Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 682: Mở ra thượng vị diện (4)

Không phải Diệp Thiện Dật chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này, trước kia sau lưng Hỏa Vũ cũng xuất hiện hình dạng một con phượng hoàng, nhưng...
Thiên địa dị tượng này, hơi thở đáng sợ này, và con phượng hoàng sau lưng Phong Nhã hoàn toàn không giống với trước kia Diệp Thiên Dật nhìn thấy, cao quý hơn, khí thế mạn mẽ hơn, hay nói dễ hiểu hơn là lực lượng này của Phong Nhã đã nghiền ép lực lượng của con phượng hoàng mà trước kia Hỏa Vũ phóng thích! Thậm chí, Diệp Thiên Dật cảm nhận được một loại hơi thở ép hắn đến đau thắt ngực!
"Đây... đây là phượng hoàng? Vì sao đều cao quý hơn so với bất kỳ phượng hoàng nào mà ta từng thấy?"
"Hẳn là phượng hoàng, nhưng có thể là phượng hoàng càng đáng sợ hơn, huyết mạch càng mạnh hơn! Khí tức này, thậm chí trên người Long tộc chính thống tại đại lục này đều không thể cảm nhận được, nàng... chẳng lẽ cũng nhận được truyền thừa đến từ thượng vị diện?"
“Rất có khả năng! Rất có khả năng!”
"..."
Ánh mắt mọi người nóng rực nhìn chằm chằm hai người bọn họ.
“Anh Thiên Dật, đây là lực lượng huyết mạch của ta, không lâu trước vừa đạt được, hmmm... có thể cũng là lực lượng đến từ thượng vị diện, lực lượng của ngươi hẳn cũng là vậy đúng không?”
Đôi mắt xinh đẹp của Phong Nhã nhìn Diệp Thiên Dật.
Sau đó, nắm tay phải của Diệp Thiên Dật quấn quanh Tà Thần Chi Lực
“Vậy chúng ta so tài một chút xem, chưng mà chỉ đánh một chiêu này thôi đấy!”
“Được!”
Phút chốc sau, sương mù màu đen trên nắm đấu của Diệp Thiên Dật bành trướng lên, nắm tay phải siết chặt, toàn bộ co lại đến trên nắm đấm!
“Phượng Vũ Cửu Thiên!”
Ngâm---
Trong khoảnh khắc tiếp theo, chín con hỏa phượng cao quý với khí thế đáng sợ bay thẳng lên trời, sau đó lao về hướng Diệp Thiên Dật!
"Cái này... hơi thở này! Uy thế này, e rằng... e rằng Thiên Tôn cũng có thể bị đánh bại ngay lập tức!"
"Đừng quên, đây là lấy Lĩnh Vực cảnh ngũ giai phóng thích, nếu như nói nàng phóng thích ở Thiên Tôn cảnh, vậy, Thánh Quân cảnh đều có thể bị đánh bại, năng lực chiến đấu vượt cấp của Phong Nhã này, so với Diệp Thiên Dật cũng không kém bao nhiêu! Ít nhất nàng có năng lực vượt qua đại cảnh giới mà tru sát đối thủ! Chính là nàng!"
"Wow... thiên mệnh chi tử và thiên mệnh chi nữ, vậy mà lại quen biết nhau! Đây chính là ý trời sao!"
"Đánh xong trận nay, chúng ta liền đi mở cánh cửa tới thượng vi diện!"
"... "
Diệp Thiên Dật mắt nhìn chằm chằm chín con phượng hoàng đang lao tới như thể muốn nuốt chửng hắn, hư ảnh phượng hoàng thôn tính toàn bộ võ đài, phút chốc sau, Diệp Thiên Dật giơ tay lên, hư ảnh phượng hoàng cứ như vậy đâm vào tay Diệp Thiên Dật, ngay khi đụng vào, vốn dĩ bóng đen dường như chỉ có vài chấm đột nhiên bộc phát ra, Tà Thần Chi Lực khủng bố tràn ra mười mấy mét trước mặt Diệp Thiên Dật, ngăn cản tất cả phượng hoàng!
Phong Nhã thấy thế khẽ than.
“Thật lợi hại!”
Mà những người khác thì há to miệng!
"Lực lượng màu đen của Diệp Thiên Dật rốt cuộc là gì? Sát Thần Chi Lực đều bị hắn nghiền ép, mà bây giờ, Phong Nhã phóng thích lực lượng huyết mạch đáng sợ như thế, vậy mà... hắn vậy mà lại có thể chặn lại rồi!?"
"Tuyệt vời! Quá tuyệt vời!"
"..."
Thế giới yên tĩnh trở lại, bụi bặm dần tán đi, Diệp Thiên Dật và Phong Nhã đứng đối mặt nhau.
“Được rồi được, chỉ đánh tới đây thôi.”
Diệp Thiên Dật thở dài nhẹ nhõm nói.
“Anh Thiên Dật còn có át chủ bài nào không?”
Phong Nhã hỏi.
Nếu nói có, vậy cũng có!
“Ngươi thì sao?”
“Có.”
Phong Nhã nói.
Diệp Thiên Dật: "..."
Tiểu Phong Nhã thật là lợi hại, hắn là vì có hệ thống nên mới mạnh được như vậy, mặc dù trận này hắn vẫn chưa dùng lực lượng hệ thống tác chiến với Phong Nhã, nhưng Phong Nhã thật sự rất lợi hại.
“Ta cũng gần như vậy!”
“Vậy không đánh nữa, linh lực của ta hết rồi.” Phong Nhã lắc đầu, rồi nói: “Ta nhận thua!”
Ngay sau đó, toàn bộ sân đấu võ vang lên tiếng hoan hô vang dội! Những người trẻ tuổi có thể là hoan hô vì được xem một trận đấu vô cùng mãn nhãn, nhưng những người lớn tuổi hơn một chút, bọn họ có thể là vì phát hiện thiên mệnh chi nữ nên mới vui vẻ reo hò như thế!
Tà Phi nhìn Phong Nhã bên cạnh mình, con bé này lại có lực lượng như thế, cũng không biết đạt được từ lúc nào, là có từ trước khi gặp mình sao?
Có điều Tà Phi cũng biết chuyện nàng là toàn thuộc tính! Cho nên kỳ thật nàng vẫn luôn cảm thấy Phong Nhã và Diệp Thiên Dật khá giống nhau, đều là tương đối nghịch thiên.
Lão tổ Võ Thần điện lúc này đứng dậy nói: "Tốt lắm! Vậy bây giờ ta tuyên bố, đại hội thiên hạ chính thức kết thúc, người chiến thắng cuối cùng là... Diệp Thiên Dật!"
Sau đó là một mảnh tiếng reo hò của các cô gái vang lên.
Phong Nhã đứng đó mỉm cười nhìn Diệp Thiên.
Tinh Bảo Bảo các nàng vẻ mặt sùng bái nhìn Diệp Thiên Dật.
Lôi Vũ m vểnh miệng nhỏ!
Aaaaaa!! Đời này có lẽ cũng đánh không lại hắn! Này làm sao đánh với hắn hả?
"Diệp Thiên Dật, đến lấy phần thưởng của ngươi.”
Lão tổ Võ Thần điện nhìn Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật bước tới, cầm linh khí Thánh giai trong tay.
Lão tổ Võ Thần Điện có chút không nỡ, lưu luyến nhìn món linh khí đã theo mình nhiều năm!
Đây là một mặt dây chuyền!
"Linh khí Thánh giai này tên là Tuyệt Đối Thủ Hộ, ngươi chỉ cần đeo nó trên người, lúc ngươi cần nó phóng ra lực lượng, Tuyệt Đối Thủ Hộ sẽ phóng thích ra lực lượng bảo vệ, lấy cảnh giới bây giờ của ngươi, đại khái có thể khiến Tuyệt Đối Thủ Hộ thay ngươi phòng thủ đòn tiếp cận của Thánh Quân cảnh, sau ba đòn, nó sẽ tiến vào thời kỳ tích trữ năng lượng, khi cảnh giới của ngươi đạt đến Thiên Tôn cảnh, thậm chí có thể cản ba lần lực lượng của Thiên Đạo cảnh! "
Lão tổ Võ Thần điện nhìn Diệp Thiên Dật nói.
Diệp Thiên Dật sờ chóp mũi nhìn thứ trong tay một chút, sau đó ngẩng đầu lên.
“Chỉ thế thôi á?”
Mọi người: ???
"Khụ khụ khụ--"
Lão tổ Võ Thần điện ho khan một tiếng.
Chỉ thế thôi?
Định mệnh! Nghe mà tức chết đi được.
Cái này còn không nghịch thiên à? Khi cảnh giới của hắn đạt đến Thiên Đạo, thậm chí có thể dùng để phòng ngự lực lượng của Chí Tôn Thiên Đạo đó!
Chờ đã... so với Linh khí vô địch của Diệp Thiên Dật và linh khí có thể áp chế Chí Tôn Thiên Đạo của hắn, hình như... hắn có tư cách nói... chỉ thế thôi thật?
“Tiểu Hàn Tuyết!”
Diệp Thiên Dật vẫy vẫy tay với Bạch Hàn Tuyết.
“Hử?”
Bạch Hàn Tuyết đi tới.
“Cho ngươi nè.”
Bạch Hàn Tuyết: “…”
“Cầm lấy đi, ta cầm cũng không có tác dụng gì.”
Mọi người: “…”
“Ta…”
Bạch Hàn Tuyết cắn cắn môi rồi nhận lấy!
Mấy cô gái bên cạnh Diệp Thiên Dật nói sao đây nhỉ!
Woaaa! Hâm mộ, ghen tị!
Không dám so với Bạch hàn Tuyết, Bạch Hàn Tuyết vẫn là vợ cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận