Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 371: Ta chẳng phải đã ở đây rồi sao?

Dịch: Cỏ Dại Team
Vốn đang là trong khu vực của nhân loại, lại đi tấn công đế chế của nhân loại sao? Chắc chắn là không được rồi, nhưng nếu ủng hộ Đế quốc Lôi Lăng! Nếu có thể giành được một phần ba quyền quản lý lãnh thổ của Đế quốc Cửu Châu, thì chỉ cần thêm một thời gian nữa thôi, chắc chắn Bất Tử Thiên Đường sẽ có thể thống trị tứ đại yêu môn!
"Minh Huyết các hạ cũng tới đại hội quần hùng này sao?"
Tiên Nhất Môn, Ngụy Trường Sinh chắp tay hành lễ.
Minh Huyết mỉm cười và nói: "Đại hội quần hùng này không có quy định Yêu tộc của ta không được tham gia đúng không?"
"Tất nhiên là không rồi, chỉ là có chút bất ngờ thôi."
Dù là sự xuất hiện của tứ đại tiên môn hay Bất Tử Thiên Đường, ai cũng cảm thấy khó tin, không thể giải thích được, đại hội quần hùng này nhất định không dễ dàng!
Vào lúc này, Nữ hoàng Cửu Thiên Thường Hi và Tịch Thiên Vũ đi tới.
Mọi người đã đứng dậy.
"Bái kiến Nữ hoàng Cửu Thiên bệ hạ."
Thường Hi liếc nhìn đám đông, rồi khẽ gật đầu.
"Tất cả mọi ngươi đều ở đây tham gia đại hội, thậm chí còn có không ít tiền bối của Thường Hi cũng đến đây, mọi người không cần khách sáo, cứ ngồi đi."
Thường Hi cũng ngồi vào chỗ của mình sau khi nói xong.
Tiêu Dịch nhìn Tịch Thiên Vũ với ánh mắt khao khát.
Ủa? Diệp Thiên Dật ở đâu rồi?
Giữa sân, Tiêu Dịch, Liễu Khuynh Ngữ và Tử Yên Nhiên biết rằng Diệp Thiên Dật hôm nay cũng tham gia, nhưng những người khác thì sao?
Lúc này Diệp Thiên Dật đang lôi kéo Gia Cát Thanh Thiên.
"Không đi không đi, có đánh chết thì ta cũng không đi!"
Gia Cát Thanh Thiên ôm lấy cây cột, Diệp Thiên Dật điên cuồng kéo hắn đi.
"Ta nói này lão lưu manh, ngươi không phải là tới để tham gia đại hội quần hùng sao? Sao lại không đi?"
Diệp Thiên Dật phải bắt hắn đi cho bằng được, nghe nói Đế quốc Lôi Lăng còn tới nữa, định mệnh! Người phụ nữ của ta muốn tổ chứ đại hội quần hùng, các ngươi còn muốn đến phá hoại đúng không? Vì vậy Diệp Thiên Dật muốn Gia Cát Thanh Thiên đi ra chơi với bọn họ một chút.
"Ta nói là ủng hộ Nữ hoàng Cửu Thiên, nhưng cũng không có nói sẽ tham gia đại hội! Điên rồi! Ngươi buông ra! Nếu ngươi cứ bắt ta đi, ngươi có tin ta sẽ chết ở trước mặt ngươi không?"
Gia Cát Thanh Thiên gầm lên.
"Hả?"
Diệp Thiên Dật buông anh ra.
"Tại cái quần què gì chứ."
Gia Cát Thanh Thiên nghe nói Thiên Cơ Các cũng đã tới, bất luận kẻ nào đến từ Thiên Cơ Các, hắn đều không muốn đối mặt.
"Phong chủ của Phiêu Miểu Phong bị lão nhân sờ mông, nhị trưởng lão của Nam Ninh Các đã lên giường với ta rồi, cô con của nhà họ Triệu ở Đế quốc Lôi Lăng năm hai mươi tuổi bị ta cướp sắc, bây giờ bọn họ đều ở đây, ngươi nói ta đi ra không phải là đâm đầu vào chỗ chết sao? "
Diệp Thiên Dật: "..."
Mẹ kiếp? Tên lưu manh này...
"Ta thấy có mà ngươi không dám đối mặt với người Thiên Cơ Các thì có?"
Lời nói của Diệp Thiên Dật khiến Gia Cát Thanh Thiên dừng lại.
"Ta sợ ta đi ra ngoài gặp phải người của Thiên Cơ Các, nhịn không nổi sẽ giết bọn họ!"
Gia Cát Thanh Thiên nói.
"Vì cái gì chứ?"
"Cút đi nhóc, ngươi thì biết cái gì! Mau đi đi."
Diệp Thiên Dật gãi đầu.
Hắn cũng không biết Gia Cát Thanh Thiên đã xảy ra chuyện gì.
"Nhưng ngươi có bao giờ nghĩ rằng trốn tránh một cách mù quáng như thế này cũng không phải là một giải pháp tốt không? Ngươi sẽ tránh được cả đời sao? Cứ thế này, ngươi sẽ không bao giờ có thể quang minh chính đại được."
Diệp Thiên Dật nói.
Gia Cát Thanh Thiên: "..."
"Mé! Ta mà còn cần ngươi dạy dỗ sao?"
Sau đó Diệp Thiên Dật lấy ra một lá bùa, khóe miệng khẽ nhếch lên một cái.
"Ngươi làm gì vậy! Đệch..."
Ngay sau đó, Gia Cát Thanh Thiên biến mất tại chỗ.
Đây là bùa truyền tống mà lần trước Diệp Thiên Dật lừa được từ chỗ hắn.
Ngay sau đó, Gia Cát Thanh Thiên xuất hiện ở giữa sân.
Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía hắn.
"Gia Cát Thanh Thiên!"
Nhiều người rất nhanh đã nhận ra hắn.
Có mấy cô gái rất nhanh đứng bật dậy trông rất tức giận.
"Khụ khụ khụ--"
Gia Cát Thanh Thiên trong lòng thầm mắng mười tám đời tổ tổng của Diệp Thiên Dật, sau đó ho khan đứng lên.
"Gia Cát Thanh Thiên tới để tham gia đại hội quần hùng.” Hắn nói xong, đi tới chỗ không có người rồi ngồi xuống.
Cmn chứ! Đồ khốn!
Gia Cát Phong nhìn Gia Cát Thanh Thiên, ánh mắt cũng vô cùng tức giận.
Xung quanh cũng có rất nhiều người đang nghị luận về chuyện này!
Gia Cát Thanh Thiên, người được mệnh danh là thiên cổ đệ nhất thuật sĩ, vậy mà ngay cả hắn cũng đến đây sao?
Người này đã biến mất khỏi thế giới hàng chục năm, vậy mà lần này hắn lại thực sự xuất hiện ở đây!
Đúng vậy, Gia Cát Thanh Thiên quả nhiên đã biến mất mấy chục năm, chính là giả danh đi lừa bịp, sống một cuộc sống chu du khắp nơi bốn bể là nhà! Có rất nhiều người đã nhìn thấy hắn nhưng không biết hắn chính là Gia Cát Thanh Thiên! Tất nhiên ở những nơi tập trung toàn các nhân vật máu mặt như thế này thì ai cũng biết hắn.
"Vậy thì... bây giờ mọi người đều đã tới đông đủ rồi, chúng ta hãy bắt đầu đại hội thôi."
Thường Hi nói nhẹ.
"Nữ hoàng Cửu Thiên bệ hạ, mọi người còn chưa tới đủ đâu."
Lôi Chi Hoán đứng dậy chắp tay hơi thi lễ và nói.
"Ồ? Vậy sao?” Thường Hi giả vờ khó hiểu.
Lúc này, một giọng nói từ xa truyền đến.
"Lôi Lăng Đế..."
m thanh chỉ vang lên ba chữ rồi biến mất một cách khó hiểu.
Đúng vậy, từ khi Gia Cát Thanh Thiên xuất hiện, hắn nhất định sẽ phải làm gì đó, cũng chỉ là dùng một cái pháp thuật nhỏ để cắt đứt giọng nói của tên Đế quốc Lôi Lăng kia.
"Đương nhiên là vẫn chưa đủ, ta còn chưa tới mà?"
Diệp Thiên Dật lúc này vội vàng bước tới.
Ánh mắt của mọi người đầu tiên bị thu hút bởi giọng nói ngắt quãng của Đế quốc Lôi Lăng ở phía xa, sau đó bởi vì sự xuất hiện đột ngột của Diệp Thiên Dật, mọi người đều nhìn về phía hắn.
Không nhìn thì không sao, chứ vừa thấy đã bị sốc rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận