Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 2022: Mặc Bạch cũng tới

Diệp Thiên Dật chú ý tới những bức tranh trên tường.
Đa số mọi người đều đang nhìn những bức tranh đó.
Giờ đã đi vào Trấn Yêu tháp, cũng không cần phải vội vàng.
“Xem ra trên thế giới này còn rất nhiều điều chúng ta không biết. Hóa ra vào thời kỳ thượng cổ có mười hai đại Tà Ma Chi Chủ, chỉ huy vô số yêu ma.”
Trương Lương trầm ngâm.
“Không không không! Không đơn giản như vậy! Có một người đứng đầu chỉ huy mười hai đại yêu ma. Các ngươi nhìn bức tranh này xem, đây chính là mười hai đại yêu ma kia, tất cả bọn chúng đều quỳ lạy một người, người này là ai vậy?” Ai là người vẽ bức tranh này vậy? Người này còn ở trong Trấn Yêu tháp không?”
Bọn họ nhìn vào bức tranh.
Hình ảnh này thật đáng sợ.
“Trước đây ta từng đọc ghi chép này một lần.”
Sau đó Dao Tịch nói: “Ta vô tình nhìn thấy nó, không biết là thật hay giả, nghe nói mười hai đại yêu ma này vỗn dĩ không phải yêu, cũng không phải ma, bọn họ sinh ra có sức mạnh to lớn, giống như... Vô số yêu mà kia thực ra là do mười hai đại Ma Vương tạo ra. Nói một cách đơn giản, mười hai vị Ma Vương là một vật thể có thể không ngừng tạo ra yêu ma.”
“Hả? Vậy người mà mười hai vị Ma Vương quỳ lạy có bản là người tạo ra chúng không?”
Dao Tịch lắc đầu. “Cái này thì ta không biết.”
Diệp Thiên Dật thực sự không biết điều này.
“Bản ghi chép trong Tàng Kinh Các ở Thần Cung không ghi lại nhiều. Trên đời này không có nhiều sách ghi chép về Trấn Yêu tháp, nếu có thì hầu như đều ở Thần Vực. Ta nghe nói, nếu không diệt trừ được Tà Ma Chi Chủ, thì hàng vạn hàng nghìn yêu ma sẽ lại được sinh ra, giết không hết.”
“Cho nên người này chính là Tà Ma Chi Chủ.”
Bọn họ nhìn vào bức tranh trên tường.
Quân Lan Hải gật đầu: “Chắc là vậy.”
Lưu Ly Vũ nói: “Thời kỳ thượng cổ, vì sao những người đó lại phong ấn toàn bộ yêu ma bên trong Trấn Yêu tháp, mà không diệt trừ hết bọn chúng. Có phải là bởi vì không diệt trừ được Ma Vương và Tà Ma Chi Chủ, nên cho dù giết hết chúng thì chúng cũng có thể hồi sinh lại không? Bởi vì không giết được Tà Ma Chi Chủ nên cuối cùng quyết định phong ấn lại.”
Sau đó Lưu Ly Vũ tiếp tục nói: “Bởi vì Tà Ma Chi Chủ bị phong ấn, cho nên hàng ngàn hàng vạn yêu ma có thể bị diệt trừ.... Bởi vậy mà bây giờ chúng ta mới vào đây giết chúng. Tóm lại, một khi Tà Ma Chi Chủ tái sinh, sẽ có vô vàn yêu ma sống lại, vì thế rất khó khăn để diệt trừ yêu ma. Chứng tỏ, quan trọng nhất chính là Tà Ma Chi Chủ.”
“Nói như vậy, Tà Ma Chi Chủ cũng bị phong ấn trong Trấn Yêu tháp?”
Có người nói.
“Chắc chắn là như vậy, mười ba tầng, các ngươi nghĩ xem có phải tầng mười hai là phong ấn mười hai Ma Vương, còn tầng mười ba chính là phong ấn Tà Ma Chi Chủ không?”
“Xem ra đúng là vậy. Mọi người đều đến đây diệt trừ yêu ma, chắc chắn có cách giết Tà Ma Chi Chủ đúng không?”
“Không biết? Không liên quan gì đến chúng ta, nếu đã chúng ta vào thì chắc là không có vấn đề gì lớn đâu.”
Diệp Thiên Dật liếc mắt.
“Có ai biết thanh kiếm này là gì không?”
Quân Lan Hải hỏi.
Mọi người nhìn vào bức tranh.
Theo như tranh thì chứng tỏ có một thanh kiến trấn áp Tà Ma Chi Chủ kia.
“Không biết, có phải Huyền Thiên Thánh Khí không?”
“Chắc chắn không phải, không có ghi chép nào nói Huyền Thiên Thánh Khí là một thanh kiếm cả. Hơn nữa, cái này là rất nhiều rất nhiều năm về trước rồi. Đối với chúng ta thì Huyền Thiên Thánh Kỳ là linh khí cao nhất lưu truyền từ sau thời kỳ thượng cổ đến nay, mà thời kỳ đó thì có không ít linh khí giống như Huyền Thiên Thánh Khí. Cái này chắc là một linh khí cao nhất ở thời kỳ thượng cổ.”
Diệp Thiên Dật trầm ngâm một lúc.
Hiện tại thông qua bức tranh này có thể thấy, có mười hai vị Ma Vương, trên mười hai vị Ma Vương này có một Tà Ma Chi Chủ. Tà Ma Chi Chủ bị phong ấn bởi một thanh kiếm.
Còn về tình hình bây giờ...
Không biết!
Khả năng cao chính là vì không thể giết chết được Tà Ma Chi Chủ kia, nên mới phong ấn nó ở đây. Nhưng mà đã mấy chục vạn năm trôi qua, có lẽ hắn đã bị sức mạnh của thanh kiếm kia làm cho suy yếu. Hiện tại có khi Tà Ma Chi Chủ đã cực kỳ yếu, cơ bản chỉ còn lại một chút sức lực.
Sau đó, những cường giả của thế hệ này, nhân cơ hội đi vào tháp, giết chết tên Tà Ma Chi Chủ sắp chết kia!
Hình như cũng không có vấn đề gì.
Thuận tiện...
Bọn họ có thể đến vì thanh kiếm kia.
Ai mà biết được.
Dù sao thì Diệp Thiên Dật cũng cảm thấy còn có những lý do khác.
Có lẽ lý do chính là đến để diệt trừ yêu ma, nhưng chắc chắn cũng có nguyên nhân khác.
“Đi thôi.”
Một số người không tiếp tục xem tranh nữa, cứ thế đi lên phía trước.
“Không đi à?” Lưu Ly Vũ đi ngang qua Diệp Thiên Dật, hỏi.
“Đợi lát nữa, ta xem thêm một lúc, các ngươi cứ đi trước đi.”
Dù sao đến lúc đó mọi người cũng không ở cùng nhau.
“Ừ.”
Sau đó, Lưu Ly Vũ bước đi.
Càng ngày càng ít người, Bạch Hàn Tuyết và những người khác cũng đã đi vào tiểu thế giới.
Diệp Thiên Dật không nhìn ra được gì, sau đó cũng rời đi.
Một lúc sau, người của Linh Kiếm điện cũng tới đây.
“Mặc Bạch tôn giả.”
Sau khi bọn họ đi, người kia nói với người đàn ông đằng sau. Người đàn ông này không phải Mặc Bạch, à nói chính xác hơn, là gương mặt không phải Mặc Bạch, bởi vì hắn đã dịch dung.
“Cảm ơn Trang Dư tôn giả.” Mặc Bạch nói. Sau đó hắn lấy ra một cái nhẫn không gian đưa cho Trang Dư tôn giả.
“Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ thôi. Nhưng bản tôn chỉ có thể làm chuyện nhỏ như vậy thôi. Tạm biệt.” Trang Dư tôn giả nói.
“Mong Trang Dư tôn giả giữ bí mật chuyện này.”
“Mặc Bạch tôn giả yên tâm.”
Mặc Bạch gật đầu, sau đó đi vào tiểu thế giới.
Nguyên nhân hắn tới đây rất đơn giản, chính là vì Diệp Thiên Dật.
Đương nhiên, Mặc Bạch sẽ không tới một mình.
Chỉ là, hắn cần tìm người hỗ trợ, hắn chỉ là tới trước thôi, vậy những người khác thì sao.
Những người đó là ai, đương nhiên hắn đã có kế hoạch cả rồi.
Bên kia….
Xoát.
Ánh sáng chợt lóe lên, Diệp Thiên Dật đi tới một nơi trống trải.
Đây là tiểu thế giới, mà hoàn cảnh bên trong tiểu thế giới như thế nào, hoàn toàn dựa vào ý thích của người đã sáng tạo ra nó, nhưng mà, nếu sau này người đó không tạo ra sự thay đổi nào với nó, thì nó sẽ tự phát triển và nảy sinh thay đổi theo tự nhiên.
Có lẽ sẽ càng tốt hơn, cũng có lẽ sẽ càng tệ hơn.
Mà tầng thứ nhất của Trấn Yêu tháp này, chỉnh thể mang lại cho người ta cảm giác thâm trầm, rất khủng bố, gió lạnh thổi vào người, thỉnh thoảng còn nghe được mấy tiếng vang vọng rất đáng sợ.
Nơi này đã được càn quét rồi, nhưng mà cũng chỉ là quét sạch những yêu ma cường đại thôi, cho nên, phần lớn yêu ma vẫn còn tồn tại ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận