Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1648: Thăng chức!

Chương 1648: Thăng chức!Chương 1648: Thăng chức!
Hoàng An Trạch thấy sư phụ không có gì dặn dò, liền hơi cúi chào về phía mộ, rồi lên đường về kinh thành.
Chưa được bao lâu sau khi Hoàng An Trạch rời đi, Tô Thắng Kỳ liền theo chân người Kiếm Môn đến hiện trường, Tô Thắng Kỳ vẫn không yên tâm về người học đồ này của mình.
Khi biết được Lục Tư Trác truy đuổi theo Hoàng An Trạch, hắn liền lập tức phi ngựa đến, khi Tô Thắng Kỳ và người Kiếm Môn nhìn thấy thi thể không toàn thây của Lục Tư Trác đều không khỏi hít vào một hơi.
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều trở nên căng thẳng, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm xung quanh, chỉ sợ hung thủ vẫn chưa rời đi.
Một lúc lâu sau, xác định xung quanh không có người khác, người Kiếm Môn mới dần dần thả lỏng.
"Trưởng lão, kia có một ngôi mộ mới."
Trong số những người đến có chấp pháp trưởng lão Lý Giang Hải, đệ tử Kiếm Môn liền báo phát hiện này cho hắn.
"Đào lên."
Tô Thắng Kỳ thản nhiên nói.
Hiện tại thân phận hung thủ vẫn chưa rõ, nhất định phải dựa vào dấu vết tại hiện trường để xác định thân phận hung thủ.
Lý Giang Hải thấy hiện trường không để lại một chút dấu vết nào, liền hướng mũi dùi về phía Tô Thắng Kỳ.
"Tô Thắng Kỳ, học đồ tốt mà ngươi dạy đấy."
Không lâu sau, ngôi mộ đã được đào lên, bên trong quan tài trống rỗng.
"Ta và hắn đã đoạn tuyệt quan hệ sư đồ, hắn đã sớm không còn là học đồ của ta nữa."
Tô Thắng Kỳ đứng bên cạnh nhíu mày, nhưng hắn không ngăn cản, dù sao Kiếm Môn cũng là một môn phái lớn, một trưởng lão bị giết, Kiếm Môn nhất định phải đòi lại công bằng.
"Biểu ca, đều là người một nhà, hà tất phải làm lớn chuyện như vậy."
"Không phải, hắn ra tay với đồng môn, ta đến đây là để thanh lý môn hộ."
"Hừ, còn thanh lý môn hộ, ta đều nhìn ra được nữ nhi của ngươi thích hắn, ngươi là phụ thân không thể không nhìn ra, ngươi có thể ra tay được sao."
"Không phải học đồ của ngươi, ngươi chạy đến đây làm gì, phải biết chúng ta đang tiến hành đàm phán cuối cùng với Thần Kiếm sơn trang, thời điểm quan trọng này, ngươi chạy đến đây chẳng phải là vì học đồ của ngươi sao."
Lý Giang Hải thấy tại hiện trường còn có các đệ tử Kiếm Môn khác, mặc dù những người này đều là người nhà, nhưng Tô Thắng Kỳ không biết xấu hổ mà lật lại chuyện cũ, hắn còn muốn giữ mặt mũi.
"Đúng đúng đúng, ngươi thanh cao, ngươi giỏi, quên hết lúc nhỏ phụ thân mẫu thân ngươi mất, là phụ thân mẫu thân ta một tay nuôi ngươi khôn lớn, trước mặt bọn họ, người được cưng chiều là ngươi, giống như ta mới là người được nhận nuôi vậy."
"Ngươi!"
"Đừng gọi ta là biểu ca, hiện tại ta là trưởng lão chấp pháp của Kiếm Môn, ta phải duy trì thiết luật của Kiếm Môn."
"Biểu ca, khụ khụ, Lý trưởng lão, hiện tại thân phận hung thủ chưa xác định được, Kiếm Môn muốn giữ thể diện chắc chắn sẽ đổ cái chết của Lục trưởng lão lên đầu Hoàng An Trạch, ngươi xem chuyện này giải quyết thế nào?”
"Cho dù tất cả mọi người đều biết hắn không có khả năng giết hại trưởng lão cấp Tiên Thiên, nhưng tội danh này áp lên người hắn, lực lượng tiểu đội thanh trừng của Kiếm Môn phái ra cũng không giống nhau."
Lý Giang Hải nói.
"Có một số chuyện cho dù ta là chấp pháp trưởng lão, cũng không thể thay đổi được."
"Hoàng An Trạch giết hại đồng môn, vốn dĩ đã là tội chết, cái chết của Lục trưởng lão có đổ lên đầu hắn hay không đều như nhau."
"Chuyện này ta biết, nhưng giết hại đệ tử đông môn và giết hại trưởng lão hoàn toàn là hai tính chất khác nhau."
Tô Thắng Kỳ vừa gọi biểu ca đã bị Lý Giang Hải trừng mắt nhìn, hắn chỉ có thể đổi giọng gọi là Lý trưởng lão.
"Đến lúc đó cho dù hắn chạy trốn về kinh thành, cũng rất khó tránh khỏi sự truy sát của tiểu đội thanh trừng."
Tô Thắng Kỳ nói.
"Cái chết của Lục Tư Trác phải có người chịu trách nhiệm, nếu không muốn hắn làm vật tế thần, vậy thì đổi thành người khác."
Lý Giang Hải trâm tư một lúc rồi nói.
"Ý ngươi là Thần Kiếm sơn trang, nhưng chúng ta đang đàm phán với bọn họ."
Tô Thắng Kỳ trên mặt biểu hiện ra một chút do dự, nhưng trong lòng hắn rất hài lòng với câu trả lời này.
"Hừ, đàm phán không phải một sớm một chiều là có thể thành công, hơn nữa chưởng môn và các trưởng lão khác đều không hài lòng với sự bồi thường và nhượng bộ mà Thần Kiếm sơn trang đưa ra."
"Đã như vậy, vậy thì chúng ta cứ đổ cho bọn họ, trưởng lão Lục Tư Trác không phải bọn họ giết cũng thành bọn họ giết."
Lý Giang Hải nói.
"Tất cả mọi người đã nghe thấy chưa, Thần Kiếm sơn trang hèn hạ vô sỉ, trong thời gian đàm phán lại phái cường giả giết hại Lục trưởng lão của chúng ta, chúng ta nhất định phải báo thù cho Lục trưởng lão."
Tô Thắng Kỳ cũng nhanh chóng nhập vai, ra vẻ khích lệ các đệ tử tại hiện trường báo thù cho Lục Tư Trác.
Gần một tháng ở kinh thành, Hoàng An Trạch cuối cùng cũng nhìn thấy cổng thành kinh thành.
Vốn dĩ hắn có thể đến kinh thành trong nửa tháng, nhưng hắn vẫn không cưỡng lại được sự hấp dẫn của việc tu luyện Thiên Cương Quyết mà sư phụ truyền thụ cho hắn.
Vừa đi vừa luyện tập, tự nhiên thời gian bỏ ra sẽ nhiều hơn, sau đó hắn đột phá từ võ giả Nhất Phẩm lên Hậu Thiên, cảm lại nhàm chán đến thế, đây là lần đầu tiên Hoàng An Trạch cảm thấy như vậy, bởi vì quá dễ dàng.
Khi Hoàng An Trạch bước vào cổng thành, mặt hồ yên ả bắt đầu gợn sóng, những người chú ý đến hắn không chỉ có Bất Lương Nhân và Y Nhân Tiếu mà còn thu hút được sự chú ý của một số người khác.
Ngay khi hồi kinh, Hoàng An Trạch đến Cẩm Y Vệ để trình báo trước. Nội ứng trở về thường yêu cầu xác minh danh tính, hoàn thành nhiệm vụ, vấn đề tín nhiệm và nhiều cuộc điều tra khác. Đang lúc hắn tiếp nhận sự thẩm tra của Cẩm Y Vệ, đột nhiên hắn được người ta mời đi gặp thiên hộ.
Chuyện này khiến hắn cảm thấy kỳ lạ, lẽ ra cho dù rất nhiều thủ tục thẩm tra phức tạp không có vấn đề gì thì người triệu kiến hắn thường là tổng kỳ hoặc bách hộ.
Sao vừa lên đã là thiên hộ, hơn nữa còn triệu kiến trực tiếp trong thời gian thẩm tra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận