Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 486: Cây màu trắng kỳ lạ?

Nếu như có khả năng, bọn họ cũng muốn trực tiếp di chuyển đến Bạch Lạc thành.
Tuy rằng Bạch Lạc thành không bằng Bạch Trạch vực, nhưng tối thiểu cũng là một thành thị lớn một chút, bên trong chắc chắn có nhiều cơ hội hơn so với ở nơi định cư Hắc Thiết tụ.
"Trùng hợp mà thôi."
Dương Phóng nhẹ nhàng lắc đầu, không muốn nhiều lời.
"Dương đại phu, ngươi thực sự quá lợi hại, nhanh như vậy đã đuổi theo tới."
Phương Đình sắc mặt phức tạp, nói: "Ta ở dưới sự trợ giúp của gia tộc cũng vừa mới đạt tới Lục phẩm sơ kỳ."
"Ngươi đã rất lợi hại, ta so với ngươi thì còn kém xa lắm."
Dương Phóng miễn cưỡng mỉm cười.
Lại nhàn hạ nói chuyện một lúc.
Cuối cùng cửa phòng mở ra.
Trình Thiên Dã trên người mặc quân trong, vẻ mặt trang nghiêm đi nhanh tới.
Sau lưng thì là lão Ngô đi theo trong tay cầm một cái lap top.
"Mọi người, yên lặng nào."
Trình Thiên Dã vừa mới đi vào thì đã vung bàn tay lên, trong nháy mắt bên trong toàn bộ gian phòng 501 lập tức im lặng tới tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, hoàn toàn yên tĩnh.
Tất cả mọi người đồng loạt đổ dồn ánh mắt nhìn về phía Trình Thiên Dã.
Đối mặt với ánh mắt sáng long lanh của mọi người, cũng là ánh mắt mong chờ đối với tương lai, Trình Thiên Dã lập tức cười khổ trong lòng.
Đám người mới kia quả nhiên vẫn là còn chưa biết sợ hãi một chút nào.
"Không nghĩ tới ta lần này còn có thể còn sống để mà trở về gặp mặt với mọi người."
Trình Thiên Dã thở dài bất đắc dĩ, "Không thể không nói, cảm giác còn sống thực sự tốt, lần này ở vào Bạch Trạch vực có thể nói là cửu tử nhất sinh, ngay cả chính bản thân ta cũng không nghĩ tới ta còn có thể sống sót, ban đầu cả một nhóm chúng ta có bảy thành viên, lại tách ra khỏi nhau một lần nữa, hiện tại ta và Nhâm đội trưởng đều đã không còn ở Bạch Trạch vực."
"Không ở Bạch Trạch vực?"
Một thành viên kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy, chúng ta ... được truyền tống đi một lần nữa."
Trình Thiên Dã phức tạp nói.
Xoạt!
Bên dưới xì xào bàn tán.
"Lại bị truyền tống? Vãi nồi, lợi hại!"
"Trình đội trưởng lần này được truyền tống đi tới nơi nào?"
"Đúng vậy a, các ngươi ở Bạch Trạch vực gặp phải chuyện gì? Chẳng lẽ lại gặp tổ chức Thiên Thần?"
"Tại sao lại được truyền tống, những nơi rộng lớn như vậy có nhiều truyền tống trận như vậy sao?"
. . .
Trình Thiên Dã lại khẽ phất tay lần nữa, ra hiệu mọi người yên tĩnh lại.
Ban đầu không muốn nói cho mọi người biết chuyện hắn được truyền tống đi, nhưng dù sao mình là đội trưởng của bọn họ, còn phải thường xuyên phụ trách bọn họ, nếu như ngay cả tung tích cũng không nói ra thì làm sao có thể được.
"Ta và Nhâm đội trưởng được truyền tống đến Kình Thiên vực!"
Trình Thiên Dã mở miệng, "Ban đầu chúng ta rời khỏi Diệt Tà minh, chuẩn bị rời xa vòng xoáy chiến trường, lại không nghĩ tới giữa đường gặp phải chùm sáng màu xanh lục truy sát, chùm sáng màu xanh lục kia vô cùng hung tàn, thương đội mà chúng ta đi theo gần như chẳng mấy chốc đã bị giết gần như sạch sẽ, về sau bảy người chúng ta phân tán chạy trốn, ta và Nhâm đội trưởng đột nhiên rơi vào bên trong một cái hang, kết quả ..."
Trình Thiên Dã khẽ thở dài một cái, nói:
"Kết quả là bị truyền tống đến Kình Thiên vực!"
Mọi người lại chấn kinh lần nữa.
Kình Thiên vực!
Vị trí xuyên không của người ở Kinh Sư?
Ngay cả Dương Phóng cũng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Trình Thiên Dã, Nhậm Quân được truyền tống đến Kình Thiên vực?
Hắn hít một hơi thật sâu, trong đầu hắn lập tức như dời sông lấp biển.
"Trình đội trưởng, chỗ truyền tống trận kia ở nơi nào, ngươi còn nhớ không?"
Đột nhiên, một người đàn ông trước đó được truyền tống đến Bạch Trạch vực nhấc tay hỏi.
"Đúng vậy a, Nhâm đội trưởng, chỗ truyền tống trận kia có thể tìm được hay không!"
Một người khác cũng vội vàng hỏi thăm.
Hiển nhiên bọn họ cũng muốn tìm được nơi truyền tống trận kia, đi theo cũng được truyền tống đến Kình Thiên vực.
Hiện tại Bạch Trạch vực đã rơi vào đại loạn, tiếp tục ở chỗ này nữa thì chắc chắn khó có kết cục tốt.
"Ta cũng không biết nên hình dung chỗ đó như thế nào."
Trình Thiên Dã khẽ lắc đầu, suy nghĩ một lát nói: "Vào lúc trời tối, chúng ta gặp phải truy sát, dưới sự hoảng hốt nên chạy bừa trốn vào bên trong một khu rừng núi, hoàn toàn không biết khu rừng trên núi đó tên gọi là gì, cũng không biết khu rừng trên núi đó ở vào vị trí cụ thể nào, ta chỉ nhớ rằng khu rừng trên núi được bao phủ bởi một loại cây màu trắng kỳ lạ, ngửi thấy một mùi lạ, hơi giống như rỉ sét."
"Cây màu trắng kỳ lạ?"
Hai người kia vẻ mặt mờ mịt.
Chỗ bọn họ ở thế nhưng là không có loại cây này.
Dương Phóng thì cau mày lại, rơi vào suy tư.
Trong ấn tượng của hắn dường như cũng chưa từng gặp phải loại cây như vậy!
Tuy nhiên!
Trở lại bên đó sẽ để cho Thanh Long hội tìm kiếm giúp một chút, chắc là có thể tìm được.
Thần Vũ tông hiện tại đã xong, về sau Bạch Trạch vực chắc chắn sẽ đại loạn, cộng thêm còn có Hung Ma nhất tộc qua lại trong bóng tối, cho nên hắn nhất định phải tìm được cho mình đường lui.
Bằng không nhỡ đâu vào một ngày nào đó gặp phải áp lực lớn nào đó, đoán chừng chạy cũng không kịp chạy.
"Đúng rồi, vừa rồi ta nghe lão Ngô nói, bên trong Bạch Trạch vực đã xảy ra đại loạn, Tông chủ Thần Vũ tông chết thảm, Thất Đại viện sụp đổ, Dương Phóng, Chu Hiên, Vương Phi, ba người các ngươi bây giờ còn đang ở Bạch Trạch vực, tiếp theo các ngươi làm gì cũng cần phải cẩn thận."
Trình Thiên Dã đột nhiên nhìn về phía ba người Dương Phóng, trầm giọng nói.
"Cẩn thận? Chuyện này há một lời cẩn thận là có thể giải quyết được."
Người đàn ông vừa nhấc tay lên kia cười khổ nói.
Hắn phát hiện vận mệnh của mình làm sao lại xui xẻo đến như vậy.
Đi tới chỗ nào thì chỗ đó lại xảy ra chuyện.
Trình Thiên Dã cũng một mặt bất đắc dĩ.
Ngoại trừ hắn chỉ có thể an ủi mọi người cẩn thận ra, thì hắn còn có thể làm gì được khác?
Hắn thậm chí còn muốn thoát khỏi vị trí người phụ trách thành phố Phương cho rồi.
Từ khi được truyền tống đến Bạch Trạch vực cho đến nay, hắn thực sự cảm nhận được sâu sắc một loại bất lực, đối với rất nhiều chuyện đều chỉ thuận theo ý trời, chính như hiện tại ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận