Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 275: Ý của hắn là chảy nước miếng!

Dịch: Cỏ Dại Team
Đồ đần!
Sau đó, Vương Bình cũng bộc phát ra lực lượng của Huyền Thiên cảnh bát giai.
"Vậy thì, chúng ta hãy bắt đi! Là thí sinh, ta nhường ngươi ra tay trước."
Vương Bình vẫn đứng đó.
Diệp Thiên Dật sờ chóp mũi của mình.
"Được thôi."
Theo khí thế của Diệp Thiên Dật phóng ra ngoài, tóc và quần áo khẽ tung bay.
Vèo-
Sau đó Diệp Thiên Dật giơ tay phải lên và lao tới.
"Không dùng lực lượng thuộc tính sao??."
Sau đó Vương Bình tùy ý đưa tay ra để đỡ.
Lúc này, khóe miệng của Diệp Thiên Dật hơi nhếch lên.
Vương Bình nhìn thấy khóe miệng hơi nhếch lên của Diệp Thiên Dật, hắn có một dự cảm xấu không thể giải thích được, nhưng làm sao có thể!? Chẳng lẽ cần phải lo lắng trước tên nhóc con này sao?
"Trao đổi, lực lượng nhân đôi!"
Hệ thống cấp không của Diệp Thiên Dật có bốn thuộc tính có thể đổi: sức mạnh, tốc độ, phòng thủ và tinh thần. Một trăm nghìn giá trị cuồng ngạo có thể nhận được quyền nhân đôi một trong những thuộc tính này trong ba phút, thế nên hắn áp dụng nhân đôi lực lượng Huyền Thiên cảnh bát giai. Mà lực lượng của Huyền Thiên cảnh bát giai được nhân đổi lên thì là cấp bậc gì? Chắc hẳn cũng phải gần tiếp cận lực lượng của Pháp Tắc cảnh rồi.
Diệp Thiên Dật thực sự không muốn giả vờ ra vẻ tí nào! Nhưng kể từ vòng khảo hạch đầu tiên, cái mị lực chết tiệt này đã khiến hắn phải ra vẻ rồi, bây giờ dừng lại thì có ích gì chứ?!
Bây giờ cứ để hắn thể hiện độ đẹp trai của mình đi, tiếp tục để bọn họ chảy nước...
À lộn, ý hắn là chảy nước miếng.
Chỉ tăng sức mạnh đơn thuần sẽ không làm tăng khí thế của Diệp Thiên Dật, nhưng khi hai sức mạnh va chạm thì khác.
Bùm-
Khi hai nắm đấm chạm vào nhau.
Vương Bình: ???
Vào lúc đó, lực lượng Huyền Thiên cảnh bát giai mà hắn giải phóng ra lại bị một lực lượng mạnh hơn nghiền nát…
Rầm-
Mọi người: ???
Nói thật, bọn họ sống lâu như vậy, sao có thể chưa thấy qua chuyện ly kỳ nào? Nhưng chuyện này cũng lạ lùng quá thể rồi??
Vương Bình, giáo viên học viện, phóng ra lực lượng tương đương với Huyền Thiên cảnh bát giai, sau đó đánh một quyền...
Hắn bay ra ngoài, bay ra khỏi vòng tròn, rơi xuống mặt đất.
Xôn xao ——
Tất cả mọi người trố mắt nghẹn họng!
Uông Thiên Thành trợn trừng mắt.
"Sao... sao có thể? Chuyện này quá vô lý!"
Cả hai đều là Huyền Thiên cảnh bát giai, một người là giáo viên áp chế sức mạnh đến cảnh giới đó, có thể phân được mạnh yếu, nhưng thay vào đó, học sinh mới lại nghiền ép giáo viên, là nghiền ép, chứ không đơn giản nhìn ra mạnh yếu, sao có thể xảy ra chuyện này?
Đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên Nhiên sáng lấp lánh.
Được rồi, có lẽ nên quen dần với những biểu hiện mạnh mẽ của anh Diệp dần đi là vừa.
Thật sự cảm thấy hắn làm mình càng ngày càng hứng thú với hắn, dù đã gặp không ít đàn ông ưu tú, nhưng tới bây giờ vẫn chẳng có ai làm nàng hưng phấn, nàng thích cảm giác như vậy.
"Đờ mờ? Mẹ nó, ảo lòi! Chuyện gì đây, không phải hắn là Huyền Thiên cảnh bát giai à? Hay hắn che giấu cảnh giới? Không đúng không đúng, đó rõ ràng là sức mạnh của Huyền Thiên cảnh bát giai!"
"Đẹp... Đẹp trai quá đi! Aaaaaa.... Ai có giấy không, mau mau mau, đưa ta it giấy đưa ta ít giấy!"
"..."
Diệp Thiên Dật bày tỏ, hệ thống nhà ngươi cho ta một cái hệ thống làm màu có được không hử? Hoặc là một hệ thống trai bao cũng được đấy, chứ thế này thật tiếc cho tài nguyên dồi dào của ông đây.
"Cái đó... Ta bẩm sinh đã có sức lực hơi mạnh một chút."
Diệp Thiên Dật gãi đầu nói.
Vương Bình bò dậy, chỉ Diệp Thiên Dật.
"Ngươi... Ngươi thì trâu bò rồi!"
Hắn cắn răng, đây là yêu nghiệt gì vậy?
"Vây ta có qua không?"
"Qua, ra sau chờ."
"Tốt rồi!"
Diệp Thiên Dật cười cười đi xuống.
Sau đó từng người một tiếng hành khảo hạch, hoặc thông qua, hoặc thất bại, tóm lại hôm nay chỉ tuyển một nghìn học sinh, sau khi đủ người vượt qua hai vòng đánh giá thì buổi tuyển sinh hôm nay kết thúc, lúc ấy trời cũng đã sẩm tối.
Diệp Thiên Dật mới tới Học viện Cửu Châu Thánh đã nổi danh, nhưng càng nổi tiếng hơn là chuyện Tử Yên Nhiên chủ động khoác tay Diệp Thiên Dật. Biết sao đây, địa vị của cô gái này ở thành Cửu Châu Thiên quá đặc biệt, vừa là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, vừa là con gái rượu nhà họ Tử, lại là cô giáo của tiểu công chúa... Khoác tay Diệp Thiên Dật thôi cũng làm rất nhiều người chú ý, bao gồm cả những người theo đuổi nàng...
Một lý do khác làm Diệp Thiên Danh vang danh bốn phía là giá trị nhan sắc của hắn. So với những võ giả bình thường, ngoại hình của hắn hẳn phải cao hơn gấp ngàn lần. Lực lượng thuộc tính vẻ như chẳng đáng nhắc tới, vì nào có ai tin có một người biến thái đến như vậy, mọi người chỉ cho rằng hắn có chỗ nào đó rất đặc biệt khiến dụng cụ không thể giám định bình thường được mà thôi, ví như trên người hắn có linh khí quấy nhiễu chẳng hạn.
Một nghìn người thông qua khảo hạch tập trung ở quảng trường, phía trước là Phó viện trưởng Triệu Thiên Thu và nhóm giáo viên, có cả rất nhiều đàn anh đàn chị.
Triệu Thiên Thu nhìn lướt qua mọi người rồi nói: "Chúc mừng các ngươi trở thành một thành viên của Vọc viện Cửu Châu Thánh, bây giờ ta có hai chuyện muốn nói, chuyện đầu tiên, xin nhiệt liệt hoan nghênh giáo viên mới của Học viện Cửu Châu Thánh của chúng ta, giáo viên Thi Gia Nhất!"
Một bóng người đi lên trước mặt họ.
Lao xao ——
Có người từng thấy Thi Gia Nhất, nhưng phần lớn vẫn chưa từng gặp, vậy nên lúc bọn họ nhìn thấy nàng, phải nói là như thấy tiên nữ.
"Con bà nó? Đây mà là giáo viên? Fuckkkkk, ta sốc rồi! Đẹp thế này thừa sức trở thành một trong thập đại mỹ nữ của Học viện Cửu Châu Thánh chúng ta! Vào top5 cũng không thành vấn đề, không không không, Top3 hẵng còn ổn chán!"
"Nhìn cũng chẳng lớn hơn chúng ta bao nhiêu, sao có thể làm giáo viên? Chắc đây là giáo viên trẻ tuổi nhất rồi? Trừ đẹp ra thì nàng còn chỗ nào đặc biệt chứ?
"Ta mặc kệ ta mặc kệ, từ nay về sau nàng chính là nữ thần của ta, ta phải làm học sinh của nàng."
"..."
Thi Gia Nhất vừa xuất hiện đã gây nên một trận ầm ĩ.
"Cô Thi, mời cô giới thiệu bản thân với mọi người một chút." Triệu Thiên Thu cười nói với Thi Gia Nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận