Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 763: Muốn gán tội cho một người thì thiếu gì cách

"Nhanh nhanh nhanh."
Bắc Manh Manh nghiến răng!
"Dù sao thì ngươi cũng sắp chết rồi, bổn công chúa chiều theo ý ngươi!"
Sau đó, Bắc Manh Manh vươn tay bóp chân cho Diệp Thiên Dật.
"Đoán chừng sắp đến rồi nhỉ."
Diệp Thiên Dật nhìn đồng hồ, sau đó nói một câu.
"Hả? Ngươi nói là... mấy người hoàng huynh sao?"
Diệp Thiên Dật gật đầu.
"Thế thì ngươi..."
Diệp Thiên Dật cười cười, nói: "Muốn gán tội cho một người thì thiếu gì cách, ta cũng không còn cách nào nữa rồi."
"Ngươi!"
Bắc Manh Manh nhìn dáng vẻ tự tin của Diệp Thiên Dật, nàng vẫn luôn cảm thấy có phải hắn có biện pháp nào đó, trước giờ vẫn tính trước mọi việc hay không. Giờ đây, hắn ném ra một câu muốn gán tội cho một người thì thiếu gì cách, hắn cũng hết cách...???
Ông anh à! Vậy ngươi có cần phải tỏ ra bình tĩnh như vậy không?
"Thế ngươi muốn làm thế nào?"
"Chạy thôi."
Bắc Manh Manh: "..."
"Ông anh à, thế sao ngươi không chạy sớm một chút đi?"
Diệp Thiên Dật cười tươi, nói: "Đều thế cả, chẳng bằng ba ngày nay chiếm tiện nghi của ngươi nhiều chút, như thế còn được lời chút!"
Bắc Manh Manh: "..."
Nàng đưa tay thử nhiệt độ trên đầu Diệp Thiên Dật một chút.
"Ngươi không bị dở hơi đấy chứ?"
Ngay tại lúc này...
Rầm ——
Cửa chính của biệt thự bị đá văng ra, sau đó mấy chục cường giả trào vào nơi này.
"Bắt Diệp Thiên Dật lại cho bản đế!"
Giọng nói của Bắc Hạo Nhiên vang lên từ bên ngoài.
"Các ngươi làm gì đó!?"
Bắc Manh Manh vội vàng đứng chắn trước người Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật đưa mắt nhìn Bắc Manh Manh.
Tiểu công chúa này tuy rằng chạc tuổi hắn, thế nhưng do được bảo vệ quá tốt nên thật ra nàng thật sự khá là đơn thuần. Khi nàng đứng trước mặt Diệp Thiên Dật để bảo vệ hắn, kỳ thực trong lòng Diệp Thiên Dật cảm thấy rất ấm áp.
Chung sống mấy ngày nay, Diệp Thiên Dật thật sự rất thích nàng, mặc dù có lúc lại hận đến ngứa răng.
Nàng thật sự không giống Lôi Vũ m lắm.
Lôi Vũ m thật ra kiên cường hơn, đanh đá hơn, cũng tàn nhẫn hơn một chút. Bắc Manh Manh quả thực chính là dùng bề ngoài để che giấu đi sự yếu đuối của mình. Tuy rằng nàng cũng khá đanh đá, mấy ngày nay có không ít lần đánh nhau với Diệp Thiên Dật, thế nhưng nàng tinh nghịch hơn, lúc nào cũng ấm ức sụt sịt, làm Diệp Thiên Dật tưởng nàng khóc rồi nên nới lỏng cảnh giác, sau đó hạ gục Diệp Thiên Dật.
Nói đơn giản là đơn thuần hơn một chút.
Bắc Hạo Nhiên dẫn theo vài người đi đến!
"Lục soát cho ta!"
Bắc Hạo Nhiên quát một tiếng.
"Vâng!"
Sau đó, vài người xông lên.
"Hoàng huynh, đây là chuyện gì vậy!?"
Thật ra trong lòng Bắc Manh Manh đã có chút chuẩn bị rồi, nhưng nàng vẫn luôn ôm chút mong đợi với người hoàng huynh này. Lỡ như hắn không tồi tệ đến vậy thì sao?
"Manh Manh, theo những gì ta không ngủ không nghỉ để điều tra ra mấy ngày nay, cuối cùng cũng phát hiện quả thật Diệp Thiên Dật là đầu sỏ gây nên vụ việc sát hại Thập Tam hoàng tử và thiên sư của Đế quốc Thiên Lâm! Cho nên, bất luận thân phận của hắn ra sao, dù có là phò mã, dù có là người đàn ông của em gái ruột ta đi chăng nữa, hắn đã phạm pháp thì bản đế cũng phải bắt hắn lại! Diệp gia chủ!"
Sau đó, Diệp Ngạo Vân hành lễ ở bên cạnh hắn, nói: "Qua quá trình điều tra của chúng ta mấy ngày nay, cuối cùng chúng ta đã phát hiện ra rằng quả thật tồn tại một lượng độc vô cùng ít ỏi còn sót lại trong bình rượu đó. Trong rượu không có độc, nhưng do có độc ở vị trí miệng bình nên khi rót rượu, rượu sẽ sánh đến vị trí của độc. Chất độc thuận thế đổ vào trong chén, cho nên điều này cũng là lý do tại sao lần khám xét chén rượu khi đó lại không phát hiện ra chất độc, bởi vì loại độc này ở miệng bình chứ không phải ở trong rượu!"
Trong lòng Diệp Thiên Dật không nhịn được mà cười ra tiếng.
Vì muốn xử lý hắn, những người này đúng là chiêu gì cũng dùng đến! Bây giờ hắn cũng không cần suy nghĩ gì nữa, chắc chắn miệng bình đó đã bị bọn họ hạ độc rồi! Mà bọn họ nói miệng bình có độc, vừa hay khiến hắn không thể phản bác lại được.
Bắc Hạo Nhiên đã đặc biệt điều động rất nhiều người của các gia tộc thế lực trong thành Bắc Đẩu Thiên để cùng tìm bằng chứng, bao gồm cả Hạ Thiên Hạ cũng có mặt trong đám người ở này!
Rất nhiều người nghe thấy lời của Bắc Hạo Nhiên, dù trong lòng bọn họ cho rằng Diệp Thiên Dật vô tội, nhưng bọn họ vẫn phải trưng ra một vẻ mặt bừng tỉnh giác ngộ!
"Các vị có ai muốn kiểm tra miệng bình này một chút không? Loại độc này là Thí Hồn Chi Độc không màu không vị. Các ngươi thấy cái chết của Thập Tam hoàng tử không có bất kỳ dấu hiệu và vết thương nào, bao gồm tổn thương lục phủ ngũ tạng. Đó là bởi vì nơi bọn họ chịu tổn thương trực tiếp là linh hồn. Sau khi Thí Hồn Chi Độc gây độc chết người, nó đồng thời cũng có thể bay hơi!"
Diệp Ngạo Vân nhìn lướt qua mọi người sau lưng hắn!
"Thì ra là Thí Hồn Chi Độc! Lòng dạ thật tàn nhẫn!"
"Đúng vậy! May là đã điều tra ra, nếu không để người như vậy làm phò mã, ở bên cạnh công chúa, vậy đó quả là một sự uy hiếp, cũng đem lại sự đe doạ cực lớn cho hoàng thất!"
"..."
Mọi người rối rít phụ họa theo.
Diệp Thiên Dật lười giải thích, thời gian mấy ngày đã đủ để cho những người này nghĩ ra một phương pháp hoàn mỹ không tì vết để hãm hại hắn. Trong lòng những người khác có tính toán, có nghi ngờ cũng không thể nói ra được.
"Diệp Thiên Dật, ngươi có gì muốn nói không?"
Ánh mắt Bắc Hạo Nhiên nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
"Có!"
Diệp Thiên Dật gật đầu.
"Nói!"
Bắc Hạo Nhiên nhìn lướt qua Diệp Thiên Dật như đang nhìn một kẻ đã chết vậy.
"Đcm cái đồ thối tha! Chết đi! Ta chặt đứt đầu ngươi! Đồ chó má!"
Diệp Thiên Dật chửi ầm lên với Bắc Hạo Nhiên.
Mọi người: "..."
Bọn họ bị những lời mắng mỏ đột ngột của Diệp Thiên Dật làm kinh ngạc đến ngây người! Bọn họ nghĩ là Diệp Thiên Dật sẽ tìm đủ mọi đường để thanh minh, vậy mà...
Đôi mắt của Bắc Hạo Nhiên bỗng nhiên ngưng lại!
Hắn lại bị Diệp Thiên Dật chửi ầm lên trước mặt nhiều người như vậy, trong lòng hắn dĩ nhiên là vô cùng khó chịu!
Cho dù Diệp Thiên Dật sắp chết đến nơi rồi, nhưng hắn vẫn thấy khó chịu!
Nhưng... ngược lại, hắn cần phải biểu hiện ra mình vô cùng độ lượng.
"Ha ha ha..."
Bắc Hạo Nhiên cười lạnh một tiếng, nói: "Thế nào? Bị vạch trần rồi thấy tức đến nổ phổi phải không?"
"Đúng vậy, cái đồ chó tạp chủng nhà ngươi, cái thứ chó cái nuôi lớn, đáng lẽ năm đó lão tử không nên sinh ra ngươi!"
Tròng mắt Bắc Hạo Nhiên ngưng lại!
"Tự tìm đường chết!"
Trên người của hắn bộc phát ra một sự phẫn nộ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận