Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 633: Ồ, ta hiểu rồi, chào chị dâu!

Lý Bang nghe nói Diệp Thiên Dật tỉnh lại, liền chạy một mạch từ chỗ Lục trưởng lão đi tìm Diệp Thiên Dật, trên đường đi gặp được Thi Gia Nhất!
“Cô Thi, cô cũng đến đây à!”
Mấy ngày nay Lý Bang đang tu luyện trên núi, thậm chí hắn còn không biết Thi Gia Nhất đã tới đây.
“Ồ, tiểu mập mạp à!”
Thi Gia Nhất nhìn Lý Bang.
Nói thế nào nhỉ?
Thật không theo lẽ thường.
Nàng xem toàn bộ quá trình phát sóng trực tiếp. Người khác không tin Diệp Thiên Dật, chỉ có mình Lý Bang luôn tin tưởng. Bộ dạng nhàn nhã lúc nào cũng tự tin của hắn. Vào lúc gặp nguy hiểm cũng không hề sợ hãi. Nếu không phải vì Thi Gia Nhất biết Lý Bang, rất có thể nàng sẽ nghĩ, tên nhoc béo này có phải là người đứng sau lưng Diệp Thiên Dật hay không. Có phải hắn chính là đại Boss, là người nắm giữ toàn cục hay không?
Sau đó, nàng phát hiện ra rằng hắn ta đơn thuần chỉ là một kẻ ngốc.
“Cô Thi, cô Thi. Tốt quá. Ta lại được gặp lại ngươi rồi!”
Lý Bang nhìn Thi Gia Nhất đầy phấn khích.
“Vẫn còn gọi ta là cô Thi sao?”
Thi Gia Nhất nói.
Nàng đã không còn là giáo viên nữa rồi.
“Ồ, ta hiểu rồi, chị dâu!”
Lý Bang cười ngây ngô.
Thi Gia Nhất: ???
“Chị dâu cái em gái ngươi ấy!”
Nàng ta liền đá cho Lý Bang một phát rồi tức giận bỏ đi.
Lý Bằng buồn bực bò dậy, vò đầu bứt tóc không hiểu mình đã làm gì sai.
“Chẳng lẽ phải gọi là chị dâu lớn à?”
Hắn ta đang mê mang lẩm bẩm một mình.
Đúng lúc Họa Thủy đang ngâm nga tung tăng đi tới!
“Thiên Hồ Sơn này thú vị hơn nhiều so với Học viện Cửu Châu Thánh, không những thế phong cảnh cũng đẹp hơn nhiều! Sớm biết thế ta đã đến đây cùng với Diệp Thiên Dật rồi.”
“Chị Họa Thủy!”
Lý Bang rất vui khi gặp được Họa Thủy, bởi vì nàng là người quen cũ của hắn. Tuy rằng hắn thường xuyên bị nàng bắt nạt.
“Vật đổi sao dời nha, thế mà ngươi đã trở thành đệ tử của trưởng lão Thiên Hồ Sơn rồi.”
Họa Thủy vừa nói vừa nhìn Lý Bang.
“Này... tất cả đều nhờ có Diệp ca, chị Họa Thủy... à không, chị dâu lớn cùng đến với cô Thi à?”
Bịch một tiếng.
Hắn bị đá bay ra ngoài!
“Ngươi gọi vớ vẩn gì vậy!”
Họa Thủy trừng mắt.
Lý Bang gãi gãi đầu.
“Gọi chị dâu lớn cũng không được...”
Hắn thật sự không hiểu. Rốt cuộc nên gọi thế là chị dâu thứ mấy?
……
Trong đại điện, bốn người có địa vị cao nhất của Thiên Hồ Sơn là Mộ Thiên Tuyết, Mộ Thiên Ngưng, Mộ Thủy Ngưng và Mộ Y Vũ đang thương nghị thì Diệp Thiên Dật bước vào.
Cả Thiên Hồ Sơn này chỉ có Diệp Thiên Dật mới dám trực tiếp xông vào mà không bị ngăn cản, những người khác muốn vào đều phải thông qua báo cáo.
Mộ Thiên Tuyết nhìn Diệp Thiên Dật, đôi mắt xinh đẹp của nàng hơi sáng lên.
“Ngươi tỉnh rồi.”
Mộ Thiên Tuyết hỏi Diệp Thiên Dật một câu, mặc dù giọng điệu đều đều, nhưng có thể cảm nhận được trong đó có xen lẫn tình cảm của nàng đối với Diệp Thiên Dật .
Dường như... có chút dịu dàng?
Mộ Thiên Ngưng nhìn chàng trai này.
Trước đây nàng đã từng nhìn thấy hắn lúc hắn bị hôn mê. Hắn thật sự rất đẹp trai! Nàng cũng thực sự rất biết ơn hắn!
“Ừ, tỉnh rồi.“
“Ta đã bảo mà. Dùng thận và tinh hoàn của bốn mươi chín con yêu thú cảnh giới Thiên Tôn nấu thành canh này. Ngươi uống nhất định sẽ sớm tỉnh lại.”
Mộ Thiên Tuyết nhìn Diệp Thiên Dật nói.
Diệp Thiên Dật: ???
“Bốn mươi chín ... con yêu thú?”
Không chỉ Diệp Thiên Dật mà ba người còn lại đều ngạc nhiên!
Woaaa! Như vậy mà Diệp Thiên Dật vẫn không chết? Thật đúng là mạng lớn!
Diệp Thiên Dật thật muốn khóc. Hắn nói vừa tỉnh lại cả người nóng hực hực như thế, hóa ra là do thần tiên tỷ tỷ mà ra! Này... chỉ sợ là Bạch Hàn Tuyết “hận chết” nàng rồi.
À không, Bạch Hàn Tuyết hận chết Diệp Thiên Dật rồi.
Ánh mắt của Diệp Thiên Dật nhìn sang Mộ Thiên Ngưng.
“Ồ!”
Người này này... có chút giống thần tiên tỷ tỷ!
Mặc dù không giống nhau hoàn toàn, nhưng nàng có rất nhiều nét giống Một Thiên Tuyết! Hơn nữa nàng cũng vô cùng xinh đẹp, rất có khí chất thần tiên.
“Vị này, ngươi là...”
Diệp Thiên Dật nhìn thẳng hỏi.
Mộ Thiên Ngưng: “...”
“Quả đúng như người ta nói, cậu Diệp đúng là một người đào hoa.” Mộ Thiên Ngưng mỉm cười nhìn Diệp Thiên Dật .
“Thì. Đàn ông mà.”
Diệp Thiên Dật cười nói.
“Ta là em gái của thần tiên tỷ tỷ nhà ngươi.”
“Không phải cả Thiên Hồ Sơn đều là em gái của nàng ấy sao?”
“Bọn họ khác. Ta và chị là cùng một mẹ sinh ra.”
Diệp Thiên Dật: “...”
“Khụ khụ khụ ... Thế, thần tiên muội muội, nàng đã có ý trung nhân chưa?”
Diệp Thiên Dật cười toe toét.
Mộ Thiên Ngưng: “...”
Mộ Thiên Ngưng phớt lờ cách gọi của Diệp Thiên Dật. Dựa trên mối quan hệ của hắn với Mộ Thiên Tuyết, thêm vào đó là việc hắn đã cứu toàn bộ Thiên Hồ Sơn, ừm... hắn cũng không cần khách sáo với mình. Thậm chí Mộ Thiên Tuyết còn nói với nàng, nhờ có Diệp Thiên Dật mà nàng mới đạt được thành tựu như bây giờ! Lúc đó nàng đã rất kinh ngạc!
Thật ra cũng không hẳn là vậy, nhưng nếu nói là thế thì cũng không sai, thần tiên tỷ tỷ vốn đã đến thập vĩ rồi, không may bị kẻ khác ám hại, sức mạnh của bị phong ấn. Viên Vô Cực Đỉnh Phong Đan của Diệp Thiên Dật đã giúp nàng lấy lại được sức mạnh.
Mộ Thiên Ngưng cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của Diệp Thiên Dật mà hỏi lại: “Nghe người ta nói, cậu Diệp đã tỏ tình với Thủy Ngưng nhà ta rồi?”
Mộ Thủy Ngưng: “...”
“Chị hai...”
Mộ Thủy Ngưng có chút xấu hổ.
“Hmmm...Đúng thế, cũng không biết nàng có đồng ý hay không?”
Diệp Thiên Dật ngồi bên cạnh thở dài.
“Vậy ngươi cứ cố gắng, Thiên Hồ Sơn luôn ủng hộ ngươi. Chỉ cần cậu Diệp có thể theo đuổi thành công thì không sao cả, ngay cả Y Vũ hay là những người khác đều không thành vấn đề.”
Mộ Y Vũ: “...”
“Chị hai...”
Nàng bất lực nhìn Mộ Thiên Ngưng một cái.
“Được rồi, không đùa nữa. Ta rất biết ơn cậu Diệp đã cứu toàn bộ Thiên Hồ Sơn. Đây cũng là lỗi của ta, vẫn luôn ở trong tiểu thế giới tu luyện nên không hiểu chuyện của Thiên Hồ Sơn. May mà có cậu Diệp ở đây.”
“Haiz, không cần khách sáo. Chúng ta đều là người một nhà cả.”
Diệp Thiên Dật cười nói.
“Người một nhà... ừm...”
Mộ Thiên Ngưng chớp mắt nhìn Mộ Thiên Tuyết, Mộ Thiên Tuyết tỏ vẻ mình không hiểu gì.
“Đúng rồi, phía kia xảy ra chuyện gì vậy?”
Mộ Thiên Tuyết nói: “Thông đạo đi lên thượng vị diện.”
Hở?
Diệp Thiên Dật sửng sốt trong giây lát!
Hắn chỉ ngủ có một giấc, sau khi tỉnh dậy sao trời đất lại thay đổi cả thế này?
“Có ai đã đến đó chưa?”
Diệp Thiên Dật vội hỏi.
“Hiện tại không mở được, cánh cửa đó phải cần đến dấu tay của hai người, một nam một nữ, người nam thì mọi người đều nghĩ là ngươi, còn người nữ hiện tại cũng chưa biết là ai!”
Diệp Thiên Dật: “...”
“Tại sao?”
Sau đó Mộ Thiên Tuyết nói qua đại khái một lượt những chuyện này cho Diệp Thiên Dật nghe, bao gồm cả chuyện của đại hội thiên hạ.
“Định mệnh! Vậy có nghĩa là, bây giờ ta đi ra ngoài, không ai dám động vào ta rồi?”
Hai mắt của Diệp Thiên Dật đột nhiên lóe sáng.
“Đại khái là thế, nhưng không thể chắc chắn. Nếu ngươi thực sự chọc phải người không nên chọc, họ sẽ tìm đủ mọi cách giết ngươi. Vậy nên tốt nhất là cẩn thận thì hơn!”
Diệp Thiên Dật gật đầu; “Ta hiểu.”
“Hử?”
“Khụ khụ, ngày mai ta sẽ đi Tội Ác Chi Đô một chuyến.”
Bốn cô gái: “...”
Ngươi này lại muốn làm cái gì vậy?
“Nhân tiện, tiểu Anh Vũ... vẫn chưa tỉnh lại.” Mộ Thiên Tuyết nói.
“Cái gì? Tiểu Anh Vũ sao rồi?”
Diệp Thiên Dật nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận