Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 376: Giấc mơ đó... thực sự là sự thật không?

Nghe những lời này của Diệp Thiên Dật, mọi người xung quanh đều ngạc nhiên!
Loại tin tức này truyền đi rất nhanh, nhưng thay vì việc quan tâm ai là người nghĩ ra thì hầu hết mọi người đều chỉ quan tâm phương pháp giải độc.
Ở đây cũng có người biết đúng là Diệp Thiên Dật làm.
"Nhưng có ích lợi gì chứ? Ngươi xem, độc dược của ta sẽ sớm được giải thôi."
Trương Thiên Sư nói.
"Ồ, vậy à?"
Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng nói một câu.
Vào lúc này, đồng từ của Trương Thiên Sư đột nhiên co rút lại, sau đó lùi lại một bước, ôm ngực đau đớn.
Phụt --
Một ngụm máu tươi phun ra, sau đó làn da bình thường của hắn lại đen trở lại, rồi hắn quỳ trên mặt đất.
"Trương Thiên Sư!"
Tất cả mọi người của Đế quốc Lôi Lăng đều kinh hãi, nhưng sắc mặt của Diệp Thiên Dật lại đang dần dần khôi phục.
Đôi mắt xinh đẹp của Thường Hi khẽ sáng lên.
Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng nói: "Coi như là ngươi thua rồi."
Phụt --
Trương Thiên Sư phun ra một ngụm máu nữa, hắn nhanh chóng ngồi xuống, thiền định để đẩy chất độc ra ngoài!
Diệp Thiên Dật thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, sắc mặt hoàn toàn khôi phục!
"Cậu Diệp, thuốc giải đâu!"
Đại Đế Lôi Lăng nhìn Diệp Thiên Dật.
Thiên Thiên Sư là cánh tay phải của hắn! Đối với hắn vô cùng quan trọng, không thể để hắn xảy ra chuyện được!
Diệp Thiên Dật nhún vai, nói: "Thuốc giải à, chúng ta chỉ nói là luyện chế độc dược thôi cơ mà, nếu là ta bị trúng độc thì ta mới luyện chế thuốc giải, mà bây giờ có đi luyện chế thuốc giải cũng vô dụng thôi."
"Tại sao chứ?"
Có người hỏi.
Diệp Thiên Dật hơi nhếch miệng, sau đó giơ tay lên.
"Ba, hai, một!"
Tạch--
Khi Diệp Thiên Dật búng tay một cái, đồng tử của Trương Thiên Sư co rút dữ dội, toàn thân co giật dữ dội, sau đó nằm lịm đi trên mặt đất, hai tai, mắt, mũi và miệng đều chảy ra máu đen, rồi chết.
Tất cả mọi người; ???
Rắc rắc--
Mọi người trong Đế quốc Lôi Lăng đều nắm chặt nắm đấm!
Chết rồi ư? Trương Thiên Sư đã chết rồi ư?
Và trong lòng Thường Hi thì cực kỳ vui mừng!
"Ngươi cho rằng ngươi có thể sống được sao?"
Lôi Chi Hoán nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật.
"Ồ? Ta có thể sống được không á? Ta còn có thể nhảy cho ngươi xem đấy, còn có thể lộn mèo cho ngươi em nữa kia, he he, thật là thoải mái!"
Tất cả mọi người: ???
"Thật không thể tin được! Vậy mà hắn có thể giành được chiến thắng trước Thiên Y Thánh Thủ!"
Mọi người đều kinh ngạc.
Mà Tiêu Dịch cũng trố mắt nhìn!
Tiêu Chiến nuốt nước bọt.
Giấc mơ của con trai hắn nói rằng Diệp Thiên Dật sẽ tỏa sáng nổi bật trong đại hội quần hùng lần này, và bây giờ, dường như hắn đã làm được rồi! Hoàn thành đảo ngược tình thế từ điều tưởng chừng như không thể! Điều này có phải đã chứng mình, giấc mơ đó... thực sự là sự thật không?!
Mọi người của Đế quốc Lôi Lăng đều đen mặt.
"Vậy thì có thể chứng minh rằng lời nói của bổn đế không phải để quảng bá cho Đế quốc Cửu Châu một cách khoác lác rồi đúng không?"
Thường Hi liếc nhìn đám đông.
Mọi người thầm lấy làm lạ!
Điều này thực sự bất ngờ!
Vị Thiên Y Thánh Thủ nổi tiếng bấy lâu nay lại bị đánh bại bởi một tên nhóc vô danh!
Gia Cát Phong không khỏi kinh ngạc! Ngoài thơ và văn chương ra, Diệp Thiên Dật còn am hiểu đặc biệt về y thuật?!
Gia Cát Thanh Thiên cười lớn, sau đó vỗ vai Diệp Thiên Dật nói với mọi người: "Các người có biết tại sao lão tử ta đây không hoảng sợ không? Đúng vậy, là Gia Cát Thanh Thiên ta đây đã dạy y thuật cho Diệp Thiên Dật đấy."
Đệch! Cái thứ không biết xấu hổ!
Diệp Thiên Dật dùng cùi chỏ tay trái hất hắn sang một bên!
"Hự --"
Mọi người đều chắp tay với Nữ hoàng Cửu Thiên.
"Bệ hạ, thật đúng là trong lòng ta đã có hiểu lầm, hiện tại hiểu lầm đã được giải quyết, chúng ta hãy tiếp tục đại hội quần hùng thôi!"
"Được rồi, mọi người đi theo ta!"
Rồi mọi người lại quay lại sảnh tổ chức đại hội ban đầu!
"Bệ hạ, Trương Thiên Sư hắn..."
Một cường giả bên cạnh Đại Đế Lôi Lăng hỏi.
Đại Đế Lôi Lăng nắm chặt nắm đấm.
Hắn đã thua ngay vòng đầu tiên! Mọi người đều cho rằng Đế quốc Cửu Châu sẽ thua, tại sao lại là hắn thua chứ!
Y thuật của Diệp Thiên Dật này trực tiếp nâng cao vị thế của Đế quốc Cửu Châu trong mắt mọi người và hạ thấp uy tín của Đế quốc Lôi Lăng! Trong mắt những người đó, Thiên Y Thánh Thủ của Đế quốc Lôi Lăng còn chẳng hơn một tên nhóc vô danh của Đế quốc Cửu Châu, vậy thì tại sao bọn họ lại phải gia nhập Đế quốc Lôi Lăng chứ?
Tất nhiên, điều này vẫn chưa đủ để mọi người đưa ra quyết định xem nên gia nhập lực lượng của Đế quốc Cửu Châu hay không.
"Thật kỳ lạ."
Phong Nhã cũng thốt lên.
Tà Phi gật đầu hài lòng: "Tốt lắm! Thật ngoài dự kiến của bổn tôn."
Sau đó nàng nhìn theo bóng lưng của Diệp Thiên Dật.
Nhưng tại sao người trong giấc mơ của nàng lại là hắn ta chứ?
Ngay sau đó mọi người ngồi trở lại chỗ của mình.
“Lôi Lăng bệ hạ, ta thật sự rất xấu hổ vì đã khiến cho Đế quốc Lôi Lăng mất đi một nhân tài như vậy, nhưng mọi người đều đã nghe rõ, hai người bọn họ đánh cuộc với nhau bất kể sống chết, Diệp Thiên Dật cũng không có làm sai, thời gian một nén hương, hắn cũng không thể có đủ thời gian để luyện chế thuốc giải độc, vì vậy, tuyệt đối là do thực lực của hắn không đủ, ta cũng rất lấy làm tiếc. "
Thường Hi nói với Đại Đế Lôi Lăng.
Diệp Thiên Dật mỉm cười.
Rất lấy làm tiếc?
Hahaha! Nữ hoàng này cũng nghịch ngợm ghê.
Trong tâm can của Đại đế Lôi Lăng đang thốt lên hàng ngàn câu ĐMM!
"Ha ha, không sao, cái chết của Trương Thiên Sư quả thực rất đáng tiếc, đến lúc trở về bổn đế sẽ chôn cất hắn thật tử tế."
"Vậy thì tiếp tục đại hội thôi, mọi người mời dùng bữa."
"Woa, cuối cùng ta cũng có thể ăn đồ ngon rồi."
Cô bé xinh xắn bên cạnh Ngụy Trường Sinh đã vui vẻ chìm đắm trong những món ăn ngon.
Đại hội quần hùng bây giờ chắc chắn là không có một khâu đặc biệt nào, đó hoàn toàn là một từ để bắt đầu cuộc cạnh tranh, và Đế quốc Lôi Lăng mở đầu đã bị Diệp Thiên Dật đánh bại.
Còn đại hội quần hùng, xét về mọi mặt, chỉ cần phe nào xuất sắc hơn thì hiển nhiên sẽ chiếm được sự hảo cảm của các thế lực khác, một khi đã có hảo cảm thì khi đưa ra lựa chọn cũng sẽ có thiên hướng cao hơn! Tất cả những khía cạnh này thậm chí có thể là cầm kì thi họa.
Đại đế Lôi Lăng không có tâm trạng nào để ăn cả.
"Cô Liễu, cô Tử, không biết nhân lúc rảnh rỗi có thể nghe ngươi làm một bài thơ được không?"
Gia Cát Phong nhìn Liễu Khuynh Ngữ hỏi.
Thực ra hắn muốn để Diệp Thiên Dật ngâm thơ đối ẩm, nhưng hắn bị mắc kẹt ở giữa nên ra mặt làm vậy sẽ không tiện, cho nên mời Liễu Khuynh Ngữ cũng không tệ.
Mọi người đều nhìn Liễu Khuynh Ngữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận