Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 291: Lão tử là muốn làm Đế quân

Dù không chơi, thì Diệp Thiên Dật cũng đã thắng hơn bốn tỷ, đã rất hài lòng rồi, phần còn lại sẽ đợi đến khi Uông gia không cam lòng để hắn lấy trắng tiền, sau đó đến ám sát hắn, Thường Hi xuất thủ, thuận thế bắt Uông gia đến tay, diệt trừ Uông gia là không thể nào, nhưng tạo áp lực tuyệt đối là không có vấn đề, một công đôi việc, mình kiếm được tiền, lại cộng thêm tội danh Uông gia mở sòng bạc.
Uông Thiên Thành có chút không dám tiếp tục... nhưng hắn tuyệt đối không cam tâm.
"Ngươi chờ một chút, ta cần suy nghĩ một chút, ta đi vệ sinh một lát."
Uông Thiên Thành đứng dậy rời đi, một lát sau lão Trương cũng bước theo.
Trong nhà vệ sinh, Uông Thiên Thành đang hút thuốc.
"Lão Trương, có chuyện gì vậy?"
Uông Thiên Thành cau mày hỏi.
"Thiếu gia, ta cũng không rõ, ta xác thực đã thay đổi lớn nhỏ bên trong, sau khi thay đổi có thể đúng là lão phu sơ suất, không tiếp tục chú ý, sau đó khả năng bị một vị Thiên Tôn cảnh nào đó đổi lại thành lớn.”
"Thiên Tôn cảnh? Ý ngươi là..."
Trương Lão nói: "Một trong số những cô gái sau lưng người đó nhất định là cấp bậc Thiên Tôn cảnh, có khả năng nhất là vị đi cùng với hắn, đằng sau có một vị cũng rất có khả năng, khí chất bất phàm, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là Thiên Tôn cảnh, trên đời này Thánh Quân cảnh ít càng thêm ít, cho dù là Gia Cát Thanh Thiên cũng chỉ là Thánh Quân cảnh mà thôi, mà các nàng tuổi không lớn lắm, tuyệt đối không có khả năng là Thánh Quân cảnh! Lực lượng tinh thần của lão phu dù cho Thánh Quân cảnh cấp thấp cũng không thể nào so sánh được với ta, cho nên... "
Uông Thiên Thành gật đầu: "Ta hiểu rồi! Vậy thì để cho bản thiếu khiến hắn cảm thấy tuyệt vọng!"
Sau đó hắn đi ra ngoài.
Bên kia, Diệp Thiên Dật vẫn đang ngồi ở đó, tiểu Anh Vũ cầm lấy bánh ngọt cười ngốc ngốc đút cho Diệp Thiên Dật ăn, Bạch Hàn Tuyết thì bưng rượu vang đỏ đến cho Diệp Thiên Dật, nhìn dáng vẻ Diệp Thiên Dật giống như lão đại vậy.
Thường Hi khẽ lắc đầu.
Nhưng Diệp Thiên Dật xác thực có khả năng, có thể nắm bắt chính xác tâm tư của một người, quả thực không đơn giản !
Hắn biết điểm dừng, cũng biết lúc nào nên lui, lúc nào nên tiến, người này nếu được bồi dưỡng tốt, nàng cảm thấy có thể trở thành đại tướng quân của đế quốc, tướng quân ngoại trừ khả năng dẫn binh, thì tâm tư kín đáo cũng rất quan trọng, ừm....
Có nên bồi dưỡng hắn một chút không nhỉ? Nếu hắn đồng ý làm tướng quân của Đế quốc, nếu như hắn có cái năng lực này, thì nàng thậm chí có thể phong hắn làm Định quốc đại tướng quân! Người cầm binh quyền lớn nhất.
Nàng cảm thấy Diệp Thiên Dật là một tài năng tốt để bồi dưỡng, nếu như bồi dưỡng tốt nhất định sẽ không kém.
Mà nếu Diệp Thiên Dật biết khẳng định sẽ không vui.
Định quốc đại tướng quân?
Đó là cái quần què gì?
Lão tử muốn làm Đế quân, phu quân của Nữ hoàng, hiểu chưa? Còn đại tướng quân nữa chứ, đó chính là cái đống shit! Đại tướng quân cầm trường thương trong tay giết người, còn ‘trường thương’ của Diệp Thiên Dật là phải dùng để ‘đâm’ Nữ hoàng.
Lúc này Uông Thiên Thành mới đi đi tới, đập một cái thẻ xuống bàn.
"Vừa rồi để người nhà chuyển cho ta 15 tỷ, cậu Diệp, 15 tỷ, ngươi có đủ để chơi không?"
Mọi người: ???
Điên rồi! Điên thật rồi!
Vốn của toàn bộ sòng bạc này là bao nhiêu! Mua toàn bộ sòng bạc, cộng thêm chip của nhà cái, có thể được 10 tỷ? Các ngươi trực tiếp muốn cược một ván 15 tỷ ?
Diệp Thiên Dật do dự một chút.
"Toàn bộ tiền tài của ta chỗ này cũng chỉ có 15 tỷ."
Thực ra Diệp Thiên Dật vẫn còn 20 tỷ, đều là tiền bán những bảo bối kia đi, nhưng mà cũng chỉ thế thôi, mấy chục tỷ này khả năng mua một Linh khí lợi hại chút là đã hết sạch rồi.
"Có dám không? Ta cũng được ăn cả ngã về không, đặt một ván cuối cùng!"
Uông Thiên Thành biết mình sẽ thắng, vì vậy hắn muốn thắng hết tất cả mọi thứ của Diệp Thiên Dật!
Diệp Thiên Dật nghiến răng, đẩy 10 tỷ ra, sau đó lấy ra một tấm thẻ đập xuống bàn.
"Đổi 5 tỷ!"
Xung quanh nổ tung ngay lập tức.
"Được! Được lắm! Ta, Uông Thiên Thành ngày hôm nay quả thật rất bội phục ngươi!"
Uông Thiên Thành gật đầu, nhưng trong lòng nở hoa.
Hôm nay là ngày tháng tốt, nghĩ thầm mọi chuyện đều thành.
30 tỷ chip được đẩy ra giữa bàn.
"Cậu Diệp, ngươi còn đặt lớn nữa không?"
Uông Thiên Thành hỏi.
"Tiếp tục đặt lớn!"
"Được! Vậy thì ta cũng tiếp tục đặt nhỏ!"
Mỹ nữ đặt ống sàng xuống, các số bên trong là 2,3, 6, là lớn! Mà ngay lập tức trở thành 1, 1, 1, nhỏ!
Diệp Thiên Dật khóe miệng hơi nhếch lên, sau đó truyền âm cho Thường Hi, để cho nàng trước không nên động, đợi đến thời điểm cuối cùng lại động.
"Mở?"
Uông Thiên Thành bày mưu tính kế.
"Mở đi!"
Diệp Thiên Dật nói.
Sau đó ống sàng từ từ mở ra, mọi người nhìn chằm chằm vào đó, hô hấp đều ngừng lại.
Trương lão dò xét xem thử một chút, phát hiện quả nhiên biến thành lớn, sau đó hắn động ý niệm, chuẩn bị biến thành nhỏ, sau đó hắn trừng to mắt, vì sao lại... không được?
Nói nhảm, lực lượng thần thức Thiên Tôn cảnh của hắn mà muốn áp qua Thiên Đạo cảnh của Thường Hi có mà có quỷ!
Hắn không kịp rồi...
Ống sàng mở ra!
5, 6, 6, lớn!
"Hahaha, cậu Diệp, xem ra hôm nay cuối cùng vẫn là..."
Lời nói của Uông Thiên Thành đột nhiên dừng lại, hai mắt trừng to, vẻ mặt không thể tin được.
"Cái gì!"
Hắn hô lên.
"Anh Uông, xem ra cuối cùng ta vẫn là người cười cuối cùng rồi."
Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười một tiếng, ôm toàn bộ chip lấy đến trước mặt mình, sau đó ngồi ở đó bắt chéo hai chân, cười mà như không cười nhìn hắn.
Uông Thiên Thành cả người run rẩy ...
"Ngươi!!"
"Haizz... cuối cùng vẫn là ta thắng, hôm nay kiếm không ít nha, về nhà thôi!"
Diệp Thiên Dật duỗi vai một cái.
Đúng lúc này, một bóng người chậm rãi đi tới, khí thế mười phần.
Nhìn thấy hắn, không chỉ nhân viên, dân cờ bạc cũng nhao nhao hành lễ.
"Bái kiến Uông gia chủ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận