Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1980: Nhất phách Thôn Tặc

Mười chùm ánh sáng kia đại diện cho Tam Hồn Thất Phách, hội tụ lại thành một chùm xuất hiện ở kia!
Mà hiện tại ở trước mắt họ mang lại cho họ cảm giác đó là....
Đi vào!
Mà bước vào nơi này, nghĩa là đã thực sự bước vào không gian linh hồn.
Nói theo lý, bọn họ chắc hẳn là đều đã đi vào di chỉ hoặc mạnh hoặc yếu của cường giả?
Không gian linh hồn này quả thực có cảm giác là di chỉ của cường giả, thật ra nếu coi nơi này là di chỉ của cường giả thì có lẽ có thể thích ứng tốt hơn.
“Có ý gì? Đường kết nối của Tam Hồn Thất Phách này hợp lại với nhau, cũng nghĩa là, bây giờ chỉ có một con đường để đi phải không?”
“Nếu chỉ có một con đường cũng tốt, mọi người có thể ở cùng nhau.”
Nghĩ như thế, thực ra trái lại có thể càng có cảm giác an toàn hơn phải không?
“Các vị, vậy thì hiện tại không có gì vướng bận nữa, vào thôi.”
Nhóm người ở phía trên cùng chắc chắn là người của thế lực đỉnh cấp Cửu Trọng Thiên, bọn họ dẫn đầu, sau đó lần lượt bước vào trong chùm ánh sáng khổng lồ kia.
Vô số người cũng lần bước vào!
“Cô chủ, Tông chủ bảo ngươi đi cùng chúng ta.”
Một lão giả tìm đến Lam Băng Tâm nói.
“Không sao, ta ở cùng anh Diệp, bảo cha ta cứ yên tâm!”
Lam Băng Tâm nói.
“Chuyện này....”
Hắn nhìn lướt qua Diệp Thiên Dật ở bên cạnh, sau đó gật gật đầu: “Cũng được! Vậy cô chủ cùng Diệp Thiên Dật huynh đệ nhất định phải cẩn thận! Gặp chuyện đừng liều lĩnh, cũng đừng dẫn đầu, có nhiều người như vậy, ngay cả khi là vì an toàn của bản thân, cứ xem họ như bia đỡ đạn, không được đừng liều lĩnh!”
“Ừ, ta hiểu rồi!”
Sau đó lão giả kia rời đi.
“E rằng bia đỡ đạn cũng vô ích.”
Diệp Thiên Dật nói một câu.
Sau đó hắn cùng Lâm Băng Tâm cũng đi theo nhóm người đó bước vào trong.
Sau khi bọn họ bước vào trong, đó là một không gian lớn, màu trắng tinh! Tất cả mọi người bị nhốt trong không gian trắng tinh đó!
Mọi thứ ở phía xa đều là màu trắng, dưới chân cũng là màu trắng, thậm chí bầu trời cũng là màu trắng.
“Nó có nghĩa là gì?”
Vốn dĩ nghĩ rằng, sau khi bọn họ vào sẽ trực tiếp đến nơi rèn luyện, nhưng nơi này..... nhìn không giống nơi rèn luyện.
Rất nhanh, mọi người đã đến đầy đủ.
Tất cả mọi người tập trung tại nơi này.
Ngay lúc này.
Rầm rầm rầm—
Bên trái bên phải, hai dãy cửa lớn, bên trái ba cửa, bên phải bảy cửa.
Màu sắc, thậm chí là kiểu dáng của cửa đều giống nhau!
Lúc mỗi chiếc cửa xuất hiện, bốn phía xung quanh cánh cửa đều toát ra một loại sương mù hoặc đỏ, hoặc xanh, hoặc đen, hoặc tím.
Nhìn rất u ám.
Mà trên mỗi cánh cửa có chữ xuất hiện.
Ba cửa bên trái, Thiên Hồn, Địa hồn, Mệnh Hồn!
Một hàng chữ dần dần hiện ra ở trên hư không.
“Những ai vượt qua mười thử thách Tam Hồn, Thất Phách, có thể tranh đoạt Linh Hồn Pháp Tắc”.
Câu thứ hai.
“Mười thử thách, mỗi người có thể tiến vào theo bất kỳ thứ tự nào”.
Chỉ cần hai câu, bọn họ đã hoàn toàn hiểu rõ.
“Mười thử thách, thứ tự đi vào bất kỳ, hoàn thành mười thử thách sẽ có cơ hội giành được Linh Hồn Pháp Tắc, nhưng Linh Hồn Pháp Tắc là tranh đoạt.....”
Thực ra đã rất rõ ràng!
Có nghĩa là, trong số rất nhiều người bọn họ, mặc dù có thể sẽ có rất nhiều người chết, nhưng tóm lại là có rất nhiều người sẽ sống sót, mà những người này sau khi vượt qua mười thử thách sẽ đi tranh đoạt Linh Hồn Pháp Tắc!
Dù sao cuối cùng chỉ có một người có đủ khả năng giành được Linh Hồn Pháp Tắc!
Chính là như vậy!
Có vẻ rất hợp lý.
Mọi người lần lượt nhìn bốn phía xung quanh!
Tam Hồn Thất Phách, nội dung rèn luyện bên trong cụ thể là gì không thể biết được.
Sau đó lại xuất hiện thêm một câu.
“Trong mỗi một cấp độ có thể sẽ tồn tại những thông tin hoặc vật phẩm quan trọng, hãy nỗ lực tìm kiếm.”
Những người đó đang nhìn câu nói này.
“Ý là, ở đây sẽ có một số bảo vật phải không?”
Có người suy đoán như thế.
“Có thể là như vậy, theo cách nói này có nghĩa là cần tìm thứ rất quan trọng tại nơi này, liệu nó có liên quan với Linh Hồn Pháp Tắc không?”
“Chắc chắn có liên quan, ta cảm thấy đây có lẽ là điểm mấu chốt, sẽ vô cùng hữu ích khi tranh đoạt Linh Hồn Pháp Tắc sau khi đã vượt qua 10 thử thách?”
“Nhưng cũng không nói rõ đó là cái gì...”
“......”
“Các vị, hoặc là tất cả chúng ta cùng nhau tiến vào, hoặc là chúng tách ra để vào, ước chừng sau khi hoàn thành sẽ quay trở lại đây lựa chọn cấp độ khác, đến lúc đó chúng ta có thể nói cho nhau nghe nội dung bên trong mỗi cấp độ là gì, như thế này bổn tôn cảm thấy tốt hơn, có lợi cho tất cả mọi người!”
Một lão giả gật gật đầu: “Đúng, hơn nữa chúng ta ở đây cũng không phải ít người, đông người như thế, có nhiều người đi cùng nhau, thực ra đều giống nhau, đến lúc đó chúng ta quay trở ra truyền thông tin cho nhau, như vậy là tốt nhất.”
“Ừ, vậy thì cứ như vậy đi, các vị, mọi người có thể tùy ý lựa chọn cấp độ tiến vào, như vậy sẽ có lợi cho người khác và củng có lợi cho chính mình, chí ít chúng ta cần vượt qua 10 cấp độ, sau đó sẽ tranh đoạt lại, các vị, chọn đi.”
“...”
Ở đây, những người đến đây theo nhóm chiếm một phần ba, thực ra nhiều hơn vẫn là các cá nhân, nhiều nhất thực ra là kết nhóm 2 người, 3 người cùng nhau đến.
Thực ra bọn họ chủ yếu là đi theo những nhân vật bọn họ cho rằng rất lợi hại!
Nhưng nhân vật lợi hại có quá nhiều, hơn nữa những người này không thể đi vào cùng một cửa, nhiều người như vậy, tóm lại mọi người có thể phân chia tương đối đồng đều nhau.
Đương nhiên, người đi vào Tam Hồn tương đối ít.
Dẫu sao mọi người có thể cảm thấy trong tiềm thức, thử thách Tam Hồn so với thử thách Thất Phách càng khó!
Bảy và ba, theo lý thuyết mà nói không nên số lượng càng nhỏ càng nguy hiểm sao?
Có thể là như vậy.
“Đi đâu đây.”
Diệp Thiên Dật nhìn một lượt động thái của những người này, hắn đang lựa chọn.
Thử xem thế nào đã.
Sau đó Diệp Thiên Dật bước về phía cửa của Nhất Phách.
Cửa ra vào đã hội tụ rất nhiều người!
Lam Băng Tâm cũng cùng Diệp Thiên Dật bước vào.
“Nhất Phách Thôn Tặc, có một vài cách nói, thứ nhất đại diện cho khả năng miễn dịch của cơ thể, tất nhiên, điều này có vẻ hơi khó tưởng tượng khi liên quan đến ngày nay, vậy ta cảm thấy có khả năng hơn là cách nói thứ 2, Nhất Phách đại diện cho nỗi sợ hãi, ta nghi ngờ rằng sau khi vào bên trong có thể có những thử nghiệm liên quan đến nỗi sợ hãi của con người.”
Có lão giả nói.
“Sợ hãi ngược lại lại tốt, các vị đều đã là cường giả đỉnh cấp, trong lòng còn có gì có thể sợ hãi chứ?”
“Vào đi!”
Cạch—
Một người đẩy cánh cổng lớn ra, màn sương đen dày đặc bao phủ, sau đó bọn họ lần lượt bước vào!
Những người khác đi đến những nơi khác, Diệp Thiên Dật và Lam Băng Tâm cũng đã vào trong cảnh cổng của Nhất Phách!
Rầm—
Ánh sáng loé lên, trước mắt bừng sáng.
Tất cả bọn họ xuất hiện trong khung cảnh giống như một đống đá hoang tàn hỗn loạn.
Ánh sáng xung quanh có chút mờ mịt.
Quan trọng nhất là, tất cả mọi người đều ở đây, nhiều vô kể, chỗ này có gì phải sợ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận