Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 479: Nhìn cho rõ nhé, xem rốt cuộc ta là ai

Vậy hết cách rồi, Diệp Thiên Dật phải tận lực giảm thiểu thương vong cho người của Đế quốc Cửu Châu! Nếu không thì một tỉ giá trị cuồng ngạo của hắn sẽ không cánh mà bay mất, Diệp Thiên Dật sợ chết nhiều, giá trị cuồng ngạo của hắn bị trừ càng nhiều, thế thì ai mà chịu cho nổi?
"Bệ hạ, bệ hạ, phải làm sao bây giờ? Đại quân của chúng ta toàn bộ đều bị tiêu chảy rồi, nếu như vậy sợ rằng không cách nào chiến đấu được nữa! Hoàng thất Đế quốc chúng ta chắc chắn có nội gián làm loạn!"
Quốc sư cũng bị chiêu thức ấy làm cho đờ đẫn! Thiên Đạo cảnh, Thánh Quân cảnh đang đại chiến, mà đại quân đang điên cuồng tiêu chảy!
"Bệ hạ, thực sự không được đâu, chúng ta rút lui đi!"
Độc Tôn giả vọt tới bên cạnh Diệp Thiên Dật nói.
Điều này cũng không thể trách bệ hạ của bọn họ được, ai mà biết được đại quân sẽ bị tiêu chảy chứ!
Diệp Thiên Dật nói: "Rút lui?"
"Đúng vậy, nếu rút lui, chúng ta còn có thể đánh gọng kìm đại quân của Đế quốc Cửu Châu từ hai mặt!"
"Thế nhưng các ngươi cảm thấy như bây giờ chúng ta dù có bốn mươi triệu quân, dù có đánh gọng kìm thì có thể đánh lại được Đế quốc Cửu Châu sao?!"
Dù thế nào thì hết thảy toàn bộ kế hoạch của Diệp Thiên Dật chính là khiến bọn họ không đánh nhau! Bọn họ mà rút lui thì khẳng định phải đánh nhau rồi.
"Vậy bây giờ..."
Diệp Thiên Dật nói: "Không vội xông vào thành Bắc Châu Thiên, để đại quân chỉnh đốn chút đã. Trước tiên giao chiến với Thiên Đạo cảnh của Đế quốc Cửu Châu rồi hãy nói, dù sao Đế quốc Lôi Lăng bên kia cũng không cần lo lắng. Sau khi đại quân chỉnh đốn xong xuôi là có thể trực tiếp nắm hạ Đế quốc Cửu Châu rồi!"
"Vâng!"
Diệp Thiên Dật chính là muốn khiến bọn họ lãng phí thời gian ở chỗ này, Thiên Đạo cảnh các ngươi cứ đánh nhau đi, dù gì thì Thiên Đạo cảnh cũng không phân ra được kẻ mất người. Đại quân bốn mươi triệu quân này cứ ở ngay đây, ta cũng không để cho các ngươi tấn công thành Bắc Châu Thiên. Nếu các ngươi kiên quyết muốn tấn công, vậy Diệp Thiên Dật một phát rút lui đại quân của Đế quốc Cửu Châu từ bỏ thành Bắc Châu Thiên thì từ bỏ thôi.
Bởi vì hiện tại Diệp Thiên Dật đang đợi... Hắn đang đợi Thường Hi bên kia giải quyết!
"Diệp Thiên Dật đâu?"
Chân mày Tịch Thiên Vũ nhíu lại sau đó nhìn lướt qua xung quanh.
Kỳ quái, đều là lúc này rồi, sao còn chưa trông thấy Diệp Thiên Dật?
"Đã hơn mấy ngày không gặp hắn rồi, thậm chí cả một chút xíu tin tức cũng không có!"
Liễu Khuynh Ngữ nói.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại như vậy?
"Đúng vậy, đại quân bọn họ như bị trúng ám kế rồi, toàn quân như đều tiêu chảy vậy. Thế nhưng thứ khiến ta không thể nào hiểu được nhất là, đại quân bọn họ tiêu chảy thì đương nhiên không cách nào chiến đấu nữa rồi. Nhưng chúng ta còn chục triệu đại quân, tại sao thậm chí thủ cũng không thủ, trên tường thành cũng không có người? Đây là muốn làm gì?"
Đầu óc Tử Yên Nhiên cũng hoàn toàn quay vòng.
Đây là muốn để Đế quốc Cửu Châu cho bọn hắn à?
"Theo góc nhìn của ta ấy mà, toàn bộ hết thảy những sự việc không cách nào giải thích được, cũng không cần giải thích, hoặc đều có thể khấu trừ lên trên người tên tiểu lưu manh!"
Gia Cát Thanh Thiên ăn đùi gà uống rượu, nhìn Thiên Đạo cảnh đang đại chiến phía dưới và phía trên nói một câu.
Tà tông, Tà Phi cũng thông qua phát sóng trực tiếp theo dõi diễn biến bên này, nàng cũng bối rối rồi!
Ngụy Trường Sinh, Gia Cát Phong, thậm chí là bất kỳ ai đang theo dõi đều đang đờ đẫn.
"Quái lạ, chiến tranh giữa hai Đế quốc này đúng là một lần đánh quỷ dị nhất của toàn bộ đại lục từ xưa đến nay!"
"Ấy? Diệp Thiên Dật đâu? Lúc này Diệp Thiên Dật nên xuất hiện từ sớm rồi chứ? Thế nào mà hắn lại vẫn chưa ra? Vẫn luôn chưa hề ra mặt? Lẽ nào... chết rồi sao?"
"..."
Các cường giả để ý tới Diệp Thiên Dật dồn dập nghi hoặc.
Bên kia, Thường Hi đưa đạo quân lớn đến tòa thành thứ hai của Lôi Lăng, Thiên Lôi Chi Thành!
"Thường Hi, ngươi mắc lừa rồi!"
Thường Thiên ở trên cao nhìn xuống Thường Hi lạnh lùng nói!
"Thiên Lôi Chi Thành này còn có hai mươi triệu đại quân, còn có cả mấy chục Thiên Đạo cảnh và bản tôn đang chờ đợi ngươi. Mà thành Bắc Châu Thiên của các ngươi chỉ còn lại mười triệu đại quân, các ngươi thủ không vững đâu! Các ngươi cũng không hạ được Thiên Lôi Chi Thành này đâu, mà Đế quốc Cửu Châu của các ngươi lại sắp bị Đế quốc Lôi Lăng chiếm lĩnh rồi! Lúc này, Thường Hi, ngươi đã thất bại hoàn toàn triệt để rồi!" Thường Thiên chỉ vào Thường Hi.
Thường Hi khóe miệng hơi cong lên.
"Thường Thiên Tôn giả đã từng ăn qua một viên đan dược chưa?"
"Hả?"
Con ngươi của Thường Thiên theo bản năng co lại.
"Không chỉ có Thường Thiên Tôn giả đã ăn rồi, tất cả các ngươi đều ăn rồi đúng không, còn dương dương tự đắc cảm thấy đỡ được vài chục năm phấn đấu sao?"
Mái tóc thanh tú của Thường Hi đang bay theo gió.
"Ha ha ha, Đế vương của Đế quốc Lôi Lăng chúng ta chính là có tài như vậy đó, Thường Hi ngươi có tài cán gì? Sao? Hâm mộ rồi phải không?" Thường Thiên cười lạnh nói.
"Không không không." Sau đó Thường Hi nhẹ nhàng ngoắc tay, một cô gái ở bên cạnh lấy điện thoại di động ra gửi một tin nhắn cho Diệp Thiên Dật. Cùng lúc đó, Diệp Thiên Dật lấy điện thoại di động ra liếc mắt nhìn thoáng qua một cái, khóe miệng cong lên.
Sau đó Thường Hi nhìn Thường Thiên, nói: "Thường Thiên, năm đó thân nhân của tiểu Nhu chết trong tay của các ngươi. Hôm nay, tất cả các ngươi đều phải đền mạng!"
"Ha ha ha! Dựa vào ngươi sao? Đế quốc Cửu Châu của ngươi cũng sắp không còn nữa rồi! Còn nói những lời khoác lác này sao?"
Thường Hi lắc đầu: "Kỳ thực ta muốn nói cho các vị là, Đế vương của Đế quốc Lôi Lăng là Diệp Thiên Dật."
"Cái gì!"
Thường Hi giơ tay lên.
"Ba!"
Con ngươi của mọi người kịch liệt co lại!
"Hai!"
Mọi người theo bản năng liếc mắt nhìn nhau.
"Một!"
Phù --
Tất cả Thiên Đạo hộc ra một ngụm máu, trực tiếp ngả xuống đất, có người trực tiếp ngã xuống từ trên tường thành xuống, sau đó... tắt thở!
Thường Hi: "..."
Diệp Thiên Dật này... quả là vô địch rồi! Thiên Đạo cảnh cứ như vậy... chết rồi sao?
Chục triệu đại quân đầu óc quay vòng!
Thường Hi quát một tiếng: "Thiên Đạo cảnh đã qua đời, hai chục triệu đại quân các ngươi còn không đầu hàng sao?"
Ầm ầm ầm ầm --
Bọn họ ném binh khí trong tay ra!
Bọn họ chính là người đáng thương, từ Đế quốc Thần Phong tới, bị ép phải đánh trận. Sau đó đầu lĩnh của bọn họ lại chết rồi, vậy thì còn đánh cái quần què gì nữa?
...
Một bên khác, thuốc tiêu chảy của bọn họ cũng gần như sắp qua đi rồi!
"Tất cả mọi người tấn công Đế quốc Cửu Châu cho ta!"
Quốc sư gầm lên một tiếng!
"Chậm đã!"
Lúc này Diệp Thiên Dật tung người một cái nhảy tới phía trước đại quân!
Tất cả mọi người phía đằng sau đều bối rối!
Làm gì thế?
Mấy người Tịch Thiên Vũ cũng bối rối...
Diệp Thiên Dật khóe miệng hơi cong lên.
"Bệ hạ, ngài đây là có ý gì?"
Mấy người Quốc sư cũng choáng váng nhìn Diệp Thiên Dật.
Sau đó con ngươi của bọn họ kịch liệt co lại.
"Bệ hạ? Quốc sư, ngươi nhìn cho rõ vào nhé, xem rốt cuộc ta là ai!"
Sau đó dung mạo của Diệp Thiên Dật thay đổi trở về hình dạng ban đầu của hắn!
Quốc sư: ???
Thiên Đạo cảnh: ???
Đại quân của Đế quốc Lôi Lăng: ???
Bạn cần đăng nhập để bình luận