Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 959: Chú hề đáng thương.

Ở nơi khác, trong m Nguyệt tông…
Giang Khuynh Nguyệt đang ngồi đó, trước mặt nàng có một màn hình video, nàng đang gọi video với một người đàn ông.
“Chuyện kia làm như thế nào rồi?”
Tay phải Giang Khuynh Nguyệt gõ nhịp nhàng vào thành ghế.
“Bẩm tông chủ, thuộc hạ đã ra tay thành công, chỉ cần đợi Nữ hoàng của Đế quốc Thánh Tâm không có cách nào giải độc và thông báo tìm y sư nữa thôi.”
Người đàn ông nhếch khóe miệng nói.
Giang Khuynh Nguyệt gật đầu: “Ừm, làm tốt lắm! Đến lúc giải độc xong cho Hàn Nhụy là có thể tiếp cận Nữ hoàng, từ đó trở đi ngươi cứ ở bên cạnh nàng, làm nội ứng cho m Nguyệt tông, đạt được sự tín nhiệm của nàng, giành được chức vị cao, nếu như có cơ hội, hạ độc giết nàng! Nhưng đừng hành động vội vàng, nhất định phải bảo đảm thành công tuyệt đối, nửa năm không được thì một năm, một năm không được thì hai năm.”
Người đàn ông nhíu mày.
“Tông chủ, không phải người muốn ta theo đuổi Nữ hoàng sao?”
Người đàn ông hỏi.
“Theo đuổi nàng?”
Giang Khuynh Nguyệt cười một tiếng: “Ngươi không xứng!”
Thực sự đây vốn dĩ là kế hoạch của nàng, mà sau khi nàng nhìn thấy Diệp Thiên Dật thì nàng cảm thấy kế hoạch này thực sự rất khả thi, nhưng Diệp Thiên Dật chạy mất rồi, nàng đã tìm kiếm rất nhiều ngày, không dễ dàng gì mà tìm được một người đẹp trai như vậy cả, cũng chính là người này, tuy rằng rất đẹp trai nhưng đem so với Diệp Thiên Dật thì lại không quyến rũ bằng, nàng cảm thấy Diệp Thiên Dật có cơ hội còn người này thật sự là không có.
Hắn chỉ có thể dùng khuôn mặt khá là đẹp trai này cùng với việc cứu Hàn Nhụy mà làm cho Hàn Nhã Nhi có hảo cảm với hắn.
Nhưng đúng như những gì Diệp Thiên Dật đã nghi ngờ vào lúc đó, Giang Khuynh Nguyệt thực sự không nghĩ đến việc hắn đến Đế quốc Thánh Tâm, cho dù có đến đi chăng nữa thì chưa hẳn có bất kỳ liên hệ nào với Hàn Nhã Nhi, khả năng quá nhỏ! Cho nên nàng vẫn thực hiện kế hoạch này như cũ.
Chủ yếu kế hoạch này là kế hoạch lâu dài để câu được con cá lớn, mà kết cục đều chưa biết, cho nên kỳ vọng của nàng cũng không quá lớn, cho dù thất bại cũng không có tổn thất, chỉ mất một mạng người mà thôi.
Người đàn ông sững người trong giây lát.
“Thuộc hạ biết rồi.”
“Hoàn thành tốt nhiệm vụ sẽ cho ngươi vinh hoa phú quý và thực lực vô hạn.”
“Vâng! Tông chủ.”

Ở bên kia, Diệp Thiên Dật và Hàn Nhụy đang chơi game trong phòng.
Mặc dù vẫn đang trong tình trạng trúng độc, nhưng bởi vì Hàn Nhụy đã uống viên đơn dược mà Diệp Thiên Dật đưa cho nên lại tràn đầy khí lực. Mà Diệp Thiên Dật hoàn toàn có thể kiểm soát tình trạng của nàng, cũng không phải lo lắng lắm.
“Ngươi sao có thể “菜” như thế chứ?”
Hàn Nhụy ghét bỏ sau đó vung chân đá Diệp Thiên Dật một cái.
Diệp Thiên Dật nhún vai.
“Ngươi lại có khí lực rồi?”
“Viên đan dược kia của ngươi không tệ, nhưng ta không biết tình trạng thật sự của mình bây giờ như thế nào rồi.” Hàn Nhụy nói.
“Không sao, có ta đây.”
Hàn Nhụy liếc Diệp Thiên Dật một cái.
“Đúng rồi, chị của ngươi thích gì?” Diệp Thiên Dật hỏi.
“Hả?”
“Ý của ngươi là gì?”
Diệp Thiên Dật nói: “Chính là bình thường nàng có hứng thú với những gì, thích ăn cái gì…”
Hàn Nhụy cảnh giác nhìn Diệp Thiên Dật.
“Ngươi muốn làm gì?”
“Ta muốn làm anh rể của ngươi.”
“Phụt – –”
Hàn Nhụy phun thẳng ra.
“Ha ha ha ha…”
Hàn Nhụy ôm bụng cười.
“Ngươi? Ha ha ha!”
Khóe miệng Diệp Thiên Dật giật giật.
“Có ý gì?”
“Thôi bỏ đi, đến cả Ứng đại ca mà chị ta còn không nhìn đến thì ngươi tuổi gì mà đòi?”
Diệp Thiên Dật nhún vai: “Vậy ai nói trước được chứ? Ta đã từng nắm tay chị gái của ngươi, ta để nàng ấy tự vào lòng ta, bây giờ nàng ấy lại cho ta cơ hội được theo đuổi, ngươi nói xem?”
“Gì? Chị đại cho phép ngươi theo đuổi á? Ngươi nghĩ hay thật, bởi vì diễn kịch mà mới làm thế thôi, ngươi nghĩ nhiều rồi, cho dù người khác diễn kịch với nàng là người khác thì vì để khiến Ứng đại ca rời đi nàng vẫn sẽ làm như thế. Sao ngươi không hiểu chứ?”
Diệp Thiên Dật lắc đầu: “Không không không, ta có thể thấy được chị gái của ngươi có thích ta.”
Hàn Nhụy: “…”
“Đi chết đi! Ta đi nghỉ ngơi.”
Hàn Nhụy lắc đầu bất lực.
Một ngày nữa lại trôi qua, tình trạng của Hàn Nhụy đột nhiên xấu đi, thậm chí không thể đi được nữa, đây cũng là trong dự tính của Diệp Thiên Dật, Hàn Nhã Nhi và Hàn Nhụy.
Lúc này Hàn Nhã Nhi đã đứng trong đại điện, trong đại điện đang đón tiếp hàng trăm y sư, đồng thời cũng bao gồm thuộc hạ của Giang Khuynh Nguyệt.
Mà Diệp Thiên Dật đang ở đó, Hàn Nhụy đang nằm bên cạnh với khuôn mặt nhợt nhạt.
Diệp Thiên Dật liếc nhìn một cái, ô hô, có không ít khuôn mặt quen thuộc vừa mới gặp ở m Nguyệt tông.
“Các vị, kịch độc trong thân thể em gái của bổn đế, trạng thái trước mắt cực kỳ tệ, hai ngày trước bổn đế đã tập hợp các vị tới đây, hôm nay hi vọng trong số mọi người có người có thể chữa trị được cho Tiểu Nhụy, ta nhất định dẽ hai tay dâng lên thứ đã hứa với các vị.
Hàn Nhã Nhi nhìn đám đông và nói.
“Không thành vấn đề, chúng ta nhất định sẽ dốc toàn lực.”
“Vậy mời các vị.”
Sau đó lần lượt các y sư rất mạnh tiến lên thăm dò mạch của Hàn Nhụy, cuối cùng lần lượt lắc đầu.
Hàn Nhã Nhi nhíu mày.
“Thực sự là không ai có cách nào sao.”
“Nữ hoàng bệ hạ!”
Một lão giả hành lễ, nói: “Loại độc của nàng cực kỳ hiếm thấy, thực sự không dễ tìm ra cách giải trong thời gian ngắn được.”
“Đúng vậy đúng vậy, haizzz, sao gần đây toàn gặp những loại độc khó chữa như thế này chứ? Chúng ta rất muốn lấy được những bảo vật được xếp trước mặt chúng ta, nhưng…”
Mọi người đều lắc đầu.
“Nữ hoàng bệ hạ, có lẽ chỉ có thể xin sự giúp đỡ từ Chúng Thần Chi Vực.”
Một lão giả khác nói.
“Bổn đế biết rồi.”
Hàn Nhã Nhi khẽ thở dài, sau đó lo lắng nhìn Hàn Nhụy.
Nàng cũng phục mình rồi, bắt đầu từ khi gặp Diệp Thiên Dật, nàng đường đường là Nữ hoàng mà đã năm lần bảy lượt diễn kịch rồi.
“Thật ra…”
Sau đó có một lão giả nói: “Ta có thể giới thiệu cho Nữ hoàng bệ hạ một người.”
“Ai?”
“Lúc trước trong m Nguyệt tông, người đó thực sự đã giải được độc cho tông chủ m Nguyệt tông, nhưng đó là độc của Độc Hoàng, hơn nữa tuổi tác còn nhỏ mà y thuật lại vô cùng mạnh khiến người khác ngạc nhiên, rõ ràng là người được truyền thừa năng lực to lớn, nếu như người đó ở đây chắc là có cơ hội.”
Hàn Nhã Nhi nhìn đám đông, ánh mắt dừng lại chỗ Diệp Thiên Dật cải trang bình thường đang lẫn trong đám người.
Là hắn sao?
Điều đó giống với những gì hắn đã nói.
“Người đó tên gì? Hình dáng như thế nào?”
“Ờm – – Ta cũng không rõ tên là gì, còn về diện mạo thì rất nổi bật, ta chưa từng gặp người nào tuấn tú như vậy, bây giờ có lẽ hắn đang được m Nguyệt tông trọng dụng.
Lão giả nói.
“Bổn đế biết rồi.”
Lúc này, Trương Khắc Sơn đứng dậy hành lễ, nói: “Nữ hoàng bệ hạ, ta có thể thử xem.”
Đám đông nhìn hắn, còn trẻ như vậy… diện mạo lại vô cùng nổi bật, chẳng lẽ... lại là một người phi phàm nào khác?
Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng.
Cắn câu rồi! Chính là người này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận