Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 2126: Nhằm vào

Thẩm Thiên Luyện nghi ngờ nhìn Tô Ngữ Ninh.
“Tô hội trưởng mời chỉ rõ.”
Thẩm Thiên Luyện ôm quyền.
Vạn Độc tông hắn còn có chỗ không ổn, vậy đương nhiên hy vọng có thể nhận được kiến nghị rồi.
“Đệ tử Vạn Độc tông hơi ít.”
Tô Ngữ Ninh nói.
“Cái này... chúng ta quả thật cũng biết rõ đệ tử Vạn Độc tông ít hơn nhiều so với các tông môn thế lực bình thường.”
Thẩm Thiên Luyện gật đầu, sau đó tiếp tục nói: “Nhưng... Vạn Độc tông chúng ta dù sao cũng là một tông môn chuyên dùng độc, người dùng độc trên đại lục này vẫn rất ít, muốn trở thành đệ tử của Vạn Độc tông, không cần nói nhiều về thiên phú, ít ra cũng có ít trình độ về độc hoặc là một số phương diện có liên quan đến độc, bằng không mà nói...”
“Bản tôn cảm thấy rất không cần thiết, cách sử dụng độc có thể dạy sau khi đệ tử tiến vào tông môn, thiên phú của đệ tử không tồi, nhưng bởi vì độc mà bị từ chối ở ngoài cửa, Thẩm tông chủ, các vị trưởng lão chẳng lẽ không cảm thấy đáng tiếc sao?”
“Cũng không phải toàn bộ đều từ chối ở ngoài cửa.”
Thẩm Thiên Luyện nói.
“Bản tôn cũng là tùy ý nhắc một chút, không có ý gì khác.”
Tô Ngữ Ninh khẽ mỉm cười nói.
“Rõ rồi!”
Lúc này, Tô Ngữ Ninh dường như đột nhiên nghĩ đến điều gì.
“Đúng rồi Thẩm Tông chủ, bản tôn có một chuyện muốn hỏi.”
“Tô hội trưởng cứ nói đừng ngại.”
Tô Ngữ Ninh hỏi: “Mấy ngày gần đây, phải chăng có người định gia nhập Vạn Độc tông? Hoặc là có nảy sinh ra mối liên hệ nào với Vạn Độc tông không?”
Sau đó Thẩm Thiên Luyện nhìn mấy người xung quanh.
“Tông chủ!”
Một tên đàn ông ôm quyền, nói: “Chưa từng có! Ngày gần nhất là nửa tháng trước.”
Thẩm Thiên Luyện nhìn về phía Tô Ngữ Ninh: “Tô hội trưởng, có chuyện gì không?”
Tô Ngữ Ninh lắc đầu: “Không có, ta chỉ hỏi một chút, gia tộc có vị đệ đệ xảy ra mâu thuẫn, bỏ nhà ra đi, dựa vào năng lực hiện tại của hắn, nhiều nhất cũng là gia nhập vào một thế lực Đế cấp, cho nên ta tiện hỏi một chút, nếu như không có thì không sao.”
“Tô hội trưởng có thể để lệnh đệ đến Vạn Độc tông ta, Vạn Độc tông ta nhất định sẽ tiếp đãi tốt.”
Thẩm Thiên Luyện cười ha hả nói.
“Đa tạ ý tốt của Thẩm tông chủ, nhưng như vậy không cách nào rèn luyện một người được.”
“Nói đúng lắm, nói đúng lắm!”
Vào lúc này, một tên đàn ông đi tới.
“Bẩm báo tông chủ, Quách Minh Duệ nói bên ngoài có người muốn gia nhập Vạn Độc tông.”
“Ồ? Cảnh giới gì? Là vị cường giả nổi tiếng nào sao?”
Thẩm Thiên Luyện hỏi.
Suy nghĩ của bọn họ trong những tình huống bình thường là như vậy.
Một vị cường giả cảnh giới không thấp trên đại lục, bởi vì một vài nguyên nhân đặc biệt, có thể là đã gây thù chuốc oán, có thể là muốn an nhàn, muốn gia nhập tông môn bọn họ, cơ bản đều là như vậy.
“Không phải,là... một người trẻ tuổi.”
“Người trẻ tuổi?”
Thẩm Thiên Luyện nhìn thoáng qua Tô Ngữ Ninh.
“Nói như thế nào??”
Sau đó hắn lại hỏi.
“Hắn nói muốn tới ứng tuyển trưởng lão của Vạn Độc tông.”
Thẩm Thiên Luyện chau mày.
“Vị nào?”
“Vô danh.”
“Hả!”
Thẩm Thiên Luyện cười.
Dù sao ít nhất điều hắn có thể nghĩ tới chính là vậy, tuy nhiên vừa rồi Tô Ngữ Ninh nói đệ đệ của mình gì đó, nhưng vị này chắc chắn không phải!
Rất đơn giản, người của Tô gia trang không dùng độc, nhiều nhất có độc dược, những thứ như Huyền Thiên Độc Khí, nhưng không biết luyện độc!
Mà người thế lực này, điều quan tâm hơn là danh tiếng, một tên tiểu bối như ngươi cho dù có kiêu ngạo đến đâu cũng không thể đến làm trưởng lão của Vạn Độc tông được.
Cho nên, người đến không phải là người đệ đệ mà Tô Ngữ Ninh vừa nói kia.
“Thật là thú vị, Vạn Độc tông đã không còn được chào đón như thế sao? Một tiểu bối trẻ tuổi cũng dám cả gan đến làm trưởng lão của Vạn Độc tông ta? Thật sự là không coi chúng ta ra gì, người đâu!”
Nhìn ra được, Thẩm Thiên Luyện tức giận rồi.
Nghĩ lại thì cũng rất bình thường, ở trước mặt Tô Ngữ Ninh, một người trẻ tuổi tới, sau đó kêu gào muốn làm tông chủ của Vạn Độc tông hắn, điều này khiến hắn đường đường là tông chủ còn mặt mũi nào chứ?
“Thẩm Tông chủ bình tĩnh chớ vội.”
Lúc này Tô Ngữ Ninh nói.
“Để Tô cô nương chê cười rồi.”
Tô Ngữ Ninh lắc đầu: “Bản tôn không phải ý này, bản tôn nghĩ, nếu lỡ người này có tài thật sự thì sao?”
Thẩm Thiên Luyện dừng một chút.
“Tô hội trưởng nói phải, trong tình huống bình thường cũng không có kẻ ngốc như vậy, đã dám đến, hoặc là có thù với Vạn Độc tông ta, hoặc là có sức mạnh nhất định, tại sao không cho hắn cơ hội?”
Thẩm Thiên Luyện gật đầu.
Chủ yếu là Tô Ngữ Ninh ở đây, phải giữ mặt mũi cho hắn, trong lòng khó chịu nhưng cũng không có cách nào.
“Đi! Cùng đi xem xem, bản tông chủ cũng rất tò mò, một người trẻ tuổi có thể có sức mạnh gì mà đến làm trưởng lão của Vạn Độc tông ta! Tô hội trưởng, chúng ta cùng đi xem thế nào?”
“Vậy cung kính không bằng tuân mệnh.”
Sau đó bọn họ cùng đi ra ngoài.
“Tiểu thư, hẳn là người kia.”
Kiếm tôn giả nói với cho Tô Ngữ Ninh.
“Hẳn là hắn, thật sự là thú vị, bản tôn vốn cho là hắn sẽ dựa vào thủ đoạn gì để đến Vạn Độc tông, không ngờ lại trực tiếp muốn trở thành trưởng lão của Vạn Độc tông, là quyết đoán hay là một con nghé mới sinh không sợ hổ đây?”
Khóe miệng Tô Ngữ Ninh nở một nụ cười suy nghĩ.
Vừa hay xem bản lĩnh của hắn!
Có sức mạnh đến Vạn Độc tông làm trưởng lão, bản lĩnh này quả thật không đơn giản.
Chỉ là, dựa vào lần tiếp xúc trước đây của Tô Ngữ Ninh và Diệp Thiên Dật, nàng cho rằng y thuật của Diệp Thiên Dật, ít ra lúc đó cảm thấy làm trưởng lão của Vạn Độc tông chắc chắn không có vấn đề, chỉ là cảnh giới không đủ, nhưng nếu như y thuật, dùng độc đủ mạnh, người khác không quan tâm là được!
Chỉ là, độc của hắn, là trình độ nào?
Bọn họ cùng đi ra ngoài.
Tô Ngữ Ninh không có lại gần, nhưng với cảnh giới của nàng, đủ để thấy rõ Diệp Thiên Dật, đặc biệt là bên cạnh còn có Tiểu Tử Nhi.
Đúng là hắn.
Sau đó Tô Ngữ Ninh ngồi ở đó, rót cho mình một ly trà, chuẩn bị thưởng thức.
“Tham kiến tông chủ! Tham kiến các vị trưởng lão!”
“Tham kiến tông chủ! Tham kiến các vị trưởng lão!”
“...”
Bọn người Thẩm Thiên Luyện đi tới, đám đệ tử đều hành lễ!
Ánh mắt Diệp Thiên Dật nhìn về phía bọn người Thẩm Thiên Luyện.
Tông chủ tới luôn à?
Theo lý mà nói, hẳn không đến mức thu hút nhiều trưởng lão bao gồm cả tông chủ đến đây, bọn họ chỉ cần phái một nhân vật cấp bậc trưởng lão đến, đem theo một số đệ tử gì đó đến sát hạch là được.
Bình thường đúng là như vậy!
Nếu không phải lúc đó Tô Ngữ Ninh ở đó, thì Thẩm Thiên Luyện cũng chẳng muốn đến.
Nhưng...
Diệp Thiên Dật cũng không nghi ngờ gì.
Đoán chừng lúc bẩm báo lại là nói hắn đến ứng tuyển trưởng lão rồi.
“Là ngươi đến ứng tuyển trưởng lão của Vạn Độc tông sao?”
Thẩm Thiên Luyện đánh giá Diệp Thiên Dật.
Không đơn giản!
Kẻ này có tư thế của cường giả, còn bé gái bên cạnh hắn xem ra cũng không đơn giản, ngược lại không có chút tu vi nào, có thể chỉ là bị thịt được sinh tốt mà thôi.
Diệp Thiên Dật ôm quyền: “Vãn bối đến ứng tuyển khách khanh, đạo sư hoặc là trưởng lão, cũng chẳng biết tại sao đến tai các ngươi thành vãn bối chỉ là đến ứng tuyển chức vị trưởng lão.”
“Ồ?”
Thẩm Thiên Luyện nhìn thoáng qua Quách Minh Duệ.
Sau đó Thẩm Thiên Nguyệt nói: “Đại gia gia, vị công tử này quả thật là nói như vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận