Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 703: Ngươi rốt cuộc là ai? (1)

Diêp Thiên Dật sững sờ!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc trố mắt!
Ngươi diễn màn này thật sự giả trân luôn á.
Ngươi xuất ra vài chiêu đã đánh bay người ta Thiên Tôn cảnh rồi, chính là đánh bại bọn họ bằng thế nghiền ép, sau đó ngươi đánh với Lĩnh Vực cảnh, hai người mới va chạm một chút, ngươi đã biểu cảm thông khổ liên tục lui về phía sau nói…… đánh không lại hắn?
Đang làm cái trò con bò gì vậy?
Chị gái à! Diễn cho giống một chút đi!
Khóe miệng Diệp Thiên Dật run rẩy một chút.
Chị gái này, ngươi có phải đang thèm khát thân thể của ta hay không? Làm người không thể như vậy được!
Diệp Thiên Dật choáng váng.
“Cô chủ… Người kia thật là đẹp trai.”
Vẻ mặt Tiểu Vũ si mê nhìn Diệp Thiên Dật trên đài.
“Thật sự rất đẹp trai.”
Hạ Ngữ Hàn gật đầu.
Người này thật đẹp trai, thật là hiếm gặp!
Lấy thân phận của nàng, đã gặp qua quá nhiều người đẹp trai, ưu tú rồi nhưng so với hắn vẫn còn kém xa!
Hắn mới chỉ là Lĩnh Vực cảnh sao? Vậy xem như ngoài gương mặt đẹp đẽ kia ra thì hắn thực sự chẳng có điểm nào nổi bật.
Nàng đương nhiên không nhận ra Diệp Thiên Dật. Lúc thấy hắn ở thành Ngọc Lâm, nhìn ở khoảng cách quá xa nên căn bản là thấy không rõ.
“Thất công chúa thật sự chỉ bởi vì dung mạo của hắn mà lựa chọn hắn làm phò mã sao?”
Tiểu Vũ nghi hoặc hỏi.
Hạ Ngữ Hàn thông minh sao có thể không đoán ra được? Nàng cũng không nói gì.
Thất công chúa Bắc Manh Manh đứng lên, ánh mắt nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
“Ta thua rồi! Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là phò mã của bản công chúa!”
Diệp Thiên Dật: ???
“Đừng đừng đừng, ta căn bản đánh không lại ngươi!”
Diệp Thiên Dật vội nói.
Đệch!! Đây là chuyện gì vậy?
“Nhưng bản công chúa thật sự đã thua!”
“Chị gái à, ta chỉ là một Lĩnh Vực cảnh, ngươi là Thiên Tôn cảnh, ngươi làm sao mà thua ta được?”
Diệp Thiên Dật rít gào một tiếng.
“Chắc là…… Là bởi vì trước đó bản công chúa đã đánh quá nhiều trận, quá mệt mỏi, mặc kệ như thế nào, bản công chúa chính là thua, đi thôi! Bây giờ ngươi theo bản công chúa về cung.”
Sau đó Bắc Manh Manh liền vươn tay ra với Diệp Thiên Dật.
“Cô gái, xin đừng động tay động chân.”
Mọi người: “……”
“Đi mau!”
“Chuồn đây, chuồn đây.”
Diệp Thiên Dật phóng thích thuộc tính không gian, bóng dáng cứ thế biến mất ngay tại chỗ!
Bắc Manh Manh sửng sốt một chút.
“Thuộc tính kông gian! Thế mà lại có thuộc tính không gian! Nếu đã có không gian mà nói, chứng minh thiên phú của hắn cũng không thấp, sao mới chỉ Lĩnh Vực cảnh chứ?”
“Hắn chạy rồi sao? Đã là phò mã, hắn còn chạy mất? Vì sao vậy? Chẳng lẽ hắn còn có bối cảnh gì sao? Không muốn trở thành phò mã đi ở rể người ta? Không thể nào, nếu như hắn có bối cảnh đằng sau sao mới chỉ là Lĩnh Vực cảnh? Hơn nữa Thất công chúa xinh đẹp như vậy, với hắn mà nói chính là lựa chọn quá tuyệt vời rồi!”
“Trời mới biết hắn nghĩ gì. Hắn dựa vào gương mặt đó, muốn tìm cô gái thế nào mà không được? Nhưng nếu muốn tìm một cô gái có thân phận cao thì thật không dễ dàng.”
“……”
Mọi người nghị luận sôi nổi.
“Aaaaa!!”
Nàng không ngừng dậm chân trên mặt đất!
Thật đáng giận!
Vì sao!
Nàng xinh đẹp như vậy, thân phận lại là công chúa cao quý, người này chỉ Lĩnh Vực cảnh, lớn lên có chút đẹp trai đấy, được bản công chúa nhìn trúng còn không cảm kích ta? Hắn dựa vào đâu mà dám chạy!!
“Người đâu!”
Bắc Manh Manh khẽ kêu một tiếng.
Vèo vèo vèo ——
Mười mấy người hạ xuống bên người nàng.
“Công chúa điện hạ!”
“Các ngươi truyền lệnh phong tỏa thành Bắc Đẩu Thiên cho ta. Cho thêm người đi tìm, đào ba tấc đất cũng phải tìm ra phò mã cho bản công chúa!”
Bắc Manh Manh nói.
“Tuân mệnh!”
Bắc Manh Manh cắn răng, hừ lạnh rồi rời đi.
“What the hợi! Chuyện quái gì vậy?”
Sau khi sử dụng thuộc tính không gian, lúc này Diệp Thiên Dật đang đi trên đường phố ở một nơi cách xa nơi vừa nãy. Hắn bất đắc dĩ lắc đầu.
Mẹ ơi, ta chỉ lên thử chút mà đã bị bắt làm phò mã sao?
Hắn đẹp trai là sự thật nhưng…… nàng chí ít cũng là công chúa. Vị công chúa này không có chút rụt rè nào sao?
Hừ! Đúng là con gái!
Thèm muốn cơ thể của hắn chứ gì???!
Diệp Thiên Dật muốn nói cho thần Tiên tỷ tỷ các nàng biết, nếu ai muốn chiếm hữu hắn thì mau mau chiếm hữu đi. Ngoài kia có cả một đống cô gái tranh nhau muốn cướp hắn kia kìa.
“Ta nên đến Diệp gia trước.”
Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm.
Diệp gia này có phỉ do cha hắn sáng lập không hắn cũng không biết. Vì vậy hắn phải đi điều tra ra chân tướng.
Hắn bây giờ đã ở trong cơ thể của người này, Diệp Tiên Nhi, Diệp gia ở đại lục Thiên Lam hay là cha hắn và Diệp gia ở đây đều là người thân của hắn!
Hồi còn ở Trái Đất hắn không có người thân. Ở nơi này, hắn rất hy vọng có biết được tình thân là gì.
Muốn đến Diệp gia thật ra rất dễ dàng. Chỉ cần tùy ý hỏi vài người là có thể hỏi ra! Diệp Thiên Dật tìm đến trước cổng Diệp gia.
Một trang viên rộng lớn!
Người ta thường chọn vùng ngoại thành để xây trang viên, bởi vì chỉ có vùng ngoại thành mới cho phép ngươi xây dựng quy mô lớn như vậy. Nhưng Diệp gia trực tiếp xây dựng ở trung tâm thành phố. Ở nơi phồn hoa như vậy đúng là chưa có ai dám làm!
Có thể thấy nơi này không hề nhỏ hơn trang viên của Vương gia!
“Thành Ngọc Lâm và thành Bắc Đẩu Thiên chỉ cách xa nhau mấy chục km, nhưng có vẻ mức độ phát triển cùng sự giàu có phồn hoa không chỉ cách nhau một ít.”
Diệp Thiên Dật xem xét.
Hắn muốn trà trộn vào Diệp gia, sau đó tìm hiểu những tin tức đang cần……
Làm cách nào trà trộn vào Diệp gia? Dựa vào gương mặt với vẻ đẹp trai ngời ngời này sao?
Ha ha ha! Cứ thế này đi ra ngoài căn bản không che được hào quang của diễn viên chính phát ra từ người hắn đâu!
“Nhanh lên! Vừa mới có người nói phò mã đi qua nơi này, mau tìm cho ta!”
“Dạ!”
Một đám người chạy qua Diệp Thiên Dật!
Diệp Thiên Dật: “……”
Đậu móe! Hắn thật thảm!
Dịch dung! Phải dịch dung thôi!
Dịch dung giống người bình thường một chút. Sau đó tiến vào Diệp gia, tiếp cận một người nào đó của Diệp gia rồi làm tùy tùng bên người hắn, vừa hay có thể trốn được người đi tìm mình của Thất công chúa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận