Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 949: Xem phim cùng Nữ hoàng, đắc ý

Sau đó bọn họ còn đi quẩy, Diệp Thiên Dật cảm thấy không có gì thú vị, không thích, Tịch Thiên Vũ càng không cần phải nói, nhưng mà Hàn Nhụy cô nàng kia...
Có chút điên cuồng!
Cũng không biết là uống sau quá chén hay thế nào, uốn qua uốn lại, xem qua là biết ngay tay chơi lành nghề.
Nhưng mà Diệp Thiên Dật một mực không hiểu, sao cô gái kia lúc ấy lại tát mình nhỉ?
Tối về Diệp Thiên Dật gửi tin nhắn cho nàng.
Đương nhiên không có ngủ cùng với Tịch Thiên Vũ rồi, mặc dù Diệp Thiên Dật rất muốn, nhưng mà Diệp Thiên Dật suy nghĩ, cũng không cần nóng nảy, đằng sau rồi nói sau!
"Con gái ngoan, sao thế? Sao ngươi lại tát ta?"
Diệp Thiên Dật gửi tin nhắn cho nàng.
Hàn Nhã Nhi nhìn thoáng qua, có chút đau đầu.
"Xin lỗi nhé."
Nàng hồi phục một câu.
Diệp Thiên Dật gãi đầu một cái.
"Ngươi có phải thích ta rồi không? Nói thật đi!"
Hàn Nhã Nhi: "..."
"Có thời gian lại đi ăn một bữa cơm, đi dạo phố đi."
Hàn Nhã Nhi gọn gàng dứt khoát nhận.
"Được, nhưng mà ngươi không được dịch dung, nếu không thì ta không đi, cũng hủy kết bạn với ngươi luôn." Diệp Thiên Dật trả lời.
Hàn Nhã Nhi: ???
Người này...
Nói thật, nàng muốn vặt đầu hắn xuống làm quả bóng đá quá!
Nếu không phải vì kế hoạch này đã tiến hành hơn phân nửa, nàng đã không cách nào đổi người, nếu không phí công nhọc sức, thật sự... Nàng muốn bẻ gãy đầu của hắn!
Đột nhiên Hàn Nhã Nhi nghĩ tới điều gì.
"Được."
Nàng thản nhiên nói.
Hai mắt Diệp Thiên Dật sáng lên.
"Ngày mai?"
"Ngày mai gặp! Ta đi cổng học viện Thánh Tâm Thiên tìm ngươi."
Sau đó Hàn Nhã Nhi không nói thêm gì nữa, bởi vì Hàn Nhụy trở về.
"Hu hu..."
Hàn Nhụy tủi thân tấm tức sụt sịt cái mũi, quệt "Nước mắt" .
"Chị ơi, hu hu hu, chị ơi..."
Hàn Nhụy tủi thân nhào vào lòng Hàn Nhã Nhi "Gào khóc".
Hàn Nhã Nhi khẽ nhíu mày.
"Chị ơi, ngươi phải làm chủ cho ta, hu hu hu..."
Hàn Nhã Nhi cũng không bị nàng lừa, rất lạnh nhạt nhìn nàng.
"Nói đi, lại muốn cái gì?"
Dù sao hai chị em cũng đã ở chung lâu như vậy rồi, mỗi lần con nhóc này làm trò này đều là muốn thứ gì đó.
"Không phải..."
Hàn Nhụy tủi thân ngẩng đầu, hít hít cái mũi nhỏ.
"Ta... Ta... Không có tiền."
"Không phải mới cho ngươi sao?"
"Ngươi không biết cái kia Diệp Thiên Dật đáng ghét thế nào đâu, quả thực là súc sinh! Hắn một bữa cơm mà ăn của ta mấy trăm triệu luôn!"
Hàn Nhã Nhi: "..."
"Hai thùng Thiên Đường Lễ Pháo, một cân trứng cá muối tốt nhất, ta... Ta... hu hu..."
"Ngày mai đi quốc khố lấy đi."
Hai mắt Hàn Nhụy sáng lên.
"Hix hix, chị là tốt nhất, hì hì..."
"Nghỉ ngơi đi, ngày mai ta lại hẹn hắn ra ngoài một lần, hẳn là cũng đủ để khiến Ứng Tiếu Thiên tin rồi nhỉ?" Hàn Nhã Nhi hỏi.
"Ồ... Nhưng mà mấu chốt nhất là, ngươi đã biết hắn có bạn gái, ngươi vẫn là... Có khi nào không tốt lắm không? Cái này phải giải thích như thế nào đây?"
"Giao cho ngươi."
Hàn Nhã Nhi nói xong đứng dậy đi vào phòng ngủ.
...
Ngày hôm sau, Diệp Thiên Dật vội vã đi ra học viện Thánh Tâm Thiên, lúc đầu, rất nhiều người đang chăm chú quan sát Diệp Thiên Dật đều cho là hắn muốn đi hẹn hò với Tịch Thiên Vũ, sau đó có người lặng lẽ đi theo hắn, phát hiện cái gì? Phát hiện hắn vậy mà cùng một cô gái khác khác vụng trộm hẹn hò!
Woaa ! Bọn họ muốn bùng nổ quá!
Hoàng Lâm Vũ ở cách đó không xa nhìn thấy hết thảy, bên cạnh hắn có một người, Tiêu Vân!
"Anh Hoàng, người của ngươi tới chưa?"
Tiêu Vân hỏi.
"Ừm, tới rồi, hôm nay chắc chắn Diệp Thiên Dật sẽ phải chết không có chỗ chôn!"
Tiêu Vân gắt gao nắm chặt nắm đấm: "Hắn hẳn phải chết không nghi ngờ, cây cao chịu gió lớn, đạo lý dễ hiểu này hắn vậy mà không hiểu! Đáng đời, Anh Hoàng tìm cao thủ như thế nào? Hắn thậm chí có thể nghiền ép Tiên Vương cảnh nhất giai, ổn thỏa nhất hẳn là tìm Thần Vương cảnh đi?"
"Hai Thần Tôn cảnh!"
Hoàng Lâm Vũ thản nhiên nói.
Hizzz——
Tiêu Vân hít vào một ngụm khí lạnh!
Hoàng Lâm Vũ này còn kinh khủng hơn so với tưởng tượng của hắn!
Hắn cứ nghĩ nhiều lắm là cũng chỉ tìm Thần Vương cảnh, Thần Hư cảnh động thủ, nhưng hắn vì giết Diệp Thiên Dật, vậy mà tìm hẳn cường giả Thần Tôn cảnh!
"Vậy hắn phải chết chắc rồi!"
Tiêu Vân khóe miệng khẽ nhếch!
"Đúng rồi, cô gái bên cạnh hắn xem ra khí chất không kém, đoán chừng thân phận cũng không đơn giản?"
Tiêu Vân nói.
"Thì tính sao? Nàng còn có thể có thực lực như thế nào? Mặc kệ thân phận gì, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cứ giết là được!"
Hoàng Lâm Vũ đôi mắt ngưng tụ!
...
"Đây chính là ngươi nói không dịch dung?"
Diệp Thiên Dật đơ người Hàn Nhã Nhi trước mắt.
Móe! Không dịch dung ngươi liền mang mạng che mặt đúng không? Woaa! Cẩu tặc!
"Thì ta cũng không dịch dung không đúng sao?"
Hàn Nhã Nhi hỏi lại.
"Được! Ngươi lợi hại! Ta nhận thua!"
Diệp Thiên Dật thở dài!
"Hôm nay làm cái gì?" Hàn Nhã Nhi nhàn nhạt hỏi.
"Xem phim, đi không?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Được thôi."
Xem phim, theo nàng biết hẳn là một chuyện tương đối thân mật rồi? Hẳn là sẽ làm Ứng Tiếu Thiên hoàn toàn tin tưởng, chắc bây giờ Hàn Nhụy cũng đã bắt đầu rồi.
"Đi thôi!"
Sau đó Diệp Thiên Dật đưa tay nắm lấy tay nàng.
Hàn Nhã Nhi: "..."
Nàng khẽ nhíu mày lại, toàn bộ tòa thành phảng phất đột nhiên có vẻ như hơi lạnh hơn một chút, nhưng mà nàng cũng không buông tay Diệp Thiên Dật ra!
Nàng đang nói với mình, chạm thử tay mà thôi, như vậy, Ứng Tiếu Thiên hẳn là sẽ không hoài nghi!
Diệp Thiên Dật khóe miệng khẽ nhếch!
Chỉ cần nhìn đôi mắt của cô gái này, khí chất, chắc chắn gương mặt dưới khăn che mặt này đẹp kinh người!
Nhưng mà Diệp Thiên Dật cũng rất kỳ quái!
Thật không hiểu thấu, một người khó hiểu là Hàn Nhụy thì cũng coi như xong, ngay cả cô gái này tự nhiên cũng muốn dính dáng với mình... Khí chất của nàng tuyệt đối cho thấy nàng không phải một người đơn giản!
Kỳ quái!
"Hôm qua sao ngươi lại tát ta? Còn nói ta lén đi tìm cô gái khác sau lưng ngươi nữa? Ngươi có phải đã thích ra rồi không?" Diệp Thiên Dật cười hỏi.
"Xin lỗi."
Hàn Nhã Nhi thản nhiên nói.
"Vậy bây giờ ngươi cũng cho ta nắm tay rồi, chúng ta có phải là người yêu rồi không?"
"Không phải." Nàng thản nhiên nói.
"Vậy ngươi đây là có ý gì?" Diệp Thiên Dật thật không hiểu.
"Hẹn hò thì hẹn hò thôi, không cần nghĩ nhiều như thế."
Diệp Thiên Dật: "..."
Định mệnh! Giọng điệu này cảm giác hoàn toàn là một loại mệnh lệnh! Cô gái này đến cùng là người nào?
"Vậy lúc xem phim ngươi có thể tựa ở trong ngực ta không?" Diệp Thiên Dật hỏi.
"Không thể."
Hàn Nhã Nhi thản nhiên nói.
"Thế thôi không xem."
Hàn Nhã Nhi: "..."
"Xem!"
Nàng cắn cắn răng nói.
Người này, có chút làm người khác tức giận.
"Không xem không xem, ngươi về đi, không đi chơi nữa."
Diệp Thiên Dật lắc đầu nói.
Hàn Nhã Nhi: "..."
Có chút xúc động muốn giết người.
Nói rõ ràng ra với hắn sao? Không được, nếu như như vậy, nhỡ đâu Ứng Tiếu Thiên tìm được Diệp Thiên Dật, hắn có một vạn cách để khiến Diệp Thiên Dật phải nói thật! Bây giờ đoán chừng Ứng Tiếu Thiên đang quan sát mình rồi!
"Được!"
Nàng đáy lòng cảm thấy, đây thật sự là một cái quyết định nặng nề nhất những năm gần đây mà nàng đưa ra!
Năm tay, dựa bả vai cũng không có gì!
Hai mắt Diệp Thiên Dật sáng lên!
"Đi đi đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận