Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 232: Là ngươi!

Dịch: Cỏ Dại Team
Buổi tối, Diệp Thiên Dật kéo theo Tiểu Anh Vũ đi đến Đế cung.
Đế cũng cũng giống như Hoàng cung vậy, nhưng trong ấn tượng của Diệp Thiên Dật thì Đế cung còn uy nghiêm hơn cả Hoàng cung gấp nhiều lần. Nữ hoàng Cửu Thiên này có thể là bậc Thiên Đạo cảnh, vậy chỗ ở của nàng làm sao có thể đơn giản được? Nếu không phải vì nàng là Nữ hoàng của một nước, có lẽ nàng sẽ ở một nơi đặc biệt hơn.
Ngẩng đầu nhìn lên, ở bên trên Đế cung còn có một hòn đảo treo lơ lửng trên khoảng không bầu trời, rất to, bên ngoài hình như có không ít các kiến trúc đẹp. Theo như lời Liễu Khuynh Ngữ nói, nơi đó chính là chỗ ở của Nữ hoàng Cửu Thiên.
Không ai có đủ tư cách để bước lên hòn đảo trên không đó, ngay cả các quan lại cao cấp nhất. Không có sự cho phép của Nữ hoàng Cửu Thiên, không có được thông báo, tuyệt đối không dám bước lên. Lúc bình thường nàng ấy rất ít khi xuất hiện ở Đế cung bên dưới, ngay cả hàng trăm quan văn võ có khi tận mấy tháng cũng chưa gặp được mặt nàng. Điều hành đất nước về cơ bản đều là việc của các đại thần, những thứ quan trọng sẽ được tấu lên cho Nữ hoàng Cửu Thiên xem, vì thế sự tồn tại của nàng cũng tương đối bí ẩn.
Trước Đế cung, Liễu Khuynh Ngữ và Liễu Thiển Thiển trong bộ trang phục dạ hội tuyệt đẹp đang đứng chờ Diệp Thiên Dật, còn bên cạnh các nàng là một người đàn ông đẹp trai hình như là đi cùng nhau.
“Anh Diệp.”
Vừa nhìn thấy Diệp Thiên Dật đi tới, Liễu Thiển Thiển vui vẻ gọi tên. Long Trung Thiên cũng dõi theo ánh mắt bọn họ nhìn theo.
Nhìn thấy Diệp Thiên Dật, hắn đột nhiên cau mày lại, hắn có cảm giác rất quen thuộc, suy nghĩ kĩ một chút, hắn ngay lập tức nhận ra người này.
“Chính là hắn!!!”
Long Trung Thiên nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật nghe Long Trung Thiên nói vậy, hắn sững sờ một chút.
“Ồ, chúng ta quen biết nhau sao?”
Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi của mình, sau đó hỏi.
Long Trung Thiên ánh mắt lóe lên một tia lửa giận.
“Không quen biết, nhưng ta lại nhận ra ngươi. Chính ngươi là người đã lừa gạt em trai Long Minh của ta, chiếm đoạt vô số báu vật quý giá của nhà họ Long, ngươi chính là kẻ thù truyền kiếp của nhà họ Long.”
Diệp Thiên Dật: “......”
Đệt, làm sao hắn biết được?
Thành thật mà nói, Diệp Thiên Dật cũng rất ngây ngốc. Làm sao mà người khác có thể biết được? Vả lại Long Minh thấy hắn dưới bộ dạng của một lão già cơ mà. Cứ cho rằng hắn nói với người khác hắn bị lừa, cũng không thể nào biết được là mình làm chứ.
Nhưng mà Diệp Thiên Dật hắn làm sao có thể thừa nhận được?
“Người anh em, ta nói này. Ngươi chắc là nhầm lẫn gì rồi? Mấy ngày trước ta mới đến thành Cửu Châu Thiên, ta cũng căn bản không biết em trai của ngươi là ai. Nếu không tin, ngươi cứ dắt em trai ngươi tới xem mặt ta, coi hắn có quen biết ta hay không?”
“Chính là ngươi.”
Hai mắt Long Trung Thiên tối sầm lại, hắn đang đợi người của Long gia tới.
“Tùy ngươi thôi, nếu ngươi có chứng cứ thì ta thừa nhận. Nếu ngươi không có chứng cứ, đừng có ở đây đổ oan cho ta.”
Diệp Thiên Dật nói xong, kéo Tiểu Anh Vũ đi chỗ khác.
Hai chị em Liễu Khuynh Ngữ bối rối đứng sau lưng Diệp Thiên Dật không hiểu chuyện gì.
Long Trung Thiên hừ lạnh một tiếng: "Ta xem ngươi có thể giả bộ đến khi nào."
"Anh Diệp, ngươi và hắn có mâu thuẫn gì không?"
Liễu Thiển Thiển nghi ngờ hỏi.
Diệp Thiên Dật nhún nhún vai: “Cũng có thể hắn ghen ghét với sự đẹp trai của ta.”
“Hừm……. Cũng có thể.” Liễu Thiển Thiển trầm ngâm suy tư, sau đó nghiêm túc gật đầu.
Liễu Khuynh Ngữ: “..........”
Không phải chứ, đứa em gái nhỏ của mình bình thường cũng rất là thông minh, làm sao mà đứng trước mặt Diệp Thiên Dật là lại trở nên ngốc nghếch đến vậy?
“Anh Diệp, ở thành Cửu Châu Thiên, Long gia là gia tộc hàng đầu, thế lực không hề kém.” Liễu Khuynh Ngữ nhắc nhở một câu.
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ta biết rồi.”
Hắn vẫn còn đang suy ngẫm, làm sao hắn lại bị bại lộ nhỉ? Phiền phức thật, đã bảo là không gây chuyện rồi. Cái cổng này còn chưa vào được, mà đã gây chuyện rồi.
Vào trong Đế cung, bên trong đều được trang trí bằng đủ loại đèn lồng đẹp đẽ. Rất nhiều người đang đi qua đi lại trong Đế cung, nhưng cũng có một vài nơi không thể đi, thông thường thì ở đây không thể vào được. Nhưng vì yến tiệc được tổ chức ở đây, nên bọn họ cũng có thể nhân cơ hội đi dạo quanh Đế cung khổng lồ này.
Lúc đi vào Đại điện, Diệp Thiên Dật bọn họ cũng tiến vào.
“Cô Liễu Khuynh Ngữ, cô Thiển Thiển.”
Một số người bất kể là người già hay người trẻ nào, gặp hai người bọn họ đều sẽ chào một tiếng như thế. Tuy rằng trẻ tuổi, nhưng thân phận của hai người họ không tầm thường. Gia tộc họ Liễu là gia tộc đứng đầu ở thành Cửu Châu Thiên, bọn họ phải nể mặt nhà họ Liễu.
“Xin chào chú Lý.”
Bọn họ chào hỏi lại, rồi bước đi.
“Woaaa.”
Tiểu Anh Vũ nhìn Đại điện to lớn xinh đẹp, còn có tràn đầy đồ ăn thức uống. Con mắt mở to, sáng lấp lánh như sao. Sau đó buông tay Diệp Thiên Dật ra, chạy đến chỗ có đồ ăn ngon.
“Ơ….”
Liễu Khuynh Ngữ liếc nhìn Diệp Thiên Dật.
“Cứ để nàng ăn đi, không có gây chuyện là được rồi.” - Diệp Thiên Dật nói.
“Được thôi.”
Diệp Thiên Dật đã khái đã lướt mắt nhìn một lượt. Chắc có lẽ có hơn 200 người, già trẻ lớn nhỏ trai gái đủ cả. Người thanh niên trẻ tuổi cũng rất nhiều, có vẻ như nhiều gia đình muốn tận dụng cơ hội hiếm có này để cho con cái mình được xuất hiện trước mặt Nữ hoàng.
“Quý cô Khuynh Ngữ, quý cô Thiển Thiển. Lâu rồi không gặp.”
Một người đàn ông mỉm cười bước đến chào hỏi.
“Lâu rồi không gặp.”
Sau đó, ánh mắt hắn hướng về phía Diệp Thiên Dật hỏi: “Vị này là… nhìn rất có phong thái.”
“Diệp Thiên Dật.”
Hoắc Tư Mạc nhìn Diệp Thiên Dật, cười một tiếng.
“Hoắc Tư Mạc, rất hân hạnh.”
“Rất hân hạnh.”
Sau đó, Diệp Thiên Dật tách khỏi bọn họ, đến gần Tiểu Anh Vũ, âm thầm đánh giá một số người ở đây.
Mấy người bọn họ đến đã thu hút sự chú ý của vài người trong buổi tiệc. Chị em nhà họ Liễu thì không cần phải nói, vẻ ngoài của Diệp Thiên Dật thì lại quá xuất sắc. Ngay khi Diệp Thiên Dật bước vào, lập tức thu hút sự chú ý của mấy cô gái.
“Quý cô Lâm, có thời gian cùng nhau ăn một bữa cơm đi.”
Ở bên kia, một người đàn ông đang cười nói.
Lâm Hàm Hàm đưa mắt về phía Diệp Thiên Dật, đôi mắt xinh đẹp sáng lên.
“Không được, ta còn có việc.”
Nói xong, nàng nhanh chóng chạy về phía Diệp Thiên Dật.
“Xin hỏi anh đây là?”
Diệp Thiên Dật nhìn nàng.
Quá… quá mức đẹp trai!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận