Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 2139: Muốn bị tát sao?

Không giống với nam sinh.
Nam sinh là ngưỡng mộ ghen tị thù hận Diệp Thiên Dật, nhưng nữ sinh hoàn toàn ngược lại, các nàng khâm phục, ái mộ Diệp Thiên Dật.
Đặc biệt là Diệp Thiên Dật quá đẹp trai, hắn không chỉ là một bình hoa, tất cả những gì vừa rồi bọn họ đều đã thấy hết rồi!
Nữ sinh đến Vạn Độc tông, hầu hết đều có tính cách tương đối đặc biệt, có rất ít người gọi là băng sơn mỹ nhân, mỹ nữ ngây thơ, đều không phải là mỹ nhân lương thiện.
Nhưng dù sao cũng là nữ sinh, Diệp Thiên Dật đẹp trai thật sự có chút khoa trương, các nàng nảy sinh tình cảm cũng rất là bình thường.
Tiểu Tử Nhi lại đặc biệt có thể thu hút sự tò mò và trái tim của các nàng, các nàng cũng sẵn sàng nghe Tiểu Tử Nhi nói chuyện.
“Ồ? Cái gì là giả heo ăn thịt hổ?” Tiểu Tử Nhi chớp đôi mắt to không hiểu hỏi.
“Chính là nói... đại ca của ngươi ca có phải cảnh giới cao hơn hay không? Không phải Thiên Tôn cảnh đúng không?”
“Dù sao đại ca ca là lợi hại nhất nhất nhất!” Gương mặt Tiểu Tử Nhi sùng bái nói: “Những lão gia gia vừa rồi kia, bọn họ so với đại ca ca, đến ngón chân của đại ca ca cũng không sánh bằng.”
Nói xong, Tiểu Tử Nhi còn bóp eo, ưỡn ngực, mặt kiêu ngạo.
“Thật lợi hại.”
Những muội tử ai ai cũng gật đầu cảm thán.
“Các ngươi vẫn tin là thật sao? Tất cả giải tán.”
Quách Minh Duệ đi tới quát lớn một tiếng.
“Tam sư huynh.”
Bọn họ vội vàng hành lễ.
“Cô bé này hoặc là không hiểu, hoặc là đang nói chơi, nàng nói như vậy, cảnh giới người vừa rồi chẳng lẽ là trên Bán Thần sao? Những lời như vậy các ngươi cũng tin, khiến bản thiếu không thể không nghi ngờ IQ các ngươi có phải cũng chưa trưởng thành hay không.”
Quách Minh Duệ chỉ đám người này nói.
“Đúng rồi! Thật đúng là không hợp thói thường, các ngươi, kết hợp thực tế một chút có được hay không?”
Những nam sinh xung quanh kia cũng bắt đầu khiển trách.
Những nữ sinh này phản bác không được, thân phận các nàng không đủ để phản bác Quách Minh Duệ, hơn nữa lấy lại tinh thần cũng cảm thấy có lý.
Lúc này, Diệp Thiên Dật đi tới.
“Đi thôi Tiểu Tử Nhi.”
Diệp Thiên Dật vẫy tay về phía Tiểu Tử Nhi.
“Đại ca ca.”
Tiểu Tử Nhi vui vẻ lập tức chạy lại Diệp Thiên Dật, sau đó kéo tay Diệp Thiên Dật.
“Các ngươi đi đâu?”
Quách Minh Duệ nhíu mày nhìn Diệp Thiên Dật hỏi.
“Ngươi hỏi ta?”
Diệp Thiên Dật nhìn về phía hắn.
“Đúng!”
Quách Minh Duệ nói.
Sau đó Diệp Thiên Dật từng bước từng bước như thế đi về phía Quách Minh Duệ.
Mọi người vốn muốn giải tán, bởi vì sự xuất hiện của Diệp Thiên Dật, bọn họ đều dừng lại, xem tình huống bên này.
Quách Minh Duệ chau mày nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật đi tới trước mặt hắn, sau đó...
Bốp _ _ _
Một tiếng tiếng bạt tai chát chúa truyền tới.
Mọi người:???
Tất cả mọi người trơ mắt nhìn Quách Minh Duệ bị đánh liên tục lảo đảo về sau, lúc này đang bưng mặt.
Cái này??
“Ùng ục _ _ _ “
Bọn họ nuốt nước miếng.
“Tam sư huynh bị đánh? Chết tiệt! Hắn vậy mà đánh tam sư huynh rồi!”
“Không phải... hắn sao có thể chứ?”
“Hơn nữa còn tát tam sư huynh một cái, đậu phộng! Mãnh liệt quá.”
“Ta chưa từng thấy tam sư huynh bị đánh như thế này, chết tiệt! Quá mạnh.”
“...”
“Ngươi muốn chết sao?”
Quách Minh Duệ bị tát trước mặt nhiều người như vậy, đôi mắt lập tức đỏ ngầu, một khí thế trên người bắt đầu hiện ra.
Diệp Thiên Dật vuột đến trước mặt hắn, sau đó lại tát một cái, làm phân tán sức mạnh vừa mới ngưng tụ của hắn.
Quách Minh Duệ này cũng không yếu, hắn 25 26 tuổi, cảnh giới Thần Vương cảnh, thật sự rất mạnh, Diệp Thiên Dật ở trước mặt quả thật không là gì cả, chỉ là tất cả đều xảy ra quá đột ngột, hắn cũng không ngờ được, không kịp phản ứng.
Mọi người lại nuốt nước miếng.
“Ngươi thân phận gì mà có thể nói chuyện với bản trưởng lão như vậy?”
Diệp Thiên Dật lạnh lùng quát mắng.
Khi câu nói này của Diệp Thiên Dật thốt ra, tất cả mọi người đột nhiên mới ý thức được, mới nghĩ đến... Chết tiệt! Đúng vậy, hắn hình như đã trở thành trưởng lão của Vạn Độc tông bọn họ rồi.
Quách Minh Duệ ban đầu dự định nổi đóa lên, nghe câu nói này của Diệp Thiên Dật, cơn tức giận của hắn trong nháy mắt đã lắng lại.
Thật ra cũng không thể nói là lắng lại, chỉ là bị kiềm chế lại.
Trưởng lão...
Sau đó hắn nhìn thấy huy chương trưởng lão ở ngực của Diệp Thiên Dật.
Đợi đã...
Hắn hình như đã quên điều này trong tiềm thức, hắn hiện tại là... trưởng lão rồi!
“Còn kêu bản trưởng lão đi chết đi?”
Diệp Thiên Dật đi qua, Quách Minh Duệ còn đang đờ đẫn, hơn nữa đầu óc đã ong ong, căn bản không biết tiếp theo phải trả lời như thế nào lại bị tát thêm một cái.
Bốp _ _ _
Lần này, Quách Minh Duệ trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
“Ngươi thân phận gì mà dám bảo bản trưởng lão đi chết?”
Diệp Thiên Dật lại lớn tiếng quát hắn.
Quách Minh Duệ hoàn toàn không có bất kỳ lý do gì để phản bác!
Mặc dù hắn muốn giết người, vô cùng muốn giết người, thế nhưng hắn không thể, bởi vì dù như thế nào đi nữa hắn cũng chỉ là một đệ tử, mà trước mặt người này, cho dù có yếu hơn nữa thì hắn cũng là trưởng lão.
Quách Minh Duệ nghiến chặt răng.
“Căn cứ theo tông quy của tông môn, đệ tử bất kính với trưởng lão, trừng phạt như thế nào?”
Diệp Thiên Dật nhìn mọi người xung quanh, sau đó hỏi một tiếng.
Không có ai trả lời.
Soạt _ _ _
Diệp Thiên Dật vuột đến trước mặt một người đàn ông gần nhất, bốp một cái lại tát cho hắn một cái bay ra ngoài.
“Bản trưởng lão đang hỏi ngươi đấy, cmn tai ngươi điếc rồi sao?”
Diệp Thiên Dật mắng một tiếng.
Chết tiệt!
Thật là đã.
Chả trách những người có bối cảnh kia dễ dàng bắt nạt người như vậy, bởi vì cảm giác này vô cùng thoải mái.
Người bị tát tai ngớ cả người.
Khốn nạn.
Ngươi hỏi tất cả mọi người, nhiều người như vậy không ai trả lời ngươi, bà mẹ nó tại sao ngươi đánh ta?
Hắn uất ức chết mất.
“Trục... trục xuất khỏi tông môn hoặc bị đánh 1000 trượng, nhốt vào đầm lầy ba tháng.”
Người vừa bị Diệp Thiên Dật đánh ấp úng nói.
Sau đó Diệp Thiên Dật chỉ Quách Minh Duệ, nói: “Người này bất kính với bản trưởng lão, còn xúc phạm ta, hoàn toàn không xem bản trưởng lão ra gì, nhục mạ bản trưởng lão, không có quy tắc, đưa hắn cho tông chủ xử lý, nếu cả gan dám phản kháng, tông quy xử trí!”
Không có ai có phản ứng.
Bốp _ _ _
Diệp Thiên Dật lại tát tiểu tử bên cạnh một cái.
“Nghe không hiểu sao? Ngươi dám cả gan chống lại mệnh lệnh của trưởng lão sao?”
Đệ tử:???
Hắn bưng lấy mặt mình, hốc mắt đều đỏ cả lên.
Vì sao chứ?
Nhiều người như vậy, tại sao ngươi chỉ đánh một mình ta?
Chết tiệt, bà mẹ nó thật là khó chịu! Ta không cần thể diện sao?
Diệp Thiên Dật ra vẻ, vậy có thể trách ai chứ?
Nhiều người như vậy, ai bảo ngươi đứng gần như vậy chứ.
Ngươi tránh xa một chút cũng không đến mức chỉ đánh mình ngươi đúng không?
Bốp _ _ _
“Ngươi ngây ra đó làm gì? Mau áp giải hắn đến đại điện.”
Diệp Thiên Dật trở tay lại rồi tát người đàn ông khác bên cạnh một cái.
Người kia mặt cũng cũng sửng sốt như vậy.
Đậu xanh!
Nhưng bọn họ lại hoàn toàn không dám nói gì, bởi vì đây dù sao cũng là trưởng lão.
Đậu đỏ!
“Đều ngây ra đó làm gì? Đều muốn ăn tát sao?”
Diệp Thiên Dật nhìn lướt qua mọi người.
Trong lòng bọn họ run lên, sau đó nhanh chóng đi qua, bắt giữ Quách Minh Duệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận