Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 424: Được, ngươi lập tức tra giúp ta một chút!

Tâm pháp: Huyền Vũ Chân công tầng thứ chín 7800/28000, Cảm Ứng quyết tầng thứ tư 300/3600, Kim Thân quyết tầng thứ ba 5600/6000, Lôi âm Hô Hấp pháp tầng thứ ba 1000/9000.
Võ kỹ: Thanh Vân bộ tầng thứ nhất 500/ 2000, Viêm Bạo chưởng tầng thứ nhất 650/2500, Thập Tự quyền viên mãn, Bằng Hư Lâm Không bộ viên mãn, Liệt Giang đao tầng thứ ba 1200/2400, Phiên Vân Chưởng tầng thứ hai 1150/2400, âm Sát kiếm viên mãn, Thất Tình quyết tầng thứ hai 300/1200, Trọng chưởng viên mãn, Lôi Quang bộ tầng thứ ba 300/3000.
Tư chất: Võ học kỳ tài 80/150.
. . .
"Cảnh giới Siêu phẩm quả nhiên là khó luyện, trong khoảng thời gian 15 ngày vậy mà chỉ từ 850 điểm kinh nghiệm trước đó, hiện tại chỉ tăng lên tới 920 điểm mà thôi."
Dương Phóng tự lẩm bẩm.
Cứ như vậy, lần sau trở về còn không bằng trực tiếp tu luyện võ kỹ ở trong thế giới hiện thực còn tốt hơn.
Lấy tu vi Siêu phẩm của chính mình, đi tu luyện võ kỹ đẳng cấp thấp như Linh cấp thì tốc độ tu luyện chắc chắn sẽ càng nhanh hơn.
Này giống như nhân vật có đẳng cấp cao lại đi kiếm điểm kinh nghiệm ở phó bản dành cho đẳng cấp thấp vậy.
Tuyệt đối không có bất kỳ độ khó nào.
Sau đó không lâu.
Dương Phóng từ trong ngực lấy ra một tấm da thú cổ xưa, trong mắt tỏa sáng chớp động.
Qua tay nhiều người, thứ này cuối cùng vẫn là rơi vào trong tay của mình.
Vẫn là may mắn mà có Ngô Tam Giang.
Nếu không phải Ngô Tam Giang chạy tới đối phó chính mình, thì chính mình làm sao có thể vừa lúc gặp phải loại chuyện này.
"Tuy nhiên viên thần chủng thứ ba này đến cùng là ở nơi nào? Chẳng lẽ là ở Ô Thần trấn trước đó?"
Dương Phóng suy tư.
Đáng tiếc trước đó sau khi đạt được Đạo đồ, hắn không dám ở lại lâu, bằng không cũng có thể lợi hụng hai viên Thần chủng còn lại trong cơ thể tới cảm nhận một chút.
Tuy nhiên cũng may, về sau còn có cơ hội.
Đợi đến sau khi luồng gió này trôi qua lại lặng lẽ lẻn về phía Ô Thần trấn đi cảm nhận cẩn thận một chút là được.
Sau khi Dương Phóng cẩn thận quan sát Đạo đồ một chút, trực tiếp thu nó luôn vào bên trong chiếc nhẫn Càn Khôn Giới chỉ.
Ngoài trừ thu hoạch được tấm Đạo đồ này ra, trong giới chỉ còn chứa tới sáu rương vàng bạc châu báu.
Cộng lại ít nhất có ba bốn vạn lượng bạc.
Có thể nói là một đêm chợt giàu!
Ngay cả chính Dương Phóng cũng không nghĩ tới, đám gia hỏa Thanh Long hội kia lại có tiền tới như vậy.
"Tiếp theo tìm thời gian rảnh tới đúc luyện bộ Thiết Ma Chiến giáp này lại một lần nữa."
Dương Phóng mắt thấy Thiết Ma Chiến giáp đang nằm im bên trong giới chỉ, trong lòng thầm nghĩ.
Chiến sự đã nổi, mình có thể sẽ nhận được nhiệm vụ của tông môn bất cứ lúc nào, cho nên chuyện này tuyệt không thể kéo dài.
Một khi mình bị phái đi tiền tuyến, lại muốn giành thời gian rèn đúc Chiến giáp thì đã không còn khả năng.
"Ngày mai ta đi vào trong thành tìm hiểu một chút, xem có vật liệu thích hợp nào hay không."
Dương Phóng trở về giường, tiếp tục khoanh chân tu luyện.
. . .
Sáng sớm hôm sau.
Một làn sương mỏng dâng lên.
Đám cháy cháy suốt một đêm đều đã được dập tắt.
Thôn trang trước mặt trong tình trạng đổ nát, than cốc màu đen xuất hiện ở khắp mọi nơi.
Trong không khí truyền đến từng đợt mùi thịt nướng đậm đặc, làm cho người buồn nôn.
Bên ngoài thôn trang.
Tần Thiên Liệt - Hội trưởng Thanh Long hội có thân thể cao lớn, trên người mặc áo bào màu đen, vẻ mặt âm trầm, nghiến răng nghiến lợi, làn da nơi khóe mắt lay động không ngừng, lửa giận trong người quả thực không cách nào kiềm chế lại.
Một đám cao thủ Thanh Long hội đã lao vào thôn trang đổ nát, bắt đầu tìm kiếm một cách nhanh chóng.
Từng cỗ thi thể bị đốt cháy khét tới mơ hồ liên tục được người khiêng ra bên ngoài.
"Hội trưởng, toàn bộ thi thể đều đã được khiêng ra, tuy nhiên khuôn mặt tất cả thi thể đều đã mơ hồ, tạm thời không biết bên trong có công tử hay không?"
Một tên cao thủ của Thanh Long hội thận trọng nói.
Ầm!
Vừa dứt lời, Tần Thiên Liệt đã đánh ra một chưởng, không có dấu hiệu báo trước nào lập tức hung hăng đấm cho cao thủ Thanh Long hội kia nôn ra máu bay tứ tung ra ngoài, giống như là bao cát vậy.
"Phế vật!"
Tần Thiên Liệt tức giận quát lớn một tiếng.
Các cao thủ còn lại của Thanh Long hội đều biến sắc, đồng loạt quỳ rạp xuống đất, không nói một lời.
"Ngô Tam Giang, Lưu Báo, hai người này ở đâu? Liên hệ được chưa?"
Tần Thiên Liệt lạnh giọng hỏi.
"Thưa hội trưởng, còn chưa liên hệ được."
Một người nhắm mắt nói.
Ầm!
Tần Thiên Liệt lại đá ra một cước lại là một người khác bị đá hung hăng bay ngược ra ngoài rơi đập về phía nơi xa.
"Tần hội trưởng, tức giận là làm hại mình, tốt hơn hết là bình tĩnh lại!"
Bên cạnh, một lão giả cao gầy, khuôn mặt trắng bệch, đôi mắt dài híp híp khẽ ho khan một tiếng rồi nói.
Sắc mặt Tần Thiên Liệt trở nên âm trầm, chậm rãi quay người nhìn về phía lão giả, nói: "Tổ chức Tà Đạo thế nhưng là có biện pháp làm con ta sống lại không?"
"Thật xin lỗi, lệnh công tử không có cống hiến linh hồn cho chủ của ta, chủ của ta không cách nào làm cho hắn sống lại."
Lão giả cao gầy khẽ lắc đầu, mỉm cười nói: "Tuy nhiên, ta ngược lại thật ra có biện pháp có thể tra ra thi thể nào là của lệnh công tử, thuận tiện cũng có thể tra ra trước khi lệnh công tử chết đã gặp phải chuyện gì? Chỉ xem là Tần hội trưởng có sẵn lòng hay không?"
"Được, ngươi lập tức tra giúp ta một chút!"
Tần Thiên Liệt cắn răng nói.
"Tần hội trưởng trước ép ra một giọt tinh huyết đi."
Lão giả cao gầy kia lộ ra nụ cười mỉm.
Tần Thiên Liệt không nói một lời, rút con dao găm bên hông ra, trực tiếp vạch một cái vào trên lòng bàn tay.
Phốc phốc!
Máu tươi bắn tung tóe và nhỏ giọt xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận