Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 807: Đệch! Cẩu tặc vô sỉ!

Bắc Hạo Nhiên đang ngồi trên tầng hai của một quan trà cách đó không xa, vừa vặn nhìn qua cửa kính có thể nhìn thấy tình huống bên này!
"Ngớ ngẩn!"
Bắc Hạo Nhiên lắc đầu.
Lúc đầu hắn còn tưởng Đế quốc Thiên Lâm này có thể làm được trò trống gì, nhưng bây giờ xem ra cũng chả khác gì thằng ngu!
Muốn giết Diệp Thiên Dật thì thiếu gì cách, rất nhiều là đằng khác, hắn mang theo nhiều người như vậy, thế trận lớn như vậy, nhưng cách làm này, chẳng phải là không hiện thực sao?
Đoán chừng, Diệp Thiên Dật không chết được! Vậy chỉ có thể dựa vào Tà Hoàng tông.
Nhưng không nhất định, nếu như chọc giận vị tân đế này, cũng chưa biết chừng mọi chuyện sẽ xảy ra như thế nào.
Bên này càng ngày càng nhiều người, những dân chúng kia cũng phát hiện, từ sau khi Diệp Thiên Dật xuất hiện ở thành Bắc Đấu Thiên, thì thành Bắc Đấu Thiên này cũng không có nổi một ngày yên bình! Mà những chuyện xảy ra đều là những chuyện thuộc hàng kinh thiên động địa!
Nhưng mà cũng không sao, bọn họ làm quần chúng ăn dưa cho nên cũng hóng chuyện rất vui vẻ.
Diệp Thiên Dật mang theo Hạ Ngữ Hàn đi tới bên này, Kỷ Điệp và Bắc Manh Manh thì nửa đường đã tách ra rồi, nhưng chắc chắn cũng sẽ tới đây!
Còn chưa tới nơi, Diệp Thiên Dật đã thấy mọi người vây quanh đông nghìn nghịt.
"Ngươi cẩn thận một chút." Hạ Ngữ Hàn lo lắng nhìn Diệp Thiên Dật.
"Yên tâm! Còn chưa ăn sáng, đi nào, bây giờ chúng ta đi vào quán lề đường nào đó mua ít sữa đậu nành và bánh quẩy ăn."
Hạ Ngữ Hàn: "..."
Sau đó hai người ngồi ở một quán ngay cạnh chỗ đám người đang bu lại đông như kiến, vừa ăn sáng vừa nhìn bọn họ.
"Dưa muối này ngon ghê."
Diệp Thiên Dật ăn một miếng bánh bao kèm một miệng dưa muối rồi khen lấy khen để.
Hạ Ngữ Hàn phục thật sự! Diệp Thiên Dật là yêu nghiệt phương nào không biết?
Thời gian chậm rãi trôi qua, đám cường giả bên cạnh Lâm Khoát có lẽ là đợi lâu nên mất kiên nhẫn!
"Bệ hạ, rất có thể Diệp Thiên Dật kiêng kị cho nên không dám trở về, chúng ta cứ chờ mãi ở đây cũng không phải cách hay." Một lão giả đi tới cạnh Lâm Khoát nhỏ giọng nói với hắn.
Lâm Khoát cau mày!
Ngay lúc này, đằng sau không biết ai hô lên một tiếng.
"Diệp Thiên Dật ở đây này!"
Sau đó, tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên Dật đang ngồi ăn bánh bao, trứng luộc và uống trà với Hạ Ngữ Hàn.
Đám người; ???
"Đậu móe? Đây chính là Diệp Thiên Dật?"
"Đây là Hạ Ngữ Hàn? Ta dù sao chưa từng gặp, nhưng mà người thanh niên kia rất đẹp trai, cô gái lại rất xinh đẹp, hình như đúng là bọn họ! Nửa tiếng trước ta đã thấy bọn họ ngồi đó ăn sáng rồi, không ngờ lại chính là bọn họ!"
"Đệch! Diệp Thiên Dật này cũng thật là lớn gan nhỉ? Người ta đường đường là đế vương của Đế quốc Thiên Lâm mang theo cả trăm đỉnh cấp cường giả tới giết hắn, ngươi nói, hắn trốn đi cũng tốt, tới nghênh chiến cũng được, hắn lại nhàn nhã ngồi đó ăn sáng xem kịch? Ta phục á!"
"Cái này... Thật là phục sát đất! Căn bản nghĩ mãi mà không rõ người này đầu óc là nghĩ như thế nào! Chính là không giống người bình thường."
"..."
"Buổi sáng tốt lành ha các vị."
Diệp Thiên Dật ăn một thìa cháo rồi đứng lên cười chào một tiếng.
Hạ Ngữ Hàn: "..."
Đám người; "..."
Lâm Khoát nhìn Diệp Thiên Dật, gắt gao nắm chặt nắm đấm!
Đậu móe!
Hắn có cảm giác mình giống như thằng hề vậy!
Hắn ở đây chờ nửa tiếng, thật tình không biết, người hắn muốn tìm lại đang ngồi nhàn nhã ăn sáng ngay sau lưng mình?
Hắn đến để trả thù! Chứ không phải tới mời Diệp Thiên Dật hỗ trợ! Đume!
"Diệp Thiên Dật!"
Lâm Khoát giơ tay lên chỉ Diệp Thiên Dật, trên mặt rất phẫn nộ!
So tuổi tác, thật ra hắn cũng chỉ lớn hơn Diệp Thiên Dật mười tuổi mà thôi, nhưng luận tâm tính, hắn thậm chí còn không sánh bằng Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật đứng lên, lau miệng nói: "Ta nói chứ chú hai, ngươi cũng thật là, người ta là đế vương của Đế quốc Thiên Lâm, ngươi cũng không dẫn người ta vào nhà ngồi một chút."
Diệp Ngạo Vân nhướng mày không nói gì.
Sau đó Diệp Thiên Dật cứ như vậy xuyên qua đám người, những người kia rất tự giác nhường đường cho Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật đi tới trước mặt những người kia.
"Ngữ Hàn."
Hạ Thiên Hạ đang đứng xem, tranh thủ gọi Hạ Ngữ Hàn đi tới bên cạnh mình.
"Diệp Thiên Dật, ngươi đã xuất hiện, như vậy ngươi chuẩn bị chịu chết đi!"
Lâm Khoát chỉ vào Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật quét mắt nhìn qua một lượt hơn trăm cường giả, sau đó nói: "Ta biết các ngươi tới giết ta, nhưng mà không có gì..."
Sau đó Diệp Thiên Dật thong thả đi tới sau lưng Diệp Ngạo Vân, nói: "Ta là người Diệp gia, muốn giết ta, trước tiên phải san bằng Diệp gia rồi lại nói! Chú hai ta đã nói qua, ta là người Diệp gia, sau này cho dù gặp phải phiền toái gì thì cũng có Diệp gia chống đỡ! Đúng không chú hai? Ngươi chắc chắn sẽ không mặc kệ ta đúng không, những người này rất mạnh, ta không thể đánh thắng được, trước khi đến cha ta đã nói với ta, có chuyện gì cứ tìm chú hai, ngươi sẽ không bỏ mặc ta, đúng hay không chú hai?"
Diệp Ngạo Vân: ???
Đám người: ???
Đệch! Cẩu tặc vô sỉ!
Diệp Ngạo Vân tức đến tím người!
Đậu móe!
Chỉ có mấy câu đơn giản, đã kéo cả Diệp Ngạo Vân hắn, kéo cả Diệp gia vào rồi, mà đây cũng không phải mấu chốt, mấu chốt là, chuyện này đã thăng đến vấn đề đạo đức luôn rồi!
Hạ Thiên Hạ nghe Diệp Thiên Dật nói thế, nhịn không được khóe miệng khẽ nhếch!
Tuy nói nguy cơ lần này không phải Diệp gia có thể ngăn cản được, nhưng mà đầu óc của tên nhóc Diệp Thiên Dật này cũng thật tốt, cũng thật là đủ trò... Ha ha ha!!
Tự nhiên lại rất thích cái tính cách này của hắn, quả nhiên, giống hệt với cha hắn Diệp Quân Tà vậy, tính cách của cha hắn cũng như thế.
Diệp Ngạo Vân giật giật khóe miệng, sau đó nói: "Đây là đương nhiên, ngươi là người Diệp gia, lại là con trai của anh cả nữa, nhiều năm không gặp như vậy, ngươi cũng đã thiệt thòi nhiều rồi, làm chú hai, đây là chuyện ta nên làm."
Diệp Ngạo Vân nói!
Sau đó hắn đạt được sự tán thưởng của không biết bao nhiêu người!
"Diệp gia chủ thật là trọng tình trọng nghĩa, lớn nguy cơ như thế hắn lại còn dám đồng ý bảo vệ Diệp Thiên Dật? Diệp gia căn bản không thể chống lại được hoàng thất của Đế quốc Thiên Lâm, hắn lại còn muốn bảo vệ Diệp Thiên Dật! Thật khiến cho người ta bội phục!"
"Đúng vậy! Chỉ là... Hắn làm sao có thể bảo vệ được người cháu trai này? Coi như toàn bộ Diệp gia bồi vào cũng không bảo vệ được hắn!"
"Toàn bộ Diệp gia bồi vào? Làm sao có thể! Hắn đoán chừng cũng chỉ thử một chút mà thôi? Hoặc là chuyển ra hoàng thất Đế quốc Bắc Đẩu? Cũng không thế nào, Diệp gia không có mặt mũi lớn như thế, Tà Hoàng tông? Không đúng không đúng, lần trước Diệp Thiên Dật trực tiếp làm cho Thiếu chủ của Tà Hoàng tông mất hết mặt mũi, đoán chừng quan hệ từng có của Diệp gia và Tà Hoàng tông cũng từ trước đó biến thành thù oán rồi cũng nên, Tà Hoàng tông cũng không có khả năng sẽ giúp bọn họ! Mà thân phận của Diệp Thiên Dật... Nếu Đế quốc Thiên Lâm dám đến đã nói lên bọn họ cũng không hề sợ."
"..."
"Diệp gia chủ, ngươi nhất định muốn đứng ra bảo vệ Diệp Thiên Dật?"
Lâm Khoát đôi mắt ngưng tụ nhìn thẳng vào Diệp Ngạo Vân!
Thật ra hắn cũng không dám làm gì quá đáng!
Diệp Thiên Dật này chắc chắn phải giết, nhưng chủ yếu là giết như thế nào!
Dùng cường giả tuyệt đối nghiền ép đánh giết hắn?
Khả năng này là cách đơn giản nhất, nhưng lại không làm thế được, chủ yếu là hắn không dám!
Bạn cần đăng nhập để bình luận