủ hiểu rõ Linh Lung Hải hơn chúng ta sao?”
Lam Thiên Triều cười nói.
“Các vị an tâm chớ vội, vào Linh Lung Hải uống chút trà đã, mời!”
Lam Thiên Triều nói.
“Các ngươi bố trí không gian đại trận, canh giữ xung quanh bốn phương tám hướng thật chặt chẽ.”
Hoàng Thiên Bác nói với những người ở sau lưng kia.
“Vâng!”
Sau đó hắn nhìn về phía Lam Thiên Triều, hỏi: “Lam tông chủ, không có vấn đề gì chứ?”
“Tất nhiên không có! Ta có thể hiểu được, Linh Lung Hải cũng nguyện ý phối hợp.”
Lam Thiên Triều nói.
“Tốt!”
Sau đó Hoàng Thiên Bác nhỏ giọng nói với một vị lão giả bên cạnh: “Cẩn thận tên nhóc kia chạy mất, hắn có linh khí có thể đột phá kết giới không gian, chú ý một chút.”
“Rõ, coi như hắn có, chí ít hắn cần xông tới dùng linh khí đâm xuyên kết giới không gian mới có thể chạy, mà không thể sử dụng không gian trực tiếp nhảy qua kết giới không gian của chúng ta, mà chỉ cần nhìn thấy hắn, chúng ta tuyệt đối kịp động thủ.”
Lão giả kia nói.
“Được, nhờ các ngươi cả.”
Sau đó hắn mang theo một số người đi theo Lam Thiên Triều tiến vào trong Linh Lung Hải
....
Lam Băng Tâm bước nhanh đến.
“Anh Diệp.”
Diệp Thiên Dật mở to mắt.
“Làm sao vậy?”
“Người của Thiên Hoàng cung đến rồi, ngươi tránh đi một chút.”
Diệp Thiên Dật đứng lên.
“Tránh cũng không hữu dụng, chỉ có thể rút lui trước.”
“Cậu chủ.”
Lâm Nhược Nhược lo lắng đi tới.
“Không sao đâu.”
Diệp Thiên Dật lắc đầu.
“Thật xin lỗi, ta cũng không biết là ai tiết lộ tin tức.”
Lam Băng Tâm mang theo áy náy nói.
“Không sao.”
Diệp Thiên Dật lắc đầu sau đó nói: “Nhược Nhược thì ta nhờ cả vào ngươi.”
“Ngươi yên tâm.”
Sau đó Diệp Thiên Dật đi ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận