Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 805: Người của Đế quốc Thiên Lâm tới (1)

"Đương nhiên, thần tử lại dám bạch bạch với phi tử của đế vương, bọn họ khẳng định muốn giết ta rồi."
Diệp Thiên Dật cười nói.
"Đó chắc chắn là do ngươi! Nếu không sao Kỷ Điệp nương...à không, chị Kỷ Điệp lại bị tên tra nam như ngươi lừa gạt chứ?"
Bắc Manh Manh vừa hỏi vừa quay sang nhìn Kỷ Điệp.
Kỷ Điệp hơi cười nói: "Do hắn quá đẹp trai đó, ta là một người nhìn mặt mà."
"Thế nhưng mà... Cái này không đạo đức lắm nha."
Bắc Manh Manh do dự một chút rồi nói.
"Cho nên ta chính là một người phụ nữ hư hỏng nha." khóe miệng Kỷ Điệp khẽ cong lên nhìn Bắc Manh Manh nói.
"Không phải, ta cảm giác ngươi không phải người xấu! Khẳng định là do hắn!"
Bắc Manh Manh chỉ Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật; ???
"Chính là do hắn nói ngon nói ngọt lừa ngươi!"
Diệp Thiên Dật biểu thị mình rất vô tội!
Nếu như nói những người khác thì đúng là hắn nói ngon nói ngọt dụ dỗ thì cũng đúng, nhưng Kỷ Điệp thật sự không phải! Thật không phải!
"Haizzz, chính là mị lực của ta quá lớn chứ sao nữa! Bây giờ muộn rồi, không muốn đánh bài nữa."
Diệp Thiên Dật quẳng bộ bài đi.
"Vậy ngươi muốn làm gì?"
Diệp Thiên Dật nở một nụ cười xấu xa: "Ở đây có ba vị mỹ nhân như hoa như ngọc, ngươi nói xem ta muốn làm gì?"
Ba cô gái: "..."
"Ngươi nghĩ hay lắm, đồ tra nam thúi! Chơi tiếp! Bản công chúa còn chưa thắng được ván nào đây này."
Diệp Thiên Dật thật sự không muốn đánh bài nữa, nhưng mà như bây giờ đã là kết cục tốt đẹp ngoài mong đợi rồi!
Ừm, chuyện này cũng không có gì không tốt!
Một đêm cứ như vậy đi qua, bọn họ cũng coi coi như vượt qua tình huống hung hiểm! Đánh mãi đánh mãi rồi lăn ra ngủ lúc nào chẳng hay.
Mặc dù Diệp Thiên Dật không làm gì, nhưng mà nói thật...
Cuối cùng, hắn vẫn được ngủ cùng với ba mỹ nhân như hoa như ngọc, mặc dù không làm gì, nhưng đúng là ngủ cùng nhau! Cho nên... ừm, quá đã!
Mặc dù tối hôm qua rất xấu hổ, nhưng mà các nàng cũng coi như thẳng thắn gặp nhau rồi, cũng đều hiểu rõ nhau rồi, quan hệ cũng tốt hơn, nhất là các nàng đều biết, mình đều là người phụ nữ của tên tra nam Diệp Thiên Dật chết tiệt này...
Các cô gái mở mắt, các nàng vẫn còn hơi ngái ngủ mông lung liếc nhau một cái.
Tối hôm qua đánh đến rất muộn, cuối cùng... Các nàng đều thua thảm, chỉ mình tên khốn Diệp Thiên Dật này thắng.
Tính sơ sơ mới phát hiện, mặc dù món quà mà Diệp Thiên Dật mua cho các nàng rất đắt, nhưng mà số tiền các nàng thua hắn áng chừng cũng ngang ngửa số tiền hắn bỏ ra mua quà rồi...!!
Ba cái cô gái nhìn Diệp Thiên Dật đang nằm ngủ như heo chết!
Các nàng đều xinh đẹp như hoa như vậy, làm sao lại thua ở trong tay của hắn cơ chứ?
"Chị Kỷ Điệp, ngươi và Diệp Thiên Dật đã từng làm chuyện kia chưa?"
Bắc Manh Manh đỏ mặt nhỏ giọng hỏi.
"Ừm rồi."
Kỷ Điệp mỉm cười gật gật đầu.
"ồ..."
Như vậy nói cách khác... Chỉ có nàng không có sao.
Không được không được!
Mặc dù tên Diệp Thiên Dật này rất đáng ghét, siêu cấp đáng ghét, nhưng mà... Nàng cũng đã nhận định hắn là người đàn ông của đời mình rồi, với lại hai người cũng đã kết hôn rồi, chị Hạ Ngữ Hàn và chị Kỷ Điệp xinh đẹp như vậy, ưu tú như vậy đều đã cùng Diệp Thiên Dật... làm chuyện ấy, sao nàng lại không được?
Tên khốn!
Tối hôm qua còn nói muốn cùng nàng làm, vậy mà cũng không thấy hắn làm gì.
"Chúng ta nghịch hắn đi?" Bắc Manh Manh đề nghị.
"Nghịch gì cơ?"
Đôi mắt xinh đẹp của Kỷ Điệp sáng lên.
Hạ Ngữ Hàn: "..."
Nàng không phải kiểu cô gái tinh nghịch, nhưng mà... Có lẽ là cũng có chút tò mò, có lẽ là trong lòng cũng có một chút khó chịu, đôi mắt xinh đẹp của nàng cũng hơi hơi sáng lên.
"Chúng ta vẽ rùa đen lên mặt hắn!"
"Được đấy!"
Sau đó trên mặt Diệp Thiên Dật ngay lập tức xuất hiện ba con rùa đen.
"Đây là cái gì?"
Hai cô gái tò mò nhìn một tấm phù triện xuất hiện trong tay Kỷ Điệp.
"Cái này gọi bùa nghe lời, sau khi dán lên người hắn, hắn sẽ nghe lời chúng ta trong một khoảng thời gian."
Kỷ Điệp vừa cười vừa nói.
"Thôi thôi bỏ đi."
Hạ Ngữ Hàn khẽ nói.
"Ồ..."
Bắc Manh Manh cũng lắc đầu; "Bỏ đi bỏ đi, đến lúc đó nếu hắn tức giận sẽ không tốt."
Kỷ Điệp mỉm cười, cũng cất bùa đi.
Bởi vậy có thể thấy được, các nàng vẫn còn rất ngoan.
Lúc này Diệp Thiên Dật mở mắt ra.
"Đang nói chuyện gì thế?"
Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua mấy cái cô gái, sau đó vươn tay ôm Hạ Ngữ Hàn vào trong ngực, hôn chụt một cái, rước lấy một cái liếc mắt của Hạ Ngữ Hàn.
Cho tới bây giờ nàng cũng là không nghĩ tới, có một ngày nàng sẽ bị Diệp Thiên Dật chiếm tiện nghi ở trước mặt những người khác, trước kia nàng cảm thấy đây là việc không thể nào tiếp thu được, nhưng mà từ khi nàng kết hôn lại phát hiện, những chuyện này có vẻ như cũng không quan trọng, thậm chí Diệp Thiên Dật có mấy người phụ nữ cũng không quan trọng, mà điều quan trọng nhất chính là, chri cần Diệp Thiên Dật mạnh khỏe không có chuyện gì là được rồi.
Ngay lúc này, đồng hồ công năng của Hạ Ngữ Hàn sáng lên, nàng nằm ở đó nhìn thoáng qua, sau đó ngồi bật dậy.
"Sao thế?"
Hạ Ngữ Hàn nhíu chặt mày nhìn Diệp Thiên Dật, nói: "Người của Đế quốc Thiên Lâm đến."
Diệp Thiên Dật ngồi dậy, nhưng thái độ của hắn lại rất bình thản!
"Đi, đi xem một chút."
Hạ Ngữ Hàn nhìn Diệp Thiên Dật nói: "Bọn họ tới tìm ngươi, ngay tại cổng Diệp gia."
"Đương nhiên ta biết."
"Vậy ngươi còn đi?"
Các nàng lo lắng nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật cười rồi nói: "Bọn họ tới tìm ta, chắc chắn là vì để trả thù, nhưng mà các ngươi đừng quên, thân phận của ta đã bại lộ rồi, bọn họ không dám trực tiếp động thủ với ta đâu, nếu không, việc chúng ta đang ở đây bọn họ khẳng định cũng biết, muốn động thủ thì sớm đã trực tiếp tới đây rồi, còn đi Diệp gia làm gì nữa?"
"Ý của ngươi là..."
"Bọn họ chỉ là muốn làm ra vẻ thế để lấy lại mặt mũi thôi! Mà ta... Có cho bọn họ cái cơ hội có được mặt mũi này hay không thì còn phải xem thái độ của bọn họ như thế nào đã! Đi nào các vợ yêu."
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận