Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 953: Hàn Nhã Nhi hoài nghi

Vì sao Hàn Nhã Nhi trực tiếp hoài nghi chính là Diệp Thiên Dật?
Có rất nhiều nguyên nhân!
Thứ nhất, sự xuất hiện của hắn quá mức trùng hợp, mà lần hẹ hò trước hắn đã nói với mình cái gì?
Chính là ả đàn bà Giang Khuynh Nguyệt kia bảo hắn tiếp cận Hàn Nhụy, hạ độc Hàn Nhụy, sau đó giải độc cho nàng, từ đó tiếp cận mình, để đạt được mục đích nào đó!
Lúc ấy Hàn Nhã Nhi cảm giác đây chỉ là một câu chuyện cười mà thôi!
Sau đó, chuyện đêm nay, cái gọi là sư tôn, Đại sư tỷ, nhiệm vụ, Song Sinh Chi Hồn...
Nhiệm vụ này, Song Sinh Chi Hồn vừa lúc lại cùng các nàng có liên quan! Khả năng đây là cái gọi là nhiệm vụ của sư tôn?
Sau đó...
Có thể tiếp cận Hàn Nhụy, lại thần không biết quỷ không hay có cơ hội hạ độc nàng, không phải là Diệp Thiên Dật sao? Vừa vặn bọn họ còn cùng đi ăn, cùng đi quẩy, đi ra ngoài chơi, hôm nay nàng độc phát!
Cái này khiến nàng không thể không liên tưởng đến Diệp Thiên Dật!
Đôi mắt xinh đẹp của Hàn Nhã Nhi lóe ra sát ý!
Nàng hi vọng không phải Diệp Thiên Dật, lại vừa hi vọng là hắn!
Hi vọng không phải Diệp Thiên Dật là bởi vì, nàng cảm thấy sẽ rất đáng tiếc, mà hi vọng là Diệp Thiên Dật lại bởi vì, như vậy, hắn sẽ có cách giải độc!
Cái gì? Nếu như là Diệp Thiên Dật, vì sao không thuận theo tự nhiên chờ đợi hắn tới chữa trị, như vậy vừa vặn hắn cũng bại lộ?
Bởi vì Hàn Nhã Nhi quá sốt ruột! Đây là em gái ruột của nàng, nàng không đợi được! Nhỡ đâu xảy ra sai lầm gì thì sao? Nhỡ đâu không phải thì sao?
Nếu phải, nàng có một vạn cách để khiến Diệp Thiên Dật ngả bài, không cần như thế!
"Nữ hoàng bệ hạ,... Diệp Thiên Dật kia không phải là người..."
Hàn Nhã Nhi ray ray huyệt thái dương của mình.
"Ta không biết, ta rất loạn!"
Hàn Nhụy mở đôi mắt xinh đẹp ra nhìn Hàn Nhã Nhi.
"Chị, ý của ngươi là, ngươi hoài nghi Diệp Thiên Dật?"
"Còn nhớ trước đó ta đã nói với ngươi những gì hắn nói với ta không?"
Hàn Nhã Nhi nhìn nàng hỏi.
"Nhớ." Hàn Nhụy gật gật đầu.
Bây giờ nàng cảm thấy có chút khổ sở, nếu quả như thật là hắn, nàng thật sẽ rất khó chịu.
"Chẳng lẽ Diệp Thiên Dật tiếp cận các ngươi là bởi vì có mục đích nào đó?"
Ứng Tiếu Thiên hỏi!
Đôi mắt hắn đột nhiên sáng lên!
Lật bàn! Thật muốn lật bàn mà!
Hàn Nhã Nhi cho người bắt hắn tới, vậy cho thấy nàng hoài nghi độc này là Diệp Thiên Dật hạ, cho nên, nàng sẽ triệt để thất vọng đối với Diệp Thiên Dật, cho nên, bọn họ sẽ không thể đến với nhau!
Vậy thì hắn lại có cơ hội rồi!
Hàn Nhã Nhi nói: "Ta cũng chỉ là hoài nghi mà thôi!"
Ứng Tiếu Thiên nói: "Sự xuất hiện của hắn quả thật có chút quá mức trùng hợp, mà hắn xác thực cũng sẽ làm tiểu Nhụy buông xuống phòng bị, dù sao lúc trước hắn và Nữ hoàng bệ hạ hẹn hò mấy lần, tiểu Nhụy coi như đi ra ngoài chơi cùng người khác, cũng sẽ có cảnh giác, nhưng mà đối tượng hẹn hò của chị gái mình, đương nhiên nàng sẽ mất cảnh giác, đây cũng là bình thường, đây cũng là cơ hội của hắn!"
Xác thực là như thế, đây cũng là suy nghĩ của Hàn Nhã Nhi!
Nhưng mà, đây cũng chỉ là nàng hoài nghi, nàng sẽ không quy chụp suy nghĩ của mình lên người khác! Chỉ có điều, những ngày gần đây, có những chuyện của Diệp Thiên Dật vừa vặn rất trùng hợp với tình hình trúng độc của Hàn Nhụy! Nếu lalf ngươi thì ngươi có dám nói mình không hoài nghi không?
"Để ta đi!!"
Ứng Tiếu Thiên nói một câu!
"Tổn thương tiểu Nhụy, lừa gạt Nữ hoàng bệ hạ, tội không thể tha thứ! Người này ta sẽ tự mình mang hắn về!"
"Không cần!"
Hàn Nhã Nhi lắc đầu.
"Không! Ta nhất định phải tự mình đi! Ta muốn cho tiểu Nhụy một câu trả lời thỏa đáng! Yên tâm, nếu Nữ hoàng bệ hạ còn chưa hoàn toàn xác định, ta cũng sẽ không làm chuyện gì khó dễ cho hắn! Chỉ là, ta tự mình đi cũng yên tâm hơn một chút! Với tu vi của người vừa nãy khả năng không phải quá đủ!"
Hàn Nhã Nhi khẽ nhíu mày!
Hơi suy nghĩ, tu vi người hầ kia là Thần Vương cảnh, theo lý mà nói tuyệt đối là đủ, nhưng, lúc ấy kia Diệp Thiên Dật đối mặt với hai tên Thần Tôn hình như đều muốn ra tay đánh lại... Nếu như thật sự là hắn, mà hắn lại có thể trốn đi dưới tay của Thần Vương cảnh, thì chuyện này sẽ phiền toái!
Nếu như không phải, nàng sẽ nói xin lỗi, nếu như phải, nàng cũng thật sự sẽ rất thất vọng!
"Được!"
Sau đó Ứng Tiếu Thiên trực tiếp biến mất ngay tại chỗ!
"Chị, ta cảm thấy hắn không phải."
Hàn Nhụy mở đôi mắt xinh đẹp ra nhìn Hàn Nhã Nhi nói.
"Cảm thấy?"
Hàn Nhã Nhi nhìn nàng một cái.
"Ta..."
Đây chỉ là trực giác của nàng, trực giác nói cho nàng là không phải hắn! Nhưng trực giác lại không thể xác định mọi chuyện!
"Có người nếu như hắn che giấu rất quá giỏi, nếu như hắn từ đầu đến cuối toàn bộ đều là ẩn tàng thì sao?"
Hàn Nhụy nói: "Thế nhưng mà, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy được, nếu như thật sự là hắn, lúc trước tại sao lại nói cho ngươi những lời kia? Nếu mục đích của hắn là ngươi và ta, vậy lại không biết thân phận của ta và ngươi? Cái này cũng quá mâu thuẫn."
"Có lẽ, hắn đang đánh cược một ván cờ lớn thì sao?"
"Cái này..."
Hàn Nhụy cũng không thể xác định!
"Ta cũng hi vọng không phải hắn, ta cũng không phải hoàn toàn xác định, nhưng đủ loại dấu hiệu cho thấy, rất có thể là hắn, cho nên mặc kệ như thế nào, mặc kệ lấy phương thức gì, cũng đến lúc nên làm rõ ràng chuyện này rồi!"
Hàn Nhã Nhi đôi mắt lóe ra quang mang.
"Độc này, ngươi có cảm giác gì?"
Hàn Nhã Nhi hỏi.
"Rất mạnh, nhưng mà không quá mãnh liệt, ta hẳn là có thể kiên trì vượt qua thời gian một tuần, nhưng mấy ngày này, tình trạng của ta sẽ ngày càng yếu hơn, thậm chí sẽ chết!" Hàn Nhụy nói.
"Chắc chắn sẽ có cahcs! Ta ngược lại hi vọng hắn là người kia!"
Hàn Nhã Nhi thì thào nói.
"Chị thật sự hi vọng thế sao?"
Hàn Nhụy hỏi.
"Ta... Đương nhiên hi vọng là thế! Vì nếu là thế thì ngươi cũng sẽ không có chuyện gì."
...
Một bên khác, Diệp Thiên Dật và Tịch Thiên Vũ đang tay nắm tay khoe khoang trong học viện!
Bên cạnh còn có Bạch Thiên Hạo và Triệu Phỉ Phỉ, hai đôi tình nhân...
ừm, mặc dù học viện nói không thể yêu đương lố lăng trong học viện, nhưng mà bọn họ không quan tâm... ka ka ka.
"Hoá ra Thiên Vũ ngươi cũng là người của đại lục Thiên Lam!"
Bạch Thiên Hạo lộ ra vẻ giật mình.
Tịch Thiên Vũ gật gật đầu: "Ừm, ta là Đế quốc Cửu Châu, chưa từng gặp mặt Bạch đại ca cũng rất bình thường!"
"Haizzz, người với người đúng là chênh lệch thật lớn, cùng đi đến, hai ta cũng là cùng thời kỳ vào học viện Thánh Tâm Thiên, ngươi đã là Thánh Đạo cảnh, mà ta mới Thiên Đạo cảnh."
Diệp Thiên Dật khóe miệng co giật một chút.
"Đừng nói nữa, ta cũng mới Thiên Đạo cảnh, cảnh giới của ta còn không có cao bằng ngươi đâu!"
Diệp Thiên Dật trừng Bạch Thiên Hạo một chút.
"Hừ! Thế ngươi đổi với ta nè, ta cũng muốn Thiên Đạo cảnh đánh bại Tiên Vương cảnh, được không?" Bạch Thiên Hạo liếc mắt.
"Ngươi cứ chăm chỉ tu luyện, thiên phú của ngươi cũng không thấp, tương lai cũng không quá thấp!"
Triệu Phỉ Phỉ nói.
"Biết rồi vợ!"
Bạch Thiên Hạo vừa cười vừa nói.
"Woaa! Bọn họ tại khoe ân ái kìa vợ."
Diệp Thiên Dật ôm eo Tịch Thiên Vũ.
Đám người: ???
Đumoe các ngươi!
Các ngươi một đôi khoe ân ái còn được, hai đôi cùng nhau khoe? Móe!!!
Ta làm sao mà chuyên tâm học hành đây, ta sao mà học được đây!
Còn Hoàng Lâm Vũ và Tiêu Vân đi ngang qua bên cạnh, hai người tâm tình rất tốt uống một chút rượu, sau đó vừa hát vừa trở về, đột nhiên nhìn thấy màn này, hai người lảo đảo kém chút ngã sấp xuống!
Cả hai người đều choáng váng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận