Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 207: Quân ăn cướp, các ngươi đều là quân ăn cướp!

Dịch: Cỏ Dại Team
Mấu chốt là Diệp Thiên Dật nói với Mộ Thiên Tuyết rằng số tiền hắn kiếm được sẽ chia đều cho nàng ấy, và hắn ta có thể kiếm được rất nhiều tiền, Mộ Thiên Tuyết nghĩ về điều đó, ở nhà thật nhàm chán, đến đây lấy tiền đúng là chuyện tốt.
Có lẽ nàng ấy sẽ trở thành quản gia của Diệp Thiên Dật trong tương lai ...
Tần Triều và Lâm Trường Thiên nắm chặt tay.
Bốn trăm triệu? Dù sao thì 400 triệu đối với nhà của bọn họ cũng là một số tiền khổng lồ! Nhưng hai trăm đã tiêu rồi... chỉ có điều, không cam lòng.
Bay lên sao?
Di chỉ này chỉ có thể đi lên từ ánh sáng vàng này vòa, bên ngoài hẳn là có một kết giới cực mạnh.
Vút...
Vào lúc này, Lâm Trường Thiên lao về phía chùm sáng với tốc độ cực nhanh, nhưng Mộ Thiên Tuyết thậm chí còn không ngẩng đầu lên, có một động lượng tăng vọt, và hắn ta bị đóng băng trong đó.
Tần Triều dừng lại tại chỗ.
Thật mạnh mẽ...
Không ngẩng đầu lên, Mộ Thiên Tuyết duỗi tay ăn bỏng ngô, xem phim truyền hình trên điện thoại di động, nàng không nói gì, tùy ý bọn họ ở đó ngơ ngác.
Tần Triều nuốt nước bọt, sau đó nghiến răng nghiến lợi gọi cho cha hắn.
Hai trăm triệu đó không thể tiêu vô ích như vậy được, và hắn ta nhất định phải đi vào! Tất cả mọi người đều có lòng tham vô hạn, bởi vì nghe nói nơi này có thể là di chỉ của một cường giả Thánh Quân cảnh! Di chỉ của Thánh Quân cảnh, bình thường sẽ thu hút rất nhiều cường giả từ khắp đại lục tụ tập về đây, chỉ là đều đã bị Thiên Cơ Các chiếm cả, lần này có thời cơ gặp được di chỉ này không liên quan đến những cường giả đó, như vậy mới không có người đến, mới có cơ hội dành cho những người trẻ như hắn, Thiên Cơ Các ở đại lục vẫn có được độ ảnh hưởng cực kì lớn.
Sở Nam đi tới, nhìn thấy cảnh này, nghe được bọn họ đã nói cái gì.
Hình đại diện của Diệp Thiên Dật bên cạnh Mộ Thiên Tuyết nói với Mộ Thiên Tuyết: "Người này là 20 tỷ."
Sau đó Mộ Thiên Tuyết ngẩng đầu lên và liếc nhìn.
"20 tỷ, sau khi ngươi giao ra thì có thể đi lên."
Sở Nam:???
Hắn ta đang run rẩy khắp người.
Nhưng hắn đã nhìn thấy sức mạnh mà Mộ Thiên Tuyết đã phóng ra vừa nãy, tên kia vẫn còn đang bị đóng băng...
"Đây là Linh khí phòng ngự Địa giai Thập tinh."
Sở Nam nghiến răng nghiến lợi đưa linh khí ra.
"Nó có đáng giá không?"
Mộ Thiên Tuyết hỏi hình đại diện của Diệp Thiên Dật bên cạnh.
"Không đáng giá."
Bản sao của Diệp Thiên Dật vẫn kế thừa sự vô liêm sỉ của Diệp Thiên Dật.
Đệch--
Sở Nam còn chưa kịp phản ứng, bóng dáng của hắn đã bay đi rồi.
"Đây là Linh khí phòng ngự Địa giai thập tinh, giá trị của nó nhất định là 20 tỷ!"
Sở Nam đứng dậy kêu to.
"Cho ngươi thêm một cơ hội khác, trả tiền đi."
Sở Nam: "..."
CMN đây không phải là mua bán cắt cổ hay sao?
Cam tâm chịu đựng thôi!
"Đây là linh khí Địa giai Bát giai, đủ chưa?"
Hắn đưa ra một linh khí khác.
Mộ Thiên Tuyết nhìn vào bản sao của Diệp Thiên Dật.
Hình đại diện Diệp Thiên Dật lắc đầu: "Không đủ."
Sở Nam:? ? ?
Đệch--
Sau đó Sở Nam lại bay ra ngoài.
Nàng ấy ghét nhất là người khác nói dối mình, bây giờ không phải chuyện kinh doanh nữa mà là Mộ Thiên Tuyết đang rất tức giận.
Sau đó Mộ Thiên Tuyết duỗi tay ra, nhẫn không gian trong tay hắn ta bay vào trong tay nàng, sau đó Mộ Thiên Tuyết mở ra lấy ra một Linh khí Thiên giai nhất tinh ở bên trong.
"Như vậy là đủ rồi chứ."
Mộ Thiên Tuyết khẽ gật đầu, muốn trả lại chiếc nhẫn không gian, bao gồm cả những thứ còn lại, cho hắn ta, sau đó hình đại diện Diệp Thiên Dật đưa tay ra lấy toàn bộ chiếc nhẫn không gian, lặng lẽ bỏ vào túi rồi đưa cho hắn ta, lúc sau sẽ giao cho Diệp Thiên Dật.
Mộ Thiên Tuyết: "..."
Sở Nam:? ? ?
"Nếu mà là chủ nhân, hắn cũng sẽ làm vậy thôi."
Sau đó bản sao của Diệp Thiên Dật nói với Mộ Thiên Tuyết.
“Ồ.” Mộ Thiên Tuyết tiếp tục ăn bỏng ngô, nhìn Sở Nam nói: “Ngươi có thể đi vào."
Sở Nam đứng dậy.
"Ta... chiếc nhẫn không gian của ta."
Công sức, tâm huyết khó khăn cả đời của hắn ta đều ở trong đó!
"Không còn nữa rồi."
Mộ Thiên Tuyết nhẹ nói.
Sở Nam; "..."
"Quân ăn cướp, quân ăn cướp có lòng tham không đáy!"
Sở Nam run lên một cái, sau đó nghiến răng nghiến lợi tiến vào kim quang!
Lúc này Phong Nhã đi tới.
"Mười tệ."
Hình đại diện Diệp Thiên Dật nói với Mộ Thiên Tuyết.
Phong Nhã hơi nghiêng người một cái, và trả tiền rồi bước vào lối đi.
...
Buổi trưa, Diệp Thiên Dật cũng thu xong tiền và thẻ Võ Thần Nữ Oa, đã hết hiệu lực...
Về phần buồn bán lời lỗ ra sao...
Tiền mặt kể cả tiền chuyển khoản trên điện thoại cũng phải hơn 500 triệu, những thứ đáng giá nhất là những món linh khí, nếu bán đi có khi hàng trăm tỷ, sau đó chia cho Mộ Thiên Tuyết một nửa, với số tiền này thì Thần tiên tỷ tỷ có thể tiêu thỏa thích luôn rồi ấy chứ?
Nếu Diệp Thiên Dật không bán những bảo vật này, nó cũng có thể chưa cho Bạch Hàn Tuyết và những người khác sử dụng, cái nào sử dụng được thì sử dụng, những thứ còn lại sẽ mang đi bán.
"Haizz--- mệt chết đi được!"
Diệp Thiên Dật vươn vai đứng dậy, sau đó đấm đấm vào thắt lưng, rồi lắc cánh tay anh.
“Ta nghe nói đếm tiền đến chuột rút, nhưng đây mới thấy lần đầu tiên trong đời ta được đếm nhiều tiền như thế”.
Thi Gia Nhất nói.
Bên cạnh Bạch Hàn Tuyết cũng gật đầu.
"Chúng ta cũng nhanh vào đi, đã trễ đến bốn năm tiếng đầu tiên rồi." Họa Thủy nói.
Thi Gia Nhất nói: "Không sao đâu, khu di chỉ này hoàn toàn là do may mắn, thứ chính yếu nhất trong phế tích là chủ điện, thứ quan trọng nhất càng phải ở chủ điện, nhưng rất khó tìm, sau đó sẽ có một số phó điện, trong phó điện có thể sẽ có nguy hiểm, nhưng cũng có nhiều bảo vật, mà phó điện cũng càng khó tìm hơn, ngoài phó điện còn có một số phiên điện nhỏ, chỗ này dễ tìm hơn, nhưng nói chung là cũng rất nguy hiểm."
“Không sao, chúng ta cũng vào đi, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.” Diệp Thiên Dật nói.
Hắn ta vẫn còn Hệ thống Võ Thần nhập thân ở đây, và còn cả rất nhiều thẻ Võ Thần chưa dùng tới, cho nên hắn cũng không sợ mấy thứ nguy hiểm này, chỉ có điều Liễu Khuynh Ngữ đã tự mình đi vào từ sớm rồi.
"Đi thôi, chúng ta cũng vào đi!"
Sau đó, mọi người đi đến chỗ Mộ Thiên Tuyết và bước vào mảng ánh sáng vàng đang dịch chuyển kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận