Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 831: Diễn trò phải diễn trọn bộ

Gì? Vì sao Diệp Thiên Dật lại phải làm như vậy?
Rất đơn giản, chính là muốn dẫn tới sự chú ý của người ngoài!
Chuyện này Bắc Hạo Nhiên phải tham gia, mà hắn muốn làm một nhân vật chính nghĩa, Diệp gia, bất kì thế lực nào đều không chịu nổi dư luận, vì vậy, bây giờ người tụ tập trước cửa lớn Diệp gia càng nhiều vậy tự nhiên càng tốt!
“Các vị chào buổi tối! Hello, chị đẹp phía bên kia, có hứng thú lên cùng hát với ta không?”
Diệp Thiên Dật chỉ một cô gái xinh đẹp cách đó không xa!
Cô gái kia nhìn gương mặt đẹp trai của Diệp Thiên Dật, ánh mắt phát sáng, sau đó nàng nhanh chóng chạy qua.
Tiếng hát động lòng người bay đi thật xa trong màn đêm, mà người tụ tập bên ngoài càng ngày càng nhiều!
“Đây là tình huống gì? Đây không phải Diệp Thiên Dật của Diệp gia sao? Hắn lại mắc bệnh thần kinh gì vậy? Hát hò om sòm ở ngoài cửa lớn Diệp gia?”
“Hắn có lẽ không phải chỉ vì thích hát? Trời mới biết hắn muốn làm gì, nhưng mà khoan hay nói, nghe khá hay ha.”
“Chủ yếu là…. Hắn thật đẹp trai! Woaaa! Thật ngưỡng mộ Hạ Ngữ Hàn và Thất công chúa! Thích quá cơ…”
“Nè nè nè, lẽ nào không nên là cánh đàn ông chúng ta hâm mộ hắn sao?”
“ …”
Mọi người xung quanh cũng là càng ngày càng nhiều, con người đều có bản tính thích hóng hớt, đặc biệt là ở đây còn là cửa lớn của Diệp gia.
Kiếm Cổ ngồi uống rượu trên một nóc nhà cách đó không xa, nhìn một màn bên này!
Hắn thật sự là không hiểu nổi Diệp Thiên Dật, đây là muốn làm gì?
“Thú vị.”
Kiếm Cổ ngáp một cái nằm ở đó, bầu rượu hồ lô kia bay đến trước mặt hắn, rượu liên tục không ngừng rót vào miệng hắn, quả thật là sảng khoái chết đi được.
Hạ Ngữ Hàn cũng nghe nói Diệp Thiên Dật đang phát bệnh lúc nửa đêm, sau đó mang theo Tiểu Vũ và Hạ Thiên Hạ cùng nhau đến bên này.
Vừa vặn bọn họ cũng đang tản bộ ở cách đó không xa, mua chút đồ ăn khuya, thuận tiện liền đến bên này rồi.
“Tên nhóc này lại muốn làm gì đây?”
Hạ Thiên Hạ nhìn Diệp Thiên Dật sau đó bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Hắn khẳng định không phải đơn thuần đến ca hát đơn giản như vậy, mà hắn ở cửa lớn Diệp gia, vậy khẳng định là có liên quan đến Diệp gia rồi.
“Cô chủ, cậu chủ hát còn khá là hay nha.”
Tiểu Vũ sùng bái nói.
Hạ Ngữ Hàn nhìn Diệp Thiên Dật, nàng càng nhiều hoài nghi lại đang suy tư Diệp Thiên Dật rốt cuộc muốn làm gì.
Người Diệp gia cũng xuất hiện ở cửa lớn, đứng sau lưng Diệp Thiên Dật nhìn Diệp Thiên Dật, lại không lựa chọn quấy rầy hắn.
Kỳ thực trong lòng Diệp Ngạo Vân rất hoảng loạn!
Thật sự, tên Diệp Thiên Dật này tuổi tác không lớn, từng trải không sâu, thế nhưng luôn cảm thấy hắn chính là một thiên tài, hắn làm việc càng không thiết thực hắn càng lo lắng!
Một bài hát hoàn thành, mọi người dồn dập vỗ tay!
“Chú hai, thấy ta hát thế nào?”
Diệp Thiên Dật ngoảnh đầu nhìn thoáng qua Diệp Ngạo Vân cười hỏi.
Trên mặt Diệp Ngạo Vân lộ ra tươi cười, nói: “Khá hay, chỉ là… muộn như này có không ít người đều đã đi ngủ rồi, ngươi hát như này có chút không thích hợp.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Đúng là có chút không thích hợp, vậy thôi không hát nữa.”
“Vậy đi nghỉ ngơi sớm một chút đi!”
Diệp Ngạo Vân xoay người muốn dời đi.
“Ấy, đợi đã!”
Diệp Thiên Dật hét lên một tiếng.
“Hửm? Thiên Dậtm ngươi còn có việc gì sao?”
Diệp Ngạo Vân nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật gật đầu nói: “Đột nhiên nhớ đến một chuyện.”
Mọi người nhao nhao nhìn về hướng Diệp Thiên Dật.
Quả nhiên! Quả nhiên Diệp Thiên Dật đến đây ca hát chỉ là một mánh khóe, hắn khẳng định là có nguyên nhân, mà tiếp theo đây mới là nguyên nhân hắn đến đây.
“Tên nhóc này hơn nửa đêm ra đây hát hò, xem ra là vì để tập hợp tất cả mọi người đến nơi này, rốt cuộc muốn làm gì đây?” Hạ Thiên Hạ hứng thú nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Ngạo Vân cũng phát hiện, tên Diệp Thiên Dật đích thực là cố ý đến kiếm chuyện!
“Ha ha, có việc gì chúng ta vào nhà rồi nói.” Diệp Ngạo Vân cười nói.
Đây CMN đúng là cố ý tập trung người đến nơi này! Mặc kệ là chuyên gì, tốt nhất là bọn họ nên đơn độc nói chuyện.
“Không cần, là như thế này, cha ta nói với ta trước đó người có để lại một thiên địa thần vật cấp Thánh đạo ở Diệp gia có phải không? Ta phỏng chừng cũng không ở lại đây mấy ngày nữa, ta thầm nghĩ, ta có lẽ nên cầm đi?” Diệp Thiên Dật cười hỏi.
Mọi người: “…”
“Thần vật thiên địa cấp Thánh đạo? Diệp gia này có thần vật thiên địa cấp thánh đạo?”
“Nếu Diệp Thiên Dật đã nói như vậy rồi, vậy có lẽ không sai đâu, hơn nữa Diệp Thiên Dật là người có huyết mạch trực hệ của Tà Thần Tông, cha hắn đương nhiên cũng vậy, cha hắn có thể lấy được thần vật thiên địa cấp Thánh đạo hình như cũng rất có thể!”
“Thì ra là vậy, thì ra Diệp Thiên Dật là vì đạt được thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo mới đến Diệp gia? Nếu không, Diệp gia nhỏ nhoi này hắn hà tất gì phải đến?”
“…”
Cạch cạch cạch--------
Đôi mắt Diệp Phong bỗng nhiên cứng lại!
CMN chứ?
Mà lông mày Diệp Ngạo Vân cũng là đột nhiên nhíu lại!
Quả nhiên! Tên Diệp Thiên Dật này đến có dụng tâm khác!
Hắn vậy mà thực sự là đến tìm thần vật thiên địa cấp Thánh đạo!
Anh cả đã nói cho hắn sao? Không đúng! Hắn không tin! Nếu như là hắn, lại hà tất gì phải làm như vậy?
Hạ Thiên Hạ cũng nhướng mày một cái.
“Thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo? Xem ra tên nhóc này không dựa vào cách này sợ rằng khó mà đạt được, nhưng mà cho dù như vậy thật sự lại dễ như vậy khiến Diệp gia buông tay sao?”
Động tác uống rượu của Kiếm Cổ ngừng một chút.
“Này nha.” Hắn duỗi cái eo lười sau đó lẩm bẩm nói: “Ngươi nói sớm là vì thần vật cấp Thánh Đạo, ngươi như này nếu như gia nhập Yêu Tâm Phong, với bộ sưu tập của sư tôn, thần vật cấp Thần Hư đều có thể đưa đến tay ngươi ấy chứ.”
“Ha ha….”
Diệp Ngạo Vân khẽ cười nói: “Thiên Dật à, ngươi đang nói cái gì vậy? Diệp gia chúng ta có thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo, sao ta lại không biết?”
Diệp Thiên Dật ngoáy ngoáy tai, sau đó nói: “Vậy không đúng nha, ngươi nói cha ta lừa ta sao? Vì sao hắn lại phải lừa ta? Chính miệng hắn nói với ta, hai mươi lăm năm trước đã để một thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo ở Diệp gia, bây giờ bảo ta đén lấy.”
“Vậy cha ngươi có nói là cái gì không?”
Diệp Thiên Dật lắc đầu: “Cái này ngược lại không nói.”
Diệp Ngạo Vân trong lòng cười lạnh một tiếng.
Vậy xem ra hắn là giả bộ!
“Vậy ta thật sự không biết Diệp gia có thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo, có thể bị cha ngươi giấu ở đâu đó rồi?”
Diệp Chiến bên cạnh nhíu mày!
Diệp Ngạo Vân này là có ý gì? Bây giờ ngay cả đồ của anh cả hắn đều không đưa cho Diệp Thiên Dật sao?
Diệp Thiên Dật nhún nhún vai, nói: “Vậy ta không biết, ta chỉ biết đó là đồ mà cha ta lưu lại, theo lý mà nói, vậy có lẽ là đồ của ta mới đúng chứ?”
Diệp Ngạo Vân vừa định nói cái gì, vào lúc này Bắc Hạo Nhiên đem theo một đội cường giả hoàng thất thoạt nhìn giống như là bộ dáng đúng lúc đi qua.
“Bổn vương nhàn đến vô sự đi dạo chợ đêm không ngờ còn gặp được loại chuyện này!”
Mọi người thấy Bắc Hạo Nhiên thì vội vàng hành lễ.
“Bái kiến bệ hạ!”
Bắc Hạo Nhiên gật đầu: “Các vị không cần đa lễ!”
Sau đó ánh mắt Bắc Hạo Nhiên nhìn về phía Diệp Ngạo Vân, nói: “Diệp gia chủ, chuyện này bổn vương phải nói với ngươi một chút, thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo này là của gia chủ trước của Diệp gia, mà Diệp Thiên Dật là con trai của hắn, vật này lẽ ra nên thuộc về Diệp Thiên Dật, ngươi nói có phải không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận