Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 724: Aaaaa! Hắn đẹp trai quá đi

Người này, trước mặt tất cả mọi người ở thành Bắc Đẩu Thiên, thậm chí không đem đế vương là hắn đặt vào trong mắt, ngươi nói xem hắn có muốn xử lý người này không?
Nhưng mà, ngươi không thể ám sát hắn, ám sát một Lĩnh Vực cảnh như vậy, nói thật, cũng hoàn toàn không có một chút khoái cảm nào, nhưng, nếu như định tội hắn, chém đầu, vậy khoái cảm và cảm giác hoàn toàn khác rồi!
.....
“Đây chính là phòng của ngươi.”
Bắc Manh Manh đưa Diệp Thiên Dật đến tẩm cung thuộc về nàng trong cung, có một vườn hoa rất xinh đẹp, còn có hồ nhỏ, rừng hoa đào, sau đó Bắc Manh Manh mang Diệp Thiên Dật đến một biệt thự!
Tổng cộng có ba tầng, phòng ngủ chính là ở tầng ba, nàng chỉ vào một phòng trong đó nói với Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua, hỏi: “Vậy ngươi thì sao?’
“Bản công chúa ở bên cạnh.”
Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi: “Ta là phò mã, chúng ta không phải là nên ngủ chung sao?”
“Các ngươi đều lui xuống hết đi.”
“Vâng, công chúa!”
Sau đó các cô gái kia lui xuống.
“Lát nữa có chuyện cần nói với ngươi, ngươi đi tắm rửa trước đi, tắm xong đến phòng khách tìm bản công chúa! Bản công chúa cũng cần phải đi tắm rửa đây.”
Bắc Manh Manh nói.
“Nói thì nói luôn đi, tại sao phải tắm rửa?”
Diệp Thiên Dật khó hiểu hỏi.
“Bảo ngươi đi tắm thì đi đi, thúi chết đi được!”
Bắc Manh Manh trừng mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật nhún nhún vai. Sau đó ngửi thử quần áo của mình.
Rất hôi sao? Vớ vẩn!
Đệch!
Đậu móe rộng như vậy sao??! Giường này, cmn phải có kích thước năm sáu mét ấy chứ? Cảm giác mình nhảy lên trên liền có thể nhún nhún giống như nhảy trên đệm lò xo ấy nhỉ.
Mà vì sao Bắc Manh Manh lại muốn hắn đi tắm?
Aaaaa!!
Tắm rồi, lớp dịch dung của hắn khẳng định không còn nữa, đến lúc đó lại có thể nhìn thấy anh đẹp trai rồi, tuy rằng nàng không thể nào thích hắn được nhưng mà, ngồi với một người đẹp trai như vậy, nhất định bổ mắt nha.
Tắm rửa xong, Diệp Thiên Dật mặc đồ ngủ vào.
Bắc Manh Manh bố trí cũng khá là chu đáo, từ lúc nào mà nàng chuẩn bị cho hắn căn phòng tốt như vậy lại còn đầy đủ hết một đống đồ dùng của con trai nữa? Quần áo, nước hoa nam, mỹ phẩm dành cho nam, gì gì đó...
Đi xuống tầng dưới, không một bóng người, có lẽ đều bị Bắc Manh Manh cho lui ra hết rồi, mà Thất công chúa còn đang tắm chưa xong.
Qua một lúc Bắc Manh Manh lau tóc, mặc áo ngủ rộng rãi đi xuống.
Diệp Thiên Dật nhìn liếc qua nàng, nàng cũng nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Sau đó ánh mắt hai người đều sáng lên.
“Thật... thật đẹp trai nha.”
Bắc Manh Manh không chịu được nuốt một ngụm nước miếng.
Aaaa!! Đẹp trai quá! Thật sự đẹp trai quá đi! Aaaaa!!
Đừng nhìn biểu hiện của nàng bình tĩnh, thực ra trong lòng đã điên cuồng gào thét rồi!
Aaaaa!! Đẹp trai chết đi được!!
“Khụ khụ....”
Bắc Manh Manh ho khan một tiếng đi đến bên cạnh Diệp Thiên Dật ngồi xuống sofa, sau đó mắt to lặng lẽ nhìn trộm Diệp Thiên Dật.
Không được rồi, không được rồi, tim đập thật nhanh!
“Ngươi... tại sao lại phải dịch dung trong bữa tiệc? Như thế này không phải khá là tốt sao?”
Bắc Manh Manh hỏi.
Vốn vĩ ở trước mặt Diệp Thiên Dật đã dịch dung, nàng vẫn là rất có tự tin, nhưng khi Diệp Thiên Dật lộ ra dung mạo trân chính của mình, ở trước mặt hắn nói chuyện, Bắc Manh Manh luôn...luôn cảm thấy không còn tự tin nữa! Có chút thẹn thùng, tự ti!
Aaaa!! Đẹp trai quá đi!
“Quá đẹp trai.”
Diệp Thiên Dật xoa chán, nói: “Ngươi nói xem, lúc nãy ta đã dịch dung bình thường thế rồi mà còn bị một vài người nhằm vào, nếu như ta mà vác nguyên cái mặt này đến đó, ta chẳng phải là không sống nổi mà ra khỏi đó sao?”
Diệp Thiên Dật thở dài một hơi.
Có lẽ, đây chính là phiền não của đẹp trai đi.
“Cũng phải ha.”
“Ngươi cũng cảm thấy ta rất đẹp trai sao?”
“Đương.... còn lâu! Chỉ có thể coi là đẹp trai bình thường.”
Bắc Manh Manh cứng miệng nói.
Lúc này, vài cô gái bưng bữa ăn khuya tiến vào.
“Công chúa điện hạ, đây là bữa khuya ngài dặn dò, toàn bộ đã mang lên rồi ạ.”
Sau đó bọn họ cung kính đặt đồ ăn lên bàn, ngẩng đầu nhìn qua Diệp Thiên Dật.
Sau đó... đờ ra ngay tại chỗ.
Thật... thật tuấn lãng.
“Lui xuống đi.”
Bắc Manh Manh nhàn nhạt nói.
Sau đó các nàng vẫn không có phản ứng.
“Hử? Lui xuống đi.”
Bắc Manh Manh lại nói lại, mấy cô gái này vẫn không có phản ứng gì.
Lúc này Bắc Manh Manh mới ngẩng đầu nhìn bọn họ, mới thấy bọn họ đang nhìn Diệp Thiên Dật ngây người.
“Nè nè nè! lui xuống đi!”
Bắc Manh Manh vỗ vỗ ghế.
“A... Vâng... vâng, công chúa điện hạ!”
Sau đó mấy cô gái đỏ mặt nhanh chóng chạy ra.
Bắc Manh Manh cảm thấy mình bị bẽ mặt, vừa nãy mới nói Diệp Thiên Dật này đẹp trai bình thường thôi, sau đó người của mình nhìn hắn đều nhìn đến ngây người.
“Khụ khụ... có một việc bản công chúa phải nói trước với ngươi một chút!”
Bắc Manh Manh ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Đôi mắt sâu thẳm của Diệp Thiên Dật nhìn về phía Bắc Manh Manh, sau đó nàng…
Ho khan một tiếng, mau chóng cúi đầu, giả vờ muốn uống nước, cầm cốc nước uống một ngụm!
Ahhhhh!!
Bắc Manh Manh ngươi bình tĩnh chút, còn loại đàn ông nào mà ngươi chưa từng gặp? Mà Diệp Thiên Dật này cũng chỉ có vậy thôi, cũng chỉ là có tài một chút, có tài thì có ích gì? Nàng lại không hiểu thơ văn, nàng không quan tâm, cũng chỉ là đẹp trai chút mà thôi! Cảnh giới mới chỉ là Lĩnh Vực cảnh, quá rác rưởi, cũng chẳng phải là thiên tài gì! Ngươi bình tĩnh chút!
Bắc Manh Manh không ngừng rít gào trong lòng!
"Chính là như vậy, bản công chúa tỷ võ chiêu thân là bởi vì nếu ta còn không tìm được phò mã thì người trong nhà sẽ gả ta cho đế quốc khác để liên hôn!"
Bắc Manh Manh nói.
“Vậy nên, ta muốn tỷ võ chiêu thân là để tìm một người nhìn tạm được để giả vờ kết hôn với ta. Ngoài mặt, ngươi là phò mã của ta, nhưng thật ra ta với ngươi nhiều nhất chỉ được coi là bạn bè mà thôi. Ngươi hiểu chưa?"
Bắc Manh Manh nhìn Diệp Thiên Dật nói.
Diệp Thiên Dật: "..."
Được thôi!
Hắn đại khái cũng đoán được rồi, Diệp Thiên Dật đã hiểu ngay khi hắn thấy Bắc Manh Manh đã chuẩn bị riêng cho mình một căn phòng! Hắn đã biết ngay chuyện này không đơn giản như vậy.
"Là loại bạn nào? Bạn cũng chia ra nhiều loại bạn khác nhau."
Diệp Thiên Dật cười.
"Chỉ là bạn bè bình thường."
Bắc Manh Manh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận