Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 680: Mở ra thượng vị diện (2)

Dịch: Cỏ Dại Team
“Tin rằng Diệp Thiên Dật nhất định có cách!”
“Vậy nếu nói hắn không có cách, hắn có phải sẽ chết không?”
“…“
Tinh Bảo Bảo, Bạch Hàn Tuyết, Phong Nhã, Chu Tử Tuyết, Lôi Vũ m, v...v.., các cô gái lo lắng nhìn Diệp Thiên Dật.
Các nàng cho dù ở xa như vậy vẫn cảm thấy được cảm giác áp bức này, hắn thật sự không sao chứ?
"Tiếp chiêu đi! Yaaaaa”
Phút chốc tiếp theo, Dương Sở Sinh mang theo một kiếm ẩn chứa lực lượng đáng sợ của Tà Lôi xông về phía Diệp Thiên Dật!
Xoát-- -
Mà đồng thời, Diệp Thiên Dật cũng vứt linh khí Địa giai trong tay đi, cảnh này khiến mọi người ngây người!
Hắn... tại sao lại vứt kiếm đi rồi?
"Chờ đã, các ngươi nhìn trên tay hắn, trên tay của Diệp Thiên Dật sao cũng được quấn quanh bằng lực lượng màu đen?"
"Là lực lượng gì nữa đây? Lại là một lực lượng mà Diệp Thiên Dật chưa bao giờ bày ra trước mặt mọi người!?"
Oanh ——
Phút chốc sau, Diệp Thiên Dật tung người nhảy lên, một quyền đánh về kiếm kia, mang theo uy thế khủng bố đâm qua lực lượng đáng sợ! Hai cỗ lực lượng đối đầu!
Rất nhiều người đã nhắm mắt lại theo bản năng.
Người ta là Thiên Tôn phóng thích lực lượng đáng sợ như vậy, mang theo uy thế khủng bố, chấn động thị giác khủng khiếp, thiên địa dị tượng, còn sử dụng kiếm.
Diệp Thiên Dật, Lĩnh Vực cảnh ngũ giai, lại vứt linh khí đi, sau đó dùng nắm đấm để đỡ một kích uy thế khủng bố như thế của hắn, thức khác biệt duy nhất, đó chính là luồng khí tức màu đen quấn quanh trên tay Diệp Thiên Dật.
Chỉ nhìn thuần túy bằng mắt, thì Dương Sở Sinh chính là cơn bão sóng to gió lớn dưới, còn Diệp Thiên Dật chính là gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ dưới ánh mặt trời yên tĩnh, căn bản không thể so được.
Mà khí thế của bọn họ, khí thế Dương Sở Sinh dâng trào, mà Diệp Thiên Dật... bình bình không có gì lạ!
Chỉ như vậy, hắn cũng dám liều lực lượng với Dương Sở Sinh?
"Muốn chết! Ngươi đã dám cùng ta liều, vậy ngươi có chết trong tay ta cũng không trách ta được!"
Dương Sở Sinh ánh mắt ngưng tụ!
Oanh ——
Hai lực lượng va chạm vào nhau, điều khiến mọi người không ngờ tới chính là...
Theo lý mà nói thì khi loại lực lượng này đối đầu, là Diệp Thiên Dật sẽ trực tiếp bị đánh bay đi, sau đó đập ra một cái hố to, thế mà...
Khoảnh khắc nắm đấm của Diệp Thiên Dật chạm vào kiếm của hắn, thanh kiếm kia lập tức bị Tà Thần Chi Lực nuốt chửng, vỡ tan, đồng thời, bóng dáng của Dương Sở Sinh bay ra ngoài, mà khí thế khủng bố xung quanh hắn thuận theo đà đánh xuống mặt đất dưới chân Diệp Thiên Dật, mà hoàn toàn không tổn thương đến Diệp Thiên Dật.
Dương Sở Sinh bay thẳng ra khỏi võ đài.
Mọi người: ???
"Cái này... cái này??? Làm sao có thể như vậy? Đây hoàn toàn là lực lượng không ngang nhau, vì sao lại là Diệp Thiên Dật nghiền ép Dương Sở Sinh? Ta thật sự nghĩ không ra!"
"Cỗ lực lượng màu đen vừa nãy quấn quanh tay Diệp Thiên Dật kia rốt cuộc là lực lượng gì? Cái này..."
"..."
Bạch Hàn Tuyết nhìn lực lượng quấn quanh tay Diệp Thiên Dật!
Lực lượng này, thật mạnh! Mạnh hơn rất nhiều so với lúc hắn bảo mình đánh thử vào buổi tối hôm trước!
Phong Nhã miệng nhỏ hơi há.
“Thật là lợi hại.”
Diệp Thiên Dật thở ra một hơi nhẹ nhõm! Sau đó quay trở về khán đài, Bạch Hàn Tuyết các nàng nhanh chóng vây quanh hắn.
“Không sao chứ?”
“Không sao, chỉ là linh lực hơi thâm hụt một chút mà thôi.”
Diệp Thiên nói tới linh lực các nàng mới ý thức rằng, trận này, lực lượng mà Diệp Thiên Dật phóng ra, bình thường phải tiêu
hao bao nhiêu linh lực, hắn vậy mà còn có thể phóng thích được nhiều võ kỹ cường đại như thế? Mức độ linh lực hùng hậu của hắn... thật đáng sợ!
Tịch Thiên Vũ đứng dậy nhìn Diệp Thiên Dật một chút rồi bước đến sân đấu.
“Nè nè nè, tiểu Thiên Vũ.”
Diệp Thiên Dật hô một tiếng.
“Hửm?”
Tịch Thiên Vũ nhìn Diệp Thiên Dật.
“À ờm… Phong Nhã và ta là bạn…”
“Ta biết rồi.”
Nói xong nàng bước lên võ đài, Phong Nhã cũng bước lên, đứng đối diện Tịch Thiên Vũ.
Sau đó bắt đầu đại chiến!
Trận này, mọi người một lần nữa được chứng kiến năng lực khống chế thuộc tính lôi đáng sợ của Tịch Thiên Vũ, nhưng điều khiến bọn họ càng kinh hãi hơn lại là Phong Nhã! Phong Nhã ở trận này cho thấy thực lực chủ đạo cả trận chiến! So với bất kỳ trận nào trước đó đều mạnh hơn quá nhiều.
“Nàng muốn đánh với ngươi.”
Bạch Hàn Tuyết nhìn Diệp Thiên Dật nói.
“Ta cũng biết.”
“Vậy ngươi có đánh không?”
“Đánh chứ.”
“Vậy ngươi nghĩ Thiên Vũ chắc chắn thua à?”
Diệp Thiên Dật nhìn chiến trường rồi gật đầu; “Ừ.”
Mặc dù Tịch Thiên Vũ rất rất mạnh, nhưng Phong Nhã càng mạnh hơn.
Mười phút sau, Tịch Thiên Vũ bị đánh bại, nàng hướng Phong Nhã ôm quyền sau đó quay trở về!
Trong lòng cả hai đều hiểu rõ, cho nên sẽ không đả thương đối phương.
“Chuyện là… Tà Phi các hạ, thực lực đồ đệ ngươi rốt cuộc như thế nào? Nàng đã dùng toàn lực chưa?”
Lão tổ Võ Thần điện vội vàng hỏi.
Bây giờ, những cô gái mạnh nhất trong mắt bọn họ bao gồm Tịch Thiên Vũ, Nguyệt Lạc Lạc đều đã thất bại rồi, mà bây giờ, hai người đứng đầu đã xuất hiện, Diệp Thiên Dật và Phong Nhã!
Phong Nhã này xác thật cũng cho thấy lực lượng cường đại, nhưng là khoảng cách với nghịch thiên vẫn còn rất xa, bọn họ không biết! Bọn họ càng không biết Phong Nhã phải chăng đã dùng hết toàn lực.
Cho nên, ít nhất là đại hội thiên hạ này, Phong Nhã chính là khả năng cao nhất, nhưng Phong Nhã rốt cuộc lợi hại bao nhiêu, không ai biết.
Tà Phi nhìn thoáng qua lão tổ Võ Thần điện.
“Hẳn là chưa.”
Tà Phi thản nhiên nói.
"Vậy Phong Nhã này, có khi nào là..."
Tà Phi do dự một chút, nói: “Cũng rất có thể."
"Như vậy nhất định phải để cho Diệp Thiên Dật với nàng đánh một trận mới có thể nhìn ra được, nhưng... Diệp Thiên Dật và nàng có vẻ là bạn, mối quan hệ có vẻ còn rất tốt, trận này bọn họ sẽ đánh hết sức chứ?"
Bọn họ đang lo lắng điều này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận