Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 744: Ngày cưới

Nàng được ôm trong vòng tay của Diệp Thiên Dật, đầu ấy cảm thấy trống rỗng!
Hắn... hắn hắn hắn…….
Nếu theo lẽ thông thường, nàng có thể sẽ giết chết kẻ nào dám động tay động chân với nàng như thế này! Nhưng……
Nàng lại không làm được!
Một là, Điệp Phi đang ở đây, Diệp Thiên Dật là chồng sắp cưới của nàng, tuy là giả nhưng cũng phải giả vờ cho chót?
Hai là...
Không chịu đựng được, không chịu đựng được nữa rồi!! Ta thực sự không thể chịu đựng được nữa! Nhịp tim nhanh quá... Thịch thịch...
"Ting... tiến độ chinh phục Bắc Manh Manh 60%."
Diệp Thiên Dật: "..."
Thật là... cô gái này, đúng là dễ dãi mà! Đường đường là một công chúa đoan chính, một công chúa xinh đẹp, thiên phú cao siêu, thân phận cao quý dù tính tình không được tốt lắm, vậy mà... không ngờ lại rớt hết liêm sỉ vì nhan sắc như vậy.
Bắc Manh Manh muốn nói một câu với Diệp Thiên Dật, nhưng vẫn còn người khác ở đó, nên sau khi rời khỏi ngực hắn, dù nàng có mở miệng nhưng vẫn không nói được gì.
"Hai người có tình cảm tốt như vậy thì ta cũng yên tâm rồi, phò mã, tối nay ta còn có một số việc phải làm, có thể cần ngươi giúp đỡ, không biết ngươi có thời gian không? Nếu không có thời gian thì để sau cũng được, dù gì thì ngày mai cũng là ngày cưới của hai người ”.
Kỷ Điệp nói.
"Vậy để sau này đi."
Bắc Manh Manh trong vòng tay của Diệp Thiên Dật nói với khuôn mặt đỏ bừng.
Diệp Thiên Dật nói: "Không được, việc giữa ta với Kỷ Điệp nương nương rất quan trọng. Không sao đâu. Ta sẽ trở lại vào sáng sớm ngày mai."
"Hả?"
Bắc Manh Manh nhăn mũi.
"Có được không?"
Đôi mắt sâu thẳm của Diệp Thiên Dật nhìn Bắc Manh Manh.
Bắc Manh Manh ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt của Diệp Thiên Dật, sau đó chỉ đỏ mặt khẽ nói một tiếng "ừm".
"Vậy chúng ta đi thôi."
Sau đó, Diệp Thiên Dật và Kỷ Điệp rời đi.
Bắc Manh Manh vẫn chưa hoàn hồn.
"Ah!! Sao ngươi lại có thể rớt hết liêm sỉ như vậy, Bắc Manh Manh!"
Bắc Manh Manh vỗ nhẹ vào mặt mình.
Còn về Diệp Thiên Dật và Kỷ Điệp... họ có thể làm gì? Kỷ Điệp muốn dụ dỗ Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật nhất định sẽ không buông tha nàng rồi!
...
Sáng sớm hôm sau, Diệp Thiên Dật vội vàng đứng dậy.
Kỷ Điệp mở đôi mắt đẹp đang ngái ngủ nằm trong vòng tay của Diệp Thiên Dật.
"Ta phải đi rồi."
"Vẫn còn sớm mà."
Kỷ Điệp uể oải cọ vào người Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật: "..."
Đệch! Không thể chịu đựng nổi mà!
“Lúc này hoàng cung vẫn còn ít người. Nếu lúc trời sáng hẳn thì ta coi như xong đời” Diệp Thiên Dật đẩy nàng ra rồi rời đi.
Kỷ Điệp mỉm cười, sau đó vươn vai.
Cảm giác này thực sự rất tuyệt, hơn nữa nàng còn có một loại tính cách, thoạt nhìn trông nàng khá là phóng đãng, nhưng thực ra nàng thực sự rất ngây thơ, nhưng từ khi trở thành người phụ nữ của Diệp Thiên Dật, nàng có cảm giác dường như Diệp Thiên Dật đã hoàn toàn chinh phục được nàng, nàng cũng có vẻ thích cảm giác đó.
Nhưng chủ yếu là người đàn ông này thực sự rất cuốn hút.
...
Bắc Manh Manh dậy từ rất sớm, khi nàng đi xuống lầu, Diệp Thiên Dật đã ngồi hút thuốc trong phòng khách.
"Ngươi quay trở lại rồi?"
Diệp Thiên Dật gật đầu; "Ừm, đám cưới mấy giờ bắt đầu?"
"Tầm 12 giờ? Buổi sáng sẽ có nhiều khách đến tham dự sớm, lúc đó ngươi cứ nghe lời ta là được rồi."
Bắc Manh Manh vươn vai.
"Ok!"
...
Hôm nay trong hoàng cung cực kì náo nhiệt, với đủ loại đèn nhiều màu sắc, đèn lồng đỏ, chữ hỉ được treo khắp nơi, hoàng cung được trang hoàng một cách rực rỡ và tươi sáng.
Dù sao đây cũng là hôn lễ của công chúa nên chắc chắn sẽ không hề nhỏ, dù cho trong mắt Bắc Hạo Nhiên, Bắc Manh Manh này chỉ là một công cụ, nhưng những thứ như thế này cũng phải được chuẩn bị chu đáo.
Nơi tổ chức lễ cưới là ở chính điện của hoàng cung!
Hội trường này thực sự rất lớn, đủ để chứa được hàng nghìn người, toàn bộ hội trường đã được trang trí hoàn chỉnh, bàn ghế đã được sắp xếp, những món ăn được chuẩn bị công phu và sang trọng đang được những người hầu bưng lên!
Ngoài hội trường này, còn có một không gian rộng bên ngoài, bàn ghế cũng được xếp dày đặc, cộng vào chắc cũng phải đến nghìn cái bàn? Buổi hôn lễ này quả thật không nhỏ, bất cứ gia tộc có chút danh tiếng nào ở thành Bắc Đẩu Thiên, chỉ cần bọn họ muốn dự đám cưới hoặc muốn đến tặng quà đều có thể đến, ngoài các gia tộc ở thành Bắc Đẩu Thiên còn có các gia tộc khác cũng có thể tới.!
Vì vậy, nghìn bàn này nhìn vậy thôi chứ cũng không nhiều.
Xa hơn nữa là hàng chục nghìn binh lính đang xếp thành hàng ngay ngắn.
Thời gian chậm rãi trôi qua, hết nhóm này đến nhóm người khác đến, những người có thân phận thấp hơn đều ngồi bên ngoài, nhưng hội trường được mở rộng, họ cũng có thể quan sát được tình hình bên trong, còn những người có thân phận cao hơn một chút thì được vào trong hội trường này.
Diệp Thiên Dật và Bắc Manh Manh đang trò chuyện trong phòng ở của sảnh chính.
Lúc này Bắc Hạo Nhiên mỉm cười bước vào, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Diệp Thiên Dật kể từ ngày hôm đó, đương nhiên khi hắn nhìn thấy dáng vẻ của Diệp Thiên Dật, lông mày của hắn vô thức cau lại!
Đây có phải là dáng vẻ thực sự của Diệp Thiên Dật? Thực sự cũng khá là xuất sắc, dù cho có vẻ bề ngoài không hề đơn giản! Nhưng chẳng qua hắn mới chỉ đạt tới Lĩnh Vực cảnh, hắn cũng chẳng thể nguy hiểm đi đâu được?
"Hahaha, không ngờ em rể lại anh tuấn như vậy, chẳng trách cô em gái thích xem mặt của ta lại thích em rể như vậy, hahaha."
Bắc Hạo Nhiên cười và vỗ vai Diệp Thiên Dật.
"So với bệ hạ thì vẫn kém hơn một chút."
Diệp Thiên Dật mỉm cười.
Bắc Hạo Nhiên thờ ơ nói: "Em rể đừng có khiêm tốn như vậy. Manh Manh, em rể, khách cũng đã lần lượt đến đông đủ rồi. Theo như nghi lễ truyền thống, hai người nên đi tiếp khách, tiện thể đích thân nhận quà mà họ mang tới, đi thôi"
"dạ, vậy chúng ta đi thôi."
Bắc Manh Manh và Diệp Thiên Dật cùng nhau bước ra ngoài.
Biểu cảm tươi cười của Bắc Hạo Nhiên dần dần chuyển thành u ám.
Tên Diệp Thiên Dật này, một tên Linh Vực cảnh bé nhỏ, hắn có thể đem đến bão táp gì chứ? Đế quốc Thiên Lâm muốn âm thầm giết hắn, không phải rất dễ dàng sao? Vì vậy, hôm nay hắn chắc chắn phải chết!
Chỉ là cái này, một người không có lai lịch lại dám gả cho em gái của hắn? Hắn có thể mang lại lời ích gì cho tân đế? Không thể mang lại cái gì, sau đó hắn sẽ đem em gái gả cho Đế quốc Thiên Lâm, ít nhất hắn có thể từ việc liên hôn với Đế quốc Thiên Lâm lấy được không ít tài nguyên, sính lễ của công chúa chắc chắn sẽ không hề ít!
Còn về hạnh phúc của em gái? Có đáng gì chứ? Nàng cần nó không? Nàng không cần nó, vậy nên Bắc Hạo Nhiên không cần phải suy nghĩ gì về nó!
Diệp Thiên Dật và Bắc Manh Manh nắm tay nhau bước ra ngoài.
Trong đại sảnh này không có mấy người, sau đó hai người bước tới cửa ra vào, phía sau là hàng nghìn quân sĩ đứng ngay ngắn, từ lúc hai người đi ra, trên bầu trời không ngừng ngập tràn những đóa pháo hoa xinh đẹp!
Từng người, từng người bước vào trong, Diệp Thiên Dật và Bắc Manh Manh phải mỉm cười chào họ, sau đó còn phải nghe mấy lời chúc phúc của bọn họ.
"Thật phiền phức."
Diệp Thiên Dật ghét nhất là cái phần này!
Ahhhhh! Khi đó hắn nghĩ cái quái gì lại đồng ý đến giả làm phò mã hờ của nàng cơ chứ.
Chẳng qua có vẻ cũng nhận được một vài thứ, nhiệm vụ của Bắc Manh Manh đã kích hoạt, cả Kỷ Điệp...
"Thực xin lỗi, sau hôm nay ta sẽ xoa bóp giúp ngươi được không?” Bắc Manh Manh ngượng ngùng lè lưỡi, nhưng khi đứng bên cạnh Diệp Thiên Dật, nhất là khi nàng nhìn thấy những ánh mắt của những cô nàng xinh đẹp khi nhìn Diệp Thiên Dật, trong lòng lại cảm thấy vô cùng hài lòng."
"Diệp gia đến!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận