Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 549: Nguyên Linh tinh Thiên phẩm.

Lúc trước có mấy đệ tử Thiên Hồ Sơn phát hiện dấu vết một Nguyên Linh tinh mạch, bọn họ đào mấy tiếng mới phát hiện dưới mặt đất có một Nguyên Linh tinh mạch! Nhìn có vẻ không lớn lắm nhưng tất cả đều là Nguyên Linh tinh thiên phẩm, ước chừng cộng lại có thể lên tới một nghìn khối, cho dù không nói đến cái khác, hơn nghìn khối Nguyên Linh tinh thiên cấp này bán đi cũng đã mấy trăm triệu rồi.
Sau đó càng ngày càng có nhiều người bị linh lực thiên địa của Nguyên Linh tinh mạch tỏa ra hấp dẫn đến, bọn họ nườm nượp ùa về nơi này, càng ngày càng nhiều người, càng ngày càng nhiều thế lực, đệ tử Thiên Hồ Sơn, Bất Tử Thiên Đường, Lôi Lăng tông, Hỏa Vân sơn trang, Hỏa Thần tông... Ngũ hành tông môn, hoặc ít hoặc nhiều đều có người tới nơi này.
Ít nhất chỉ có một hai người, nhiều nhất là ba mươi mấy người của Thiên Hồ Sơn, Bất Tử Thiên Đường bốn mươi mấy người, Lôi Lăng tông mười mấy người... Cộng lại cũng trên trăm người, tất cả chỉ vì tranh đoạt một Nguyên Linh tinh Thiên phẩm mạch nho nhỏ này!
Mọi người vốn đã bàn bạc xong, họ cùng đào Nguyên Linh tinh mạch rồi phân chia, không cần tổn thương tình cảm.
Nhưng ngay sau khi Nguyên Linh tinh mạch được đào ra, lòng tham con người cũng lập tức bại lộ!
Đầu tiên là Bất Tử Thiên Dường ỷ vào người đông thế mạnh uy hiếp mọi người, tiếp đó là ba mươi mấy đệ tử mới đe dọa tất cả mọi người dưới sự lãnh đạo của Long Tường và Thiên Phi Hằng. Đến cùng, bọn họ chẳng ai sợ ai nữa, ôi mẹ nó! Đều là đệ tử mới, đều rất mạnh, ta lại sợ ngươi quá?
Thế là mấy trăm đệ tử từ từ mấy chục thế lực to nhỏ nhào vào đánh nhau, đánh hơn một tiếng đồng hồ, không ai chết nhưng rất nhiều người bị thương.
Đành chịu thôi, một ngàn khối Nguyên Linh tinh Thiên phẩm chia cho hơn một trăm người, một người chỉ được chừng mười khối, nhưng nếu chỉ có một thế lực lấy được toàn bộ thì sẽ có được cực nhiều!
Hơn một tiếng trôi qua, càng ngày càng nhiều người bu vào, dần dần biến thành bốn năm trăm người tập trung ở đây. Đám người Hỏa Thần tông, ngũ hành tông môn, Hỏa Vân sơn trang vừa đánh vừa quấy nhiễu lòng người, cuối cùng tạo thành cục diện như bây giờ.
Thiên Phi Hằng chỉ vào người dẫn đội của Bất Tử Thiên Đường: "Minh Chiến chứ gì? Bất Tử Thiên Đường thì ngon lắm chắc? Bất Tử Thiên Đường và Thiên Hồ Sơn ta, ai mạnh ai yếu còn chưa biết đâu!"
Minh Chiến là người tộc Bất Tử của Bất Tử Thiên Đường, nhưng dù là tộc Bất Tử thì hắn cũng chỉ mới lên Lĩnh Vực cảnh, cũng vừa mới được tới đây lịch luyện, vì vậy mà đi cùng hắn có rất nhiều đệ tử mới của Bất Tử Thiên Đường.
Hắn tuyệt không muốn cho kẻ khác chiếm được thứ này, Nguyên Linh tinh Thiên phẩm, hiệu quả chắc chắn rất tốt.
"Ha, Thiên Hồ Sơn thì giỏi rồi, nhưng một đám đệ tử mới thì chẳng là cái thá gì!!"
"Hừ, Thiên Hồ Sơn có ân oán gì với Bất Tử Thiên Đường thì Hỏa Vân sơn trang ta cũng mặc kệ, những Nguyên Linh tinh Thiên phẩm này phải là của chúng ta!"
"Móa, đám Hỏa Vân sơn trang các ngươi, chỉ cần đệ tử mới bọn ta thôi cũng đủ làm thịt các ngươi rồi!"
Long Tường giận dữ chửi lại người kia.
"Đm! Cửu Hoàng tử đế quốc Thánh Long thì ngon lắm à? Chỗ này cũng không phải Đế quốc Thánh Long của ngươi! Đậu móe!"
"Tìm chết!"
Long Tường lại gầm lên một tiếng, xoạt!
Hắn ra tay kéo theo đệ tử các thế lực cũng xông vào loạn chiến.
Khi Diệp Thiên Dật và Lý Bang đến nơi thì thấy được một màn như vậy.
"Fuck! Một đám thiển cận, không phải là chút ít Nguyên Linh tinh thôi sao? Đậu móe! Thiên phẩm?"
Hai mắt Diệp Thiên Dật sáng lên.
Diệp Thiên Dật còn có một Nguyên Linh tinh mạch cực phẩm, đã luyện hóa qua rồi, cho nên hắn lại luyện hóa nữa thì hiệu quả của Nguyên Linh tinh cực phẩm không lớn nữa. Tuy nhiên Nguyên Linh tinh thiên phẩm hơn một cấp so với cực phẩm thì lại khác rồi!
Diệp Thiên Dật liếc mắt nhìn Nguyên Linh tinh mạch không lớn đó một cái, dài mấy mét mà thôi, dự tính là ngàn khối, nhưng Diệp Thiên Dật cảm thấy bản thân luyện hóa rồi thì chắc sẽ có thể lên đến Lĩnh Vực cảnh! Không lên được thì cũng không xê xích gì nhiều!
Vật này phải là của mình!
Sau đó Diệp Thiên Dật lại lặng lẽ rụt trở về, núp ở chỗ tối cùng với Lý Bang.
Mấy trăm người không ngừng đại chiến, càng ngày càng kịch liệt, thậm chí đã bắt đầu xuất hiện tình huống có người bị giết chết rồi.
Điều này cũng rất bình thường. Các đại tông môn không hoà hợp, hơn nữa hiện tại lại là tranh giành bảo vật. Bọn họ dù là đệ tử mới của các đại tông môn, thế nhưng hiện tại đứng trên quan điểm là lợi ích cá nhân, ta không đánh bọn họ chạy đi, hoặc không đánh chết họ, vậy thì những bảo vật này không phải của ta nữa rồi. Những người này đều đoạt tài nguyên với ta, vậy tại sao không thể giết chết nhỉ!
Liền giống như ở bên ngoài, ở bên ngoài nhìn thấy đồ tốt, bỗng nhiên có người lao tới đoạt với ngươi, vậy ngươi có giết hay không? Khẳng định là giết chứ còn hỏi cái vẹo gì nữa, chỉ là hiện tại điểm không giống là, bọn họ là đệ tử mới của tông môn nào đó, nhưng cung không có ý nghĩa gì cả! Bởi vì bây giờ bọn họ không phải là đang giúp tông môn đoạt đồ vật, mà là giúp chính bản thân mình đó!
"Anh Diệp, chúng ta..."
Diệp Thiên Dật cười cười, nói: "Chờ bọn hắn đánh mệt rồi mới động thủ. Đến lúc đó ta chuồn đi rồi, ngươi liền xem mà đi theo những đệ tử mới của Thiên Hồ Sơn nhé."
"Được, ta biết rồi!"
Lúc này, một giộng nói bỗng nhiên vang lên từ phía sau Diệp Thiên Dật.
"Làm gì đó"
Diệp Thiên Dật cấp tốc quay đầu nhìn lại.
"Đm! Ngươi làm ta sợ muốn chết!"
Diệp Thiên Dật nhìn thấy người tới là cô nàng nóng nảy Lôi Vũ m.
"Quả nhiên là ngươi!"
Lôi Vũ m nhìn thấy đúng là Diệp Thiên Dật thì trợn mắt một cái. Vốn chỉ thấy bóng lưng quen quen, thế nhưng trông dung tục như vậy, nàng cảm thấy chính là Diệp Thiên Dật. Vừa hay các đệ tử mới của các đại tông môn đều ở nơi này, có khả năng hắn chính là Diệp Thiên Dật.
Lý Bang nhìn thấy Lôi Vũ m thì há miệng ra.
"Chào chị dâu ạ."
Hắn quả quyết nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận