Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 2002: Người cũng ngốc rồi.

Những nhà có thế lực, bọn họ có thể chống đỡ tới cuối cùng cũng là chuyện bình thường.
Chỉ là nói, tình trạng những người khác không được tốt, có người thật ra vết thương cũng không nghiêm trọng, nhưng lại cố ý giả vờ là đang phục hồi, chuẩn bị tìm cơ hội để ra tay đột ngột!
Mà thời gian qua cũng lâu như thế rồi, cũng hơn sáu tiếng đồng hồ rồi!
Trong mắt họ thì Diệp Thiên Dật cũng sớm đã trở thành một vũng máu rồi!
Phía dưới Vĩnh Hằng tháp, chính là Linh Hồn Pháp Tắc!
Tất cả mọi người đều vững tin!
“Mọi người của Thiên Hoàng cung, nghe lệnh của ta, tiếp tục giết!”
Thiên Hoàng Bác gầm lên.
“Giết!”
“Giết hết cho ta!”
“Linh Hồn Pháp Tắc ngay trước mắt! Ai chống đỡ được, thì Linh Hồn Pháp Tắc chính là của người đó! Có được Linh Hồn Pháp Tắc, cũng không phải là không có khả năng trở thành thần!”
“Giết!”
“...”
Toàn bộ Minh Giới, thật sự không biết đã bao nhiêu năm rồi mới có một trận chiến lớn như thế rồi!
Hơn nữa nhìn tình hình trước mắt, chắc chắn ai không tham gia thì nhất định là người đó kiếm được!
Thật ra đến sau cùng xem như mỗi thế lực của ngươi đạt được Linh Hồn Pháp Tắc, thật sự là xứng đáng sao?
Đối với cá nhân mà nói thì thật sự xứng đáng!
Đối với các thế lực mà nói, tổn thất nặng nề.
Có lẽ thậm chí nếu có được Linh Hồn Pháp Tắc, cũng sẽ cần rất nhiều năm mới có thể khôi phục lại được thế lực.
Thời gian lại chậm chậm trôi qua.
Ba tiếng sau...
Các đại thế lực này thật sự là chém giết đến mức ngươi chết ta sống.
Cuối cùng...
Cũng là Thiên Hoàng cung lớn mạnh! Người của bọn họ còn sót lại bên đấy càng nhiều!
Những người khác còn lại cũng không chết, chỉ là bọn họ hoàn toàn kiệt sức lực và linh lực, chấn thương không cho phép bọ họ tiếp tục chiến đấu nữa!
Giành không được, vậy cũng chuyện thế làm gì khác được.
“Ha ha ha—”
Hoàng Thiên Bác cười ầm lên!
“Cuối cùng vẫn là bản tôn thắng rồi ha ha ha! Vẫn là bản tôn thắng rồi!”
Khoảnh khắc này, hắn cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh phi thường!
Hung thủ giết chết con trai hắn ở phía trong đấy đã hoá thành vũng máu, mà Linh Hồn Pháp Tắc lại ở ngay trước mắt!
Nhìn cái vật khổng lồ đấy đã xuất hiền vô số vết nứt, Vĩnh Hằng tháp kia, Hoàng Thiên Bác để lộ ra sự phấn khích!
Linh Hồn Pháp Tắc ở ngay bên trong!
Thứ trân quý nhất thế gian này ở ngay trước mắt mình!
Mà Hoàng Thiên Bác hắn, lập tức sẽ trở thành chủ nhân của Linh Hồn Pháp Tắc, trở thành thần của Minh Giới này!
“Tất cả mọi người, hộ pháp cho ta, mở Vĩnh Hằng tháp ra!”
Hoàng Thiên Bác nói một câu.
Người của Thiên Hoàng cung cũng chẳng còn cách nào khác, bọn họ cũng chỉ có thế làm như thế!
Bởi vì ít nhất người của Thiên Hoàng cung còn sót lại không ít, bọn họ là người của nhà họ Hoàng!
Bọn họ ít nhất sẽ bảo vệ và ủng hộ Hoàng Thiên Bác!
Những người khác mắt mở trừng nhìn Hoàng Thiên Bác cả người đầy máu, từng bước từng bước đi về phía Vĩnh Hằng tháp.
Không cam tâm!
Tất cả mọi người đều không cam tâm!
Đặc biệt là Lam Thiên Triều!
“Cha.”
Lam Băng Tâm giữ lấy Lam Thiên Triều.
Lam Thiên Triều lắc lắc đầu: “Vẫn là giành không được, haizz!”
Qua một lúc, hắn dường như già đi mười tuổi.
“Không giành được thì không giành được, chỉ cần người còn sống thì quan trọng hơn tất cả.” Lam Băng Tâm nói.
Sau đó nàng nhìn về phía Vĩnh Hằng tháp.
Diệp Thiên Dật...
Thật sự là một huyền thoại!
Chỉ đáng tiếc, cảnh giới của hắn quá thấp, hắn cũng còn quá trẻ!
Hắn cũng đã đủ để vượt qua bất kì ai cùng thời với hắn, chỉ là...
Haizzz.
Nội tâm của Lam Băng Tâm cảm thấy vô cùng tiếc nuối!
Còn có chút...
Không nỡ!
Nàng rất muốn giúp gì đấy, nhưng mà nàng hoàn toàn chẳng giúp được gì.
Thật sự làm cho người khác cảm thấy tiếc nuối.
Haizz.
Hoàng Thiên Bác đứng trước Vĩnh Hằng tháp.
“Ha ha ha- -”
Hắn cười một cách cuồng ngạo.
“Linh Hồn Pháp Tắc đã là của bản tôn rồi, bản tôn cũng sắp trở thành thần của cái thế giới này rồi, Thần Minh chân chính, đến lúc đấy, tất cả các ngươi!”
Hoàng Thiên Bác chỉ về bốn phương tám hướng bất kì người nào ngồi đấy, cường giả của các thế lực lớn.
Sắc mặt của hắn trở nên hung dữ mãnh liệt!
“Các ngươi, bất kì ai cũng đều phải thần phục dưới tay bản tôn, nếu không, giết chết bất luận tội! Ha ha ha- -”
Hoàng Thiên Bác vô cùng điên cuồng!
“Tiếp sau đây...”
Hoàng Thiên Bác nhìn Vĩnh Hằng tháp, nở nụ cười đầy phấn khích mà lại vô cùng biến thái, đôi mắt đỏ ngầu, đôi tay duỗi thẳng.
“Để cho bản tôn mở màn kiến thức một chút, bộ dạng thật sự của Linh Hồn Pháp Tắc nào!”
Bùm- -
Một cú đánh mạnh mẽ làm Vĩnh Hằng tháp nổ tung.
Xung quanh đều là người của Thiên Hoàng cung đang bảo vệ Hoàng Thiên Bác!
Bụi mù khắp trời, một cú rung chuyển khủng khiếp.
Hoàng Thiên Bác nhắm chặt mắt, cảm nhận dòng linh lực mạnh mẽ táp thẳng vào mặt!
Dòng linh lực này, thật sự rất mạnh!
Những người khác, hoặc là nằm thẳng trên mặt đất không bò dậy được, hoặc là toàn thân đầy máu mà ngồi đấy, không kể trên người bọn họ vết thương có nghiêm trọng thế nào, tại thời khắc này, bọn họ trừng to mắt, cùng nhau kiểm chứng bảo vật trân quý nhất của thế giớ ngầm!
Bụi mù chầm chậm tan đi...
Linh Hồn Pháp Tắc...
Linh Hồn Pháp Tắc...
Bọn họ đều muốn ít nhất là được nhìn thấy diện mạo của Linh Hồn Pháp Tắc! Không đạt được rồi, thì thật sự cũng hết cách.
“Đến đây đi!”
Toàn thân Hoàng Thiên Bác khí thế dâng trào, mong đợi bụi mù chấn động bay ra, nhìn thẳng phía trước.
Tất cả đều nhìn chằm chằm.
Trống không...
Trống không!
Động tác, biểu cảm của Hoàng Thiên Bác, toàn bộ đều cứng đờ tại đấy!
Dần dần, vẻ hung dữ, nụ cười hưng phấn trên mặt hắn chầm chậm biến mất.
“Không thể nào... Không thể nào! Linh Hồn Pháp Tắc của ta đâu, Linh Hồn Pháp Tắc của bản tôn đâu?”
Hắn xông vào trong, xông đến vị trí tung tâm không ngừng xoay vòng, nhìn xung quanh, không thể tin được.
Có chút giống như đang phát điên.
“Linh Hồn Pháp Tắc của bản tôn, Linh Hồn Pháp Tắc biến đâu mất rồi!”
Hoàng Thiên Bác nuốt nước bọt.
Hắn điên rồi!
Tất cả mọi người đều khựng lại.
“Gì chứ?”
Những người khác đều ngây ngốc nhìn!
Xảy ra chuyện gì?
“Đây là đang có chuyện gì chứ? Linh Hồn Pháp Tắc đâu? Không lẽ Linh Hồn Pháp Tắc là một loại vô hình?”
“Làm sao có thể? Ít nhất bên trong cũng phải có vũng máu của Diệp Thiên Dật chứ, máu cũng không có, đây là tình huống gì chứ?”
“Nói không chừng, Diệp Thiên Dật không có ở bên trong?”
“Làm sao có thể? Tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy Diệp Thiên Dật bị dồn vào bên trong Vĩnh Hằng tháp, mà trước đó Vĩnh Hằng tháp căn bản không hề có dấu hiệu bị phá vỡ, làm sao có thể?”
“...”
Tất cả đều là một mặt không dám tin.
Chính ngay lúc này, trước mắt Hoàng Thiên Bác cách đó không xa bay lên một hàng chữ
“Thật là ngại quá, làm cho các ngươi đuổi theo phân thân của ta lâu như thế, rất xin lỗi.”
Mọi người:???
Đây là gì?
Đây chắc chắn là Diệp Thiên Dật để lại.
Mà...
Phân thân?
Tất cả mọi người ngay thời khắc này đều đã hiểu rõ!
Cảm thấy bọn họ vừa mới vẫn luôn đuổi theo là phân thân của Diệp Thiên Dật?
Cảm thấy bọn họ vì một phân thân của Diệp Thiên Dật mà đánh thành ra thế này?
Bọn họ đều là một nhóm hề, bị người ta đùa giỡn xoay vòng vòng!
Ha ha ha!
Ha ha ha - -
Buồn cười thật.
Mà khó chịu nhất chính là Hoàng Thiên Bác!
Hai lần!
Là hai lần đấy!
Hai lần đều bị phân thân của Diệp Thiên Dật làm cho tức vì khói rồi!
Hắn thật sự là bị chọc tức đến muốn nổ phổi rồi!
Hắn tại sao không nghĩ tới, đây là phân thân của Diệp Thiên Dật chứ?
Hắn tại sao lại không nghĩ tới chứ?
Cả người Hoàng Thiên Bác đều ngây ngốc tại chỗ.
“Ha ha ha—”
Lam Thiên Triều cười to đứng dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận