Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 976: Phượng Hoàng Tụng Thế Lục

Bởi vì toàn thế giới chỉ có một mình nàng biết về những thứ ở nơi này, tuyệt đối không thể có người thứ hai!
Thế nhưng, khi đó mẹ nàng nói, nơi đây lưu giữ một thứ rất quang trọng, là thứ gì và mở ra bằng cách nào thì không nói cho nàng biết. Mẹ nàng nói rằng nếu như có cơ hội, hoặc là sau khi thiên ý đến thì cửa sẽ tự nhiên mở ra!
"Chẳng lẽ đây chính là... thiên ý mà mẹ nói sao?"
Nàng cứ như vậy trơ mắt nhìn Diệp Thiên Dật đi vào!
Mà lúc này, cả người Diệp Thiên Dật dấn thân vào trong một vùng biển lửa, nhưng những ngọn lửa này lại không có bất kỳ thái độ thù địch gì đối với hắn!
"Ngọn lửa này... Giống như cùng một loại với ngọn lửa trước đây trong cơ thể ta, chúng giống như đang muốn dung hòa vào ta vậy!"
Diệp Thiên Dật chau mày!
Mà trong chớp mắt, ngọn lửa xung quanh bao vây Diệp Thiên Dật lại!
Phượng Dao đã không nhìn được phần còn lại nữa rồi, nàng cũng không tiến vào trong. Nàng ngồi xuống, chân mày nhíu chặt, một mực chờ đợi!
...
Một tiếng sau, Diệp Thiên Dật đi ra!
Thiên Đạo cảnh thập giai rồi!
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Trong những ngọn lửa đó vậy mà lại có một bộ công pháp, tên bộ công pháp kia là... Phượng Hoàng Tụng Thế Lục!
Còn về phần phẩm cấp của bộ công pháp này, Diệp Thiên Dật cảm thấy rất khó nói, nhưng hắn cho rằng nó có thể sánh ngang với Tà Đế tam thức!
Tổng cộng có chín chiêu, uy lực cũng cực kỳ đáng sợ!
"Ra rồi à?"
Chân mày Phượng Dao nhíu lại, nàng nhìn Diệp Thiên Dật.
Mà bên ngoài có một đám yêu thú lít nha lít nhít, cảnh giới không đồng đều.
"Vậy ta sẽ thử xem Phượng Hoàng Tụng Thế Lục này mạnh như thế nào!"
Khóe miệng Diệp Thiên Dật cong lên, nhìn đàn yêu thú xông tới trước mắt!
"Chiêu thứ nhất, Phượng Tường Cửu Thiên!"
Xoạt --
Trong chớp mắt, Diệp Thiên Dật nhảy lên trên không trung, dường như có một đôi cánh hư ảnh phượng hoàng to lớn và cao quý mở rộng ở sau người hắn!
Một tiếng hót phượng hoàng vang lên, sau đó một con hư ảnh phượng hoàng tấn công tới!
Xoạt --
Hư ảnh đi đến đâu, lửa phượng hoàng cháy lan ra đến đó!
Bụi bặm tan hết, một mảnh hoang vu!
"Woaa —— đây cmn không sánh được với lực phá hoại của thức thứ nhất Sao Băng trong Tà Đế tam thức, nhưng lực phá hoại quy mô nhỏ thì tuyệt đối không kém chút nào!"
Diệp Thiên Dật hít vào một hơi khí lạnh!
"Thức thứ hai, Phong Vũ Thiên Tường!"
Hư ảnh của chín con phượng hoàng cuốn thành vòi rồng lửa, hội tụ từ bốn phía, lửa đi đến đâu, cỏ cháy rụi đến đó. Mà sau khi chín con phượng hoàng hội tụ còn bạo phát ra một cỗ sức mạnh đáng sợ!
Ừng ực ——
Diệp Thiên Dật nuốt xuống từng ngụm nước miếng!
Lãi rồi! Lãi to rồi năm trăm anh em ơi!
Cái gì mà Vạn Thế Thiên Lôi Kiếp, cái gì mà Cửu Long Phần Thiên, đây cmn mới là võ kỹ chứ.
Phượng Dao: ???
Nàng ngây người!
Đây không phải là tuyệt kỹ của mẹ nàng, Phượng Hoàng Tụng Thế Lục hay sao? Hoá ra cánh cửa này lại cất giấu Phượng Hoàng Tụng Thế Lục!
Vậy thì nàng hiểu rõ tại sao mẹ nàng không nói cho nàng biết rồi, bởi vì Phượng Hoàng Tụng Thế Lục này có một điểm không tốt, đó chính là... Đây là Chích Viêm tuyệt đối, là thần kỹ thuộc về nhất mạch phượng hoàng cao quý nhất, vô cùng hoàn mỹ!
Tuy nhiên, trên đại lục này tồn tại một chủng tộc phượng hoàng gọi là hắc ám phượng hoàng, vốn dĩ hắc ám phượng hoàng cũng là phượng hoàng đích thực, nhưng cũng là bởi vì Phượng Hoàng Tụng Thế Lục làm cho các nàng dần dần đánh mất chính mình, trở nên khó khống chế cảm xúc của bản thân, do đó bị gọi là hắc ám phượng hoàng!
Hiện tượng này là trạng thái bình thường của bộ tộc Phượng Hoàng, thế nhưng phượng hoàng lại cần tu luyện Phượng Hoàng Tụng Thế Lục, cho nên, các hắc ám phượng hoàng đã tập trung vào với nhau để trở thành một mạch mới. Các nàng có thể trông nom lẫn nhau, đề phòng bị bạo thể!
Nhưng Phượng Hoàng Tụng Thế Lục chỉ có thể truyền được cho duy nhất một người, ngươi đi tìm những phượng hoàng khác sẽ thấy rằng ngươi sẽ không tu luyện được Phượng Hoàng Tụng Thế Lục của bọn họ!
Mà Phượng Dao là một người không an phận, từ nhỏ mẹ nàng đã nói như vậy với nàng, cho nên, có lẽ mẹ nàng đã phải dùng nhiều tâm tư trí lực để suy đi tính lại điều này.
Mà vì rằng Diệp Thiên Dật đã song tu với nàng, mà nàng lại hấp thu Phượng Hoàng Chi Tâm, thế nên Diệp Thiên Dật cũng có sức mạnh này và cũng trực tiếp học được!
Cả người Phượng Dao đều không ổn, nhưng nói thật thì lại có chút vui mừng!
"Tiểu Băng!"
"Nữ hoàng bệ hạ!"
"Đón hắn ra, sau đó đưa đến đây."
"Vâng!"
Bên này Diệp Thiên Dật còn chưa đủ thoải mái thì một nguồn sức mạnh đã trực tiếp hút hắn đi rồi.
Bây giờ trời đã tối rồi, Phượng Dao ngồi ở vườn hoa. Trong vườn hoa có đặt hai chiếc ghế và một cái bàn. Trên bàn đặt đầy mười mấy món ăn ngon vừa mới làm xong và hoa quả. Lúc này nàng cũng đã tháo khăn che mặt xuống, ngồi đó bình tĩnh uống trà!
"Hả? Gặp Nữ hoàng á? Không gặp không gặp, vừa rồi ta còn mắng nàng, không gặp, ta đây không phải là đâm đầu vào chỗ chết à?"
Diệp Thiên Dật bị một cô gái mạnh mẽ kéo vào, sau đó Diệp Thiên Dật phá một cánh cửa sắt của hậu hoa viên, cứ không chịu vào!
"Anh Diệp, ngươi mau vào đi, Nữ hoàng bệ hạ đang đợi ngươi đấy."
Hai tay của cô gái kia lôi tay kia của Diệp Thiên Dật đi, dùng sức kéo.
"Thế ngươi hôn ta một chút rồi ta đi vào."
Sau đó Diệp Thiên Dật bỗng nhiên nhếch miệng cười, nói.
Cô gái: "..."
"Vậy... Vậy được rồi."
Nàng đỏ mặt.
"Thật ngoan." Diệp Thiên Dật vừa cười vừa sát mặt tới, nhưng rất lâu rồi cũng không có ai hôn hắn. Diệp Thiên Dật mở mắt ra nhìn một chút, Phượng Dao đứng đó cười như không cười nhìn nàng.
"Đệch! Là ngươi?!"
Diệp Thiên Dật giật mình nhìn nàng.
Thật sự rất hú hồn!! Đây không phải là... Đây không phải là cô em đã ‘cưỡng đoạt’ mình trong khu rừng rậm kia sao?
"Là một tù nhân mà ngươi còn dám đưa ra yêu cầu kiểu này thì bản đế đúng là xem nhẹ ngươi rồi!"
Đôi mắt đẹp của Phượng Dao quay sang nhìn Diệp Thiên Dật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận