Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1036 - So đấu tinh thần lực?



Chương 1036 - So đấu tinh thần lực?




Có nam có nữ, độ tuổi khác biệt.
Trước mặt mỗi người đều đặt một chiếc ly rượu bằng ngọc bích, tinh xảo tuyệt đẹp, bên trong chứa đựng chất lỏng thần bí lấp lánh màu hổ phách.
Người cầm đầu là một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu đen, tóc mai hoa râm, khuôn mặt có mấy phần nho nhã, trên mặt đang nở nụ cười khẽ, mở miệng nói: "Huyền Hỏa dịch được điều chế bằng phương pháp bí mật từ mười hai loại linh dược mà thành, không chỉ có tác dụng thần kỳ đề cao tu vi của võ giả tu luyện công pháp thuộc tính hỏa mà đối với võ giả khác loại cũng có tác dụng thần bí gột rửa thân thể, linh hoạt khí huyết, cho dù là bản tọa cũng phải bỏ ra cái giá cực lớn mới điều chế ra được, các vị không ngại nhấm nháp thử một chút."
Người này chính là Giáo chủ Tu La giáo.
Thất Sát thủ - Hàn Vô Tà!
"Hàn giáo chủ lần này thật sự là tốn kém a."
"Đúng vậy a, thế mà ngay cả Huyền Hỏa dịch danh tiếng lẫy lừng của Tu La giáo cũng lấy ra, để cho cho ta nhận lấy thì thực sự ngại quá!"
"Tối nay chúng ta chẳng có công gì mà được hưởng lộc, thật là ngại quá."
···
Hàn Vô Tà mỉm cười một cái, bàn tay nhẹ nhàng giơ lên, nói: "Các vị nói gì vậy, tất cả chúng ta là người một nhà, Hàn mỗ lại há có thể keo kiệt, các vị yên tâm đi, ngày sau nếu như Hàn mỗ thành công, nói không chừng sẽ có càng nhiều chỗ tốt hơn đưa lên."
"Hàn giáo chủ lòng mang nhân nghĩa như vậy, thật sự là thiên hạ hiếm thấy, theo ta thấy, để Hàn giáo chủ lên làm chức trưởng lão này mới thực sự có lợi cho chúng ta!"
Một lão giả mặt mũi nhăn nhau đột nhiên cười nói.
Ba người khác thì thi nhau cười phụ họa.
Duy chỉ có hai người thì không thể không hai mặt nhìn nhau, trong lòng chần chừ.
Hàn Vô Tà này xem ra muốn quyết tâm đối nghịch với Lam Vô Kỳ.
Bọn họ trước đó đã nhận lấy chỗ tốt của Lam Vô Kỳ, hiện tại lại đột nhiên chuyển hướng sang Hàn Vô Tà, vậy khó tránh khỏi có hơi bội bạc ...
Nhưng bây giờ chỗ tốt đang ở trước mặt, mọi người lại hòa hợp với nhau, hai người bọn họ nếu như từ chối tùy tiện, chỉ sợ đêm nay khó thu được kết quả tốt.
Trong lúc nhất thời, trong lòng hai người hơi do dự.
"Tỉnh tiên sinh, Hoàng tiên sinh, hai vị nghĩ như thế nào?"
Hàn Vô Tà mỉm cười, nhìn về phía hai người còn lại.
Sắc mặt hai người lập tức hơi cứng đờ lại, không biết làm sao.
"Ha ha, đêm nay nói đến chuyện này còn quá sớm, quá sớm, ha ha. . ."
Vị Tỉnh tiên sinh kia đột nhiên cười nói.
"Đã không còn sớm, ngày tuyển chọn gần ngay trước mắt, không phải vậy Hàn mỗ cũng không vội a."
Hàn Vô Tà hơi cảm khái, ánh mắt tiếp tục nhìn về phía hai người trước mắt.
Hai người trong lúc nhất thời đầu óc quay cuồng, nhanh chóng cân nhắc.
Ngay vào lúc này!
Sắc mặt mọi người đột nhiên khẽ động, sinh ra phản ứng, cùng nhau quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy bên ngoài đại sảnh.
Lam Vô Kỳ mái tóc hoa râm, cái mũi hơi khoằm từ bên ngoài đi tới, sắc mặt bình tĩnh, hai tay chắp sau lưng, rơi vào tầm mắt của mọi người.
Hắn lại không mời mà tới?
Không ít người lộ ra vẻ kinh ngạc.
Chẳng mấy chốc bọn họ lại phát hiện thêm một bóng người, người này mặc áo bào xám, sắc mặt hờ hững, quanh người lượn lờ lấy từng tia từng tia khí tức tà dị, đi theo đằng sau Lam Vô Kỳ, thân thể cao lớn lạ thường, ánh mắt không một gợn sóng, đang từng bước một đi về phía nơi này.
Lại là Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê?
Đây là người nào?
Lam Vô Kỳ lại mời được một vị cường giả từ chỗ nào tới?
Ngay cả Hàn Vô Tà cũng không nhịn được mà cau mày lại, ánh mắt thăm dò nhìn về phía chỗ Dương Phóng.
"Các vị, mật hội tối nay vì sao lại không mời ta với? Chẳng lẽ các ngươi cảm thấy trong tay ta không có đồ tốt sao?"
Lam Vô Kỳ vừa đến đã nhẹ nhàng mở miệng.
"Bệ hạ nói gì vậy? Có phải là mật hội gì đâu, mọi người chẳng qua chỉ là lúc rảnh rối ngồi tâm sự với nhau mà thôi."
Hàn Vô Tà bình tĩnh trả lời, nhẹ như mây gió.
"Ồ? Vậy ta cũng tới tâm sự, các vị không có ngại chứ?"
Lam Vô Kỳ nói.
"Bệ hạ đến, chúng ta tự nhiên hoan nghênh, chỉ là vị này là?"
Hàn Vô Tà một đôi ánh mắt thăm dò trên người Dương Phóng, mở miệng hỏi thăm.
"Đây là một vị tiền bối ẩn cư nhiều năm của Hoàng thất ta, lần này vì để cho Hoàng thất thuận lợi giành được chức trưởng lão, không tiếc tự mình xuất quan, trợ trận cho ta."
Lam Vô Kỳ nhẹ nhàng trả lời.
Tiền bối của Hoàng thất?
Trong lòng mọi người ở đây cảm thấy cổ quái.
Trong Hoàng thất của ngươi lúc nào còn có một vị tiền bối Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê?
Nếu thực sự có cao thủ như vậy, Hoàng thất Đại Nguyệt há lại sẽ luân lạc tới một bước đường cùng như ngày hôm nay?
Hiện tại ngay cả quân đội cũng dám đối nghịch với Hoàng thất.
"Thì ra là thế, khó trách tại hạ trông có chút lạ mắt, không biết vị tiền bối này xưng hô như thế nào?"
Hàn Vô Tà mỉm cười hỏi.
Trong đôi con ngươi của hắn đột nhiên lộ ra vòng xoáy quỷ dị, thâm sâu khó lường, sâu không thấy đấy, nhìn về phía hai mắt của Dương Phóng, giống như đột nhiên biến thành một cái vực sâu vô tận, hút hồn người.
Muốn hút tâm hồn của người ta vào trong đó.
Đây chính là bí pháp tinh thần của Tu La giáo.
U Minh Vô tận.
Vừa tới hắn đã âm thầm thi triển bí pháp với Dương Phóng, tiến hành một lần thăm dò.
Tuy nhiên!
Vẻ mặt Dương Phóng bất động, giống như sớm đã đoán trước.
Trong nháy mắt khi hai mắt Hàn Vô Tà viếng thăm, ánh mắt của Dương Phóng cũng đột nhiên liếc về phía Hàn Vô Tà.
So đấu tinh thần lực?
P/S: Ta thích nào ... chương 1.



Bạn cần đăng nhập để bình luận