Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 278: Thật… Thật xấu hổ.

Diệp Thiên Dật nuốt nước bọt nhìn người hầu của Cửu Thiên Nữ hoàng.
Nói sao nhỉ?
Trong đầu lại văng vẳng giai điệu quen thuộc...
~~Hôm nay đúng là một ngày tốt lành, mọi điều ngươi mong muốn đều có thể thực hiện.....~~~
Hắn mong trăng sáng ngóng sao tỏ. Mấy ngày nay sống với các cô gái, nhìn thì có vẻ thoải mái thích ý lắm đấy, nhưng ngày nào cũng như ngày nào, lúc nào hắn cũng nơm nớp lo sợ, thấp tha thấp thỏm, cực kỳ quý trọng ‘thằng em’ nhà mình.
Thế là hắn cũng vô cùng tích cực nghĩ hết các loại biện pháp để Tiểu Hàn Tuyết gặp ‘thằng em’ của hắn nhiều một chút, dù sao nếu nội trong bảy ngày Nữ hoàng Cửu Thiên không tìm hắn, thì sau này Bạch Hàn Tuyết muốn gặp ‘thằng em’ của hắn cũng chẳng được nữa.
Tiếc là cố gắng mấy lần vẫn không thành công, vì kế từ lần đó, Bạch Hàn Tuyết luôn ôm cục tức với Diệp Thiên Dật, chết cũng không đồng ý.
Nhưng tất cả đều không còn quan trọng nữa, hôm nay, giờ phút này, nàng đã tới!!
"Khụ —— ta đã biết, chờ lát nữa ta sẽ qua." Diệp Thiên Dật cố tỏ ra như không có chuyện gì, rất bình tĩnh gật đầu.
"Vậy ta đợi anh Diệp ở ngoài." Nói xong cô gái lập tức lui ra ngoài.
Lần này, trừ Tiểu Anh Vũ và Mộ Thiên Tuyết, mấy người khác đều kích động.
Các nàng thật sự không biết yến hội đêm hôm đó đã xảy ra chuyện gì, cớ gì Nữ hoàng Cửu Thiên lại chủ động tìm Diệp Thiên Dật? Mặc dù nàng không tự mình tới, nhưng nếu nàng tới thật thì sao đây? Dù gì thì đây cũng là lời mời của Nữ hoàng Cửu Thiên, chẳng lẽ...
Nữ hoàng Cửu Thiên cũng không chống cự được sắc đẹp của Diệp Thiên Dật mà bị mê hoặc?
Không không không, không thể nào? Nữ hoàng Cửu Thiên chứ đâu phải những cô nàng fan cuồng ở Học viện Cửu Châu Thánh và Học viện Thiên Thủy đâu.
"Nè, chuyện gì đây? Vừa mới tới đã ôm đùi Nữ hoàng Cửu Thiên rồi à?"
Thi Gia Nhất huých cùi chỏ vào người Diệp Thiên Dật.
Nữ hoàng Cửu Thiên?
Mộ Thiên Tuyết nghiêng đầu tự hỏi, hình như có hơi ấn tượng với cái tên này? Chỉ là nàng không có trí nhớ, không tài nào nhớ nổi, chỉ có cảm giác vậy thôi.
Diệp Thiên Dật biểu thị, ừ, các tư thế cơ bản thì cái đùi này đương nhiên phải ôm rồi, nói không chừng còn vác lên nữa...
"Ta đẹp trai quá mà, đến Nữ hoàng Cửu Thiên còn muốn ta làm người đàn ông của nàng, à không, là bảo ta đến làm ấm giường cho nàng."
Diệp Thiên Dật cười phớ lớ trả lời.
"Ngươi thôi được rồi đấy, ngươi mà đến làm ấm giường cho nàng thật, chị đây làm ấm giường một tháng cho ngươi, miễn phí." Họa Thủy liếc xéo.
"Xùy, ta có Nữ hoàng Cửu Thiên rồi còn cần ngươi chắc? Em gái ngực lép."
Họa Thủy: "..."
"Nói thật à?"
Thi Gia Nhất hỏi.
Diệp Thiên Dật nhún vai: "Ta nói thật mà, thật như nước cất."
Chậc! Cái thói đời gì đây? Mình nói lung tung thì các nàng tin, nói thật thì lại không tin?
Bạch Hàn Tuyết nhìn Diệp Thiên Dật, nói: "Bất kể thế nào thì nàng cũng là Nữ hoàng, khác với Đế Vương của Đế quốc Thiên Thủy chúng ta, nàng là người đứng đầu đại lục, ngươi phải cẩn thận."
Càng ngày Diệp Thiên Dật càng thấy Bạch Hàn Tuyết giống cô vợ nhỏ tri kỷ.
"Ok, đi đây ha!"
Diệp Thiên Diệp nghĩ ngợi giây lát, sau đó chạy vào nhà bếp, nuốt chửng mấy con hàu sống làm mấy cô gái sững sờ.
Đúng là hàu có thể ăn sống được, nhưng ngươi đang có ý gì đây?
"Đi đây."
Diệp Thiên Dật cười cười vẫy tay đi ra ngoài.
Diệp Thiên Dật cảm thấy Nữ hoàng Cửu Thiên không phải người thường, có khi nàng còn ép mình đến sức cùng lực kiệt ấy chứ, ừm..., ăn hai con hàu sống bồi bổ trước, cũng tiện thể đốt lửa cho mình luôn...
...
Giờ phút này Nữ hoàng Cửu Thiên, Thường Hi đang đứng trên bờ Thiên Chi Đảo, đạp một bước rồi rơi xuống từ độ cao ngàn mét.
Nàng chỉ mặc một bộ đồ ở nhà rất đỗi giản dị, vải rộng thùng thình, chân đi dép bông màu tối, gió nhẹ thổi tóc nàng khẽ tung bay, sợi tóc nghịch ngợm nhảy múa theo gió, vài sợi lưa thưa cọ lên gò má nàng, chạm vào khăn che mặt.
Nói thật nha, bất kỳ một cô gái xinh đẹp nào mặc trang phục đơn giản như vậy đều khiến phái nam rung động rất mạnh mẽ. Chứ đừng nói gì là Thường Hi, người đang đảm nhiệm chức vị Nữ hoàng Cửu Thiên, nàng mặc như vậy thật khiến lòng người có một phen dư vị.
Vì sự kiện kia, mấy ngày nay nàng đã đặc biệt đến Thiên Cơ Các một chuyến, hỏi lão tổ ở đó về phương pháp mà Diệp Thiên Dật nó, tất nhiên nàng không nói là ai, chỉ nói rằng phương pháp ấy có khả thi hay không, tìm một cơ thể thuần dương sau đó làm theo lời Diệp Thiên Dật là có thể chữa trị được.
Lão tổ Thiên Cơ Các trầm ngâm hồi lâu, có lẽ cũng chấp nhận cách này, cũng nói hắn không biết đan dược đó là gì, nhưng lúc ấy nàng uống đan dược đó lại lập tức có thể thăng cấp, vậy điều này chứng minh nó là thật!
Hắn nói đời sau của Thiên Cơ các, cũng là Thiếu chủ Thiên Cơ Các đương thời có cơ thể thuần dương, hắn nghĩ... con cháu của mình cũng có thể làm cái lò luyện thân thuần dương này.
Sau đó Thường Hi rời đi.
Vậy nên hôm nay nàng tìm Diệp Thiên Dật cũng là vì chuyện này.
"Haizz —— "
Thường Hi thở hắt ra.
Chuyện này tuyệt đối là quyết định khó xử với một người phụ nữ, nhất là khi nàng còn là một Nữ hoàng, có địa vị bực này, tâm trạng này...
Nhưng nàng chẳng còn cách nào khác, nàng buộc phải chọn lựa như vậy. Bởi nàng có một linh cảm, nếu cảnh giới của mình không thể tăng lên, cứ giữ mãi ở cảnh giới này thì nàng sẽ không thể nào vượt qua nguy cơ lần này, cơ nghiệp của cha ông cũng sẽ bị đoạt mất. Còn nàng, dù nàng có tránh được cái chết cũng không thể giành lại cơ nghiệp lần nữa!
"Diệp Thiên Dật còn chưa tới sao?"
Thường Hi bình thản hỏi một câu, cô gái đứng sau vội vàng hành lễ.
"Tiểu Thất đã đi mời, hẳn là sắp tới rồi."
"Ừ..."
Thường Hi tiếp tục nhìn về phía trước.
Thiên Đạo cảnh rất mạnh, nhưng nàng không phải là người mạnh nhất, phía trên nàng còn rất nhiều cường giả Thiên Đạo cảnh mạnh hơn, mà giữa các giai của Thiên Đạo cảnh lại cách nhau như trời với đất, Thiên Đạo nhị giai có thể đánh với mấy chục người nhất giai, kinh khủng đến như vậy đấy! Nhất là sau đêm nàng đột phá, nàng cảm nhận rõ rệt khoảng cách giữa các giai lớn đến mức nào, nàng đã mạnh lên bao nhiêu.
Nàng không có khát vọng to lớn với lực lượng, chỉ cần ở cảnh giới này thôi đã đủ làm nàng thỏa mãn rồi, nhưng nàng buộc phải đạt được sức mạnh, vì nàng có thứ cần phải bảo vệ.
Diệp Thiên Dật giúp nàng đạt được, nàng rất biết ơn, còn thân thể của mình...
Nói thế nào đây?
Nhiều năm trong sạch cũng không quan trọng nữa, dù sao nàng cũng chưa từng muốn kết hôn sinh con, đã có Thường Nhu kéo dài huyết mạch cho nhà nàng, thậm chí nếu có thì cũng là một ngày nào đó ở tương lai sau khi mình giao lại tất cả cơ nghiệp này thì mới nghĩ tới, lần này cứ coi như bị đâm vài cái đi.
Căng thẳng thì vẫn có chút căng thẳng, dù nàng có trầm ổn đến đâu thì chuyện này cũng rất đặc biệt với phụ nữ, có điều nàng nghĩ chắc cũng không sao đâu.
Diệp Thiên Dật là thiên mệnh chi tử, cũng là chàng trai đẹp nhất nàng từng gặp suốt bao nhiêu năm qua, không gì sánh nổi, nàng còn chẳng ngờ rằng, trên đời này lại có người đàn ông đẹp đến vậy, còn gặp hắn rất đúng lúc nữa, nếu là hắn, cũng coi như là trong họa có phúc.
"Nữ hoàng bệ hạ, anh Diệp đã tới."
Nữ hoàng Cửu Thiên quay lại nhìn về phía Diệp Thiên Dật đằng sau.
Diệp Thiên Dật gãi đầu.
Ôi mặt ta... sao lại đỏ bừng thế nay? Hu hu!! Thật là xấu hổ quá mà!
"Đi theo ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận