Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 918: Papa à, ngươi trả lời tin nhắn đi có được không

Hôm nay, là ngày đầu tiên học viện Thánh Tâm Thiên chiêu sinh, mà phạm vi chiêu sinh chính là toàn bộ Bát Hoang!
Học viện Thánh Tâm Thiên, một năm chiêu sinh một lần, nghe qua thì thấy có vẻ tần suất rất cao, nhưng là mỗi một lần chỉ lấy một nghìn người!
Nghe qua thì có cảm giác một nghìn người cũng thật nhiều đúng không?
Nhưng mỗi một năm nơi này chiêu sinh bảy ngày, mỗi một lần chỉ sợ không dưới trăm nghìn người tới tham gia, chỉ tuyển nhận hai loại, một loại là thông qua khảo hạch, rất ưu tú, đạt tới yêu cầu, một loại khác khả năng không đạt được yêu cầu, nhưng có tiềm lực rất cao, được bọn họ coi trọng!
Đối với những tiêu chí này Diệp Thiên Dật cũng hiểu rất rõ ràng.
Nhưng đây là lần chiêu sinh thứ hai của năm nay, bởi vì mấy năm nay học viện Thánh Tâm Thiên một mực bị tụt thứ hạng, từ học viện thứ nhất biến thành thứ ba, thậm chí bây giờ có thể đã là hạng chót, đây là điều mà Hàn Nhã Nhi không muốn nhìn thấy, cho nên nàng hi vọng có thể thông qua hai lần chiêu sinh để tìm được càng đệ tử ưu tú hơn.
Nhiều người, tài nguyên vẫn chỉ có thế, cạnh tranh cũng cao hơn! Cái này cũng là chuyện tốt!
Bây giờ Hàn Nhụy rất khó chịu! Rất rất khó chịu!
Nàng ở trong phòng chờ cả đêm, quả thực không thấy hắn trả lời tin nhắn!
"Chị ơi, hắn không trả lời tin nhắn!"
Hàn Nhụy thấy Hàn Nhã Nhi đã mặc vào bộ phục sức tôn quý của Nữ hoàng thì nói.
"Hửm?"
"Có phải hôm qua nhìn thấy ngươi xấu quá cho nên không thèm để ý đến rồi?"
"Hắn biết ta dịch dung."
Hàn Nhã Nhi đội mũ lên.
"Chẳng lẽ là do hôm qua thái độ của ngươi không tốt?"
"Thôi kệ đi."
Sau đó nàng đi ra ngoài.
Hàn Nhụy nở một nụ cười xấu xa.
"Papa à, ngươi trả lời tin nhắn của ta có được không?"
Nàng cầm đồng hồ công năng của Hàn Nhã Nhi nhắn tin cho Diệp Thiên Dật.
Xét về việc troll chị, thì nàng là số một rồi.
Diệp Thiên Dật đứng đằng sau đám người nhìn thoáng qua tin nhắn.
Đệt!
Gọi hắn là papa luôn rồi?
Không đúng nha.
Diệp Thiên Dật gãi đầu một cái.
"Hôm qua gặp mặt nàng có cảm giác nàng là một cô gái rất lạnh lùng nghiêm chỉnh, làm sao lại..."
Diệp Thiên Dật vuốt cằm.
"Đúng rồi, có người ngoài đời và trên mạng là hoàn toàn khác nhau, trong hiện thực thì khác mà trên mạng lại khác, xem ra nàng cũng là như thế, cái này tương phản có chút lớn, nhưng mà đã gọi mình là papa luôn rồi, ta vẫn phải cho nàng chút thể diện chứ gì."
"Chuyện gì thế con gái ngoan?"
Diệp Thiên Dật trả lời.
Hàn Nhụy: "..."
Trả lời ngay lập tức?
Đồ khốn!
Trước đó hắn chính là cố tình không trả lời tin nhắn đây mà!!
Đậu móe!
"Ngươi bây giờ đang ở học viện Thánh Tâm Thiên à?"
Hàn Nhụy hỏi.
"Đang ở cửa ra vào, làm sao? Chẳng nhẽ ngươi cũng là học sinh của học viện Thánh Tâm Thiên?" Diệp Thiên Dật hỏi.
Nghe cách nói chuyện của nàng rất ngự tỷ, nếu như là người của học viện Thánh Tâm Thiên, chỉ sợ ít nhất cũng phải là giáo viên chứ nhỉ? Không phải là học sinh đâu.
"Không phải... Làm sao có thể, chính là... Nhớ ngươi."
Diệp Thiên Dật; "..."
Đệch!
Cô gái này, ngươi xác định là cùng một người sao?
"Ta có thể đến học viện Thánh Tâm Thiên lặng lẽ nhìn ngươi một chút không? Ta không gặp ngươi, chỉ đi xem một chút gương mặt thật của ngươi trông như thế nào thôi."
Hàn Nhụy hỏi.
Diệp Thiên Dật sờ lên chóp mũi.
"Vậy chúng ta trực tiếp gặp mặt."
"Không gặp không gặp không gặp!"
"Được rồi... bên trái cổng học viện Thánh Tâm Thiên có một cái cây rất lớn, ta đứng ở dưới gốc cây, nhưng mà ngươi phải đồng ý với ta, từ giờ trở đi phải gọi ta là papa nghe chưa?"
Hàn Nhụy: "..."
"Thật không biết xấu hổ!"
Hàn Nhụy lầm bầm một tiếng, sau đó nhắn tin lại: "Biết rồi papa."
Dù sao cũng không phải nàng, he he.
"Con gái ngoan."
Diệp Thiên Dật nín cười.
Sau đó Hàn Nhụy xóa nhật kí trò chuyện đi rồi chạy ra ngoài.
"Chị, ngươi muốn đi đại điện à?."
Hàn Nhã Nhi đặt chén trà xuống gật gật đầu; "Ừm, đi thương nghị một ít chuyện cùng các đại thần."
"Của ngươi nè."
Nàng đưa đồng hồ công năng cho Hàn Nhã Nhi.
"Vậy em gái thân yêu của ngươi đi học viện đây nha!"
Xoát ——
Nói xong nàng biến mất ngay tại chỗ.
Hàn Nhã Nhi nhìn thoáng qua đồng hồ công năng.
Hả?
Hôm qua không phải còn có nhật kí trò chuyện sao? Nàng xóa rồi à?
Không quan trọng.
...
Một bên khác, Diệp Thiên Dật đi tới dưới gốc cây kia.
"Anh đẹp trai... Có thể làm quen được không?"
Một cô gái xinh đẹp có chút thẹn thùng tới bắt chuyện.
"Đương nhiên có thể."
Diệp Thiên Dật nở một nụ cười tươi rói.
"Woaa! Quá tốt rồi!"
Những cô gái ở nơi này thật sự rất ít chủ động bắt chuyện với con trai, mà các nàng còn là tới để tham gia khảo hạch đệ tử, bản thân các nàng chắc chắn cũng rất ưu tú, dù sao đây là một trong năm đại học viện ở Bát Hoang, số lượng học viện toàn bộ Bát Hoang cũng phải mấy nghìn cái, xếp trong top năm đứng đầu... học viện của Nữ hoàng Đế quốc Thánh Tâm.
Nhưng Diệp Thiên Dật quá đẹp trai! Hắn quá mê người, quá hấp dẫn phái nữ.
Có một cái cô gái đến bắt chuyện, rất nhanh, những cô gái khác cũng buông xuống thận trọng, từng người từng người chạy tới cạnh Diệp Thiên Dật, trong khoảng thời gian ngắn, xung quanh Diệp Thiên Dật vây quanh không dưới ba mươi cô gái, các nàng bắt chuyện xong cũng không đi, đứng đó trò chuyện vui vẻ với Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật cũng vì muốn giết thời gian nên cũng nói chuyện vui cười với các nàng, trong lúc nhất thời những người kia đều sợ ngây người!
Khoa trương như vậy sao?
Lúc này,
Cổng chính của học viện Thánh Tâm Thiên được mở ra, mấy người từ bên trong đi ra.
Dẫn đầu là một người nam, rất đẹp trai, rất kiêu ngạo, khả năng cũng quả thật có tư cách để kiêu ngạo, đi theo phía sau là mấy cô gái, còn có mười nam sinh nữa, tất cả đều là học sinh khóa trên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận